Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1349 - Chương 1349: Thiên Diễn Thuật Ngộ Thiên Công (1)

Chương 1349: Thiên Diễn Thuật ngộ thiên công (1)
Có điều dù sao đạo tâm của hắn rất kiên định, hơn xa người thường, loại thống khổ và khủng hoảng này cũng không đến nỗi ảnh hưởng tới hắn quá sâu, rất nhanh liền thích ứng, quan sát chung quanh.

Đây là một đại điện trống rỗng, phong cách cổ xưa, vô cùng hoang vắng, thậm chí là tàn phá.

Hắn và Ngô Phi, lúc này đều ngồi xếp bằng trong đại điện, trước người chính là một thần đài, có thể thấy được, thần đài này chắc có thần tượng, nhưng hiện giờ, lại trống rỗng, giống như bị người ta nhổ đi, chung quanh cũng mơ hồ có thể thấy được một số vết tích trận đạo, chỉ là đã không còn sót lại chút gì, chỉ có khí tức của bản thân đại điện này vấn vít vạn năm, thủy chung ảnh hưởng tới thiên địa.

- Tiên điện này là người ta tạo thành?

- Khí cơ sao lại hoang vắng như vậy?

Trong lòng Phương Nguyên sinh ra rất nhiều nghi vấn, nhưng cũng nhất thời không có được giải đáp.

Chỉ có lúc nhìn thấy dấu vết của tàn trận chung quanh, lờ mờ sinh ra một loại cảm giác quen thuộc, xác định một sự kiện.

Tàn trận nơi này đều là dựa theo trận lý thái cổ mà lập, chỉ là vô cùng cao minh.

- Là đại năng thái cổ tạo ra hay là từ trên trời hạ xuống?

Trong lòng có nghi hoặc nghi hoặc, Phương Nguyên cũng lờ mờ có một suy đoán:

- Lão tổ tông nói tiên điện này chính là từ trên trời hạ xuống, nhưng từ tàn trận nơi này lại có thể nhìn ra được, cùng thuộc một mạch với trận đạo thái cổ, chẳng lẽ, tiên điện này là đến từ Tiên giới trong truyền thuyết?

Trong một số điển tịch cổ xưa của Thiên Nguyên có viết về Tiên giới.

Chỉ là sự tồn tại của Tiên giới đã quá xa xôi, thậm chí còn xa hơn cả lúc đại kiếp xuất hiện, xa tới giống như chỉ là giả.

Hiện giờ nghĩ chắc sự tồn tại của Tiên giới giống như là do bị đại kiếp hành hạ mà khiến cho trong lòng tu sĩ thế gian sinh ra một loại hướng tới, nơi đó không có đại kiếp, chỉ có tài nguyên và tiên khí vô tận, có thể khiến người ta vô lo vô nghĩ, trường sinh bất tử, lĩnh ngộ đại đạo...

Lý giải đối với Tiên giới, Phương Nguyên lúc trước cũng có khuynh hướng này.

Nhưng hiện giờ, lại dường như chứng minh Tiên giới từng thực sự tồn tại.

...

- Thôi, mấy vấn đề này, chung quy vẫn không phải hiện tại có thể nghĩ tới.

Trong lòng suy ngẫm một lúc, Phương Nguyên vẫn nhẹ nhàng lắc đầu.

- Hiện giờ, tất nhiên phải lấy tu hành làm trọng, chỉ là con đường tu hành này...

Thần thức Phương Nguyên rung động, liền cảm nhận được sự tồn tại của bộ vô tự thiên thư trên người, trong đây chính là thiên công mà mỗi người trong giới tu hành đều cầu còn không được, cũng là pháp điển tu hành chí cao vô thượng của giới tu hành, trong đây có con đường tu hành mà hắn tha thiết ước mơ, có thể giúp hắn vượt qua cảnh giới Nguyên Anh, đạt tới Hóa Thần, thậm chí là cảnh giới cao hơn Hóa Thần, thành tựu vô thượng chi thân.

Tất cả chỉ phải xem mình có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu đối với thiên công này!

Cường hành bảo trì tâm bình khí tĩnh, Phương Nguyên tế ra bộ thiên tư đó.

Thần thức đánh vào trong đó, liền cảm ứng được từng đạo đại đạo chi lý tinh thâm huyền ảo và đủ loại pháp môn tinh diệu đều ùa vào trong thức hải của hắn, với tu vi của Phương Nguyên hiện giờ, cũng cảm thấy đạo lý và pháp môn trong đó không bàn mà hợp với thiên địa chí lý, đại đạo chi diệu, thậm chí lĩnh ngộ từng chút từng chút, sẽ có một loại thần hồn muốn vỡ nát, khó có thể nắm giữ.

- Ai cũng nói lĩnh ngộ thiên công rất khó?

Phương Nguyên trong lòng thầm nghĩ, sau đó vận chuyển Thiên Diễn Thuật!

Thiên Diễn Thuật vốn là một đạo kỳ pháp Phương Nguyên ngẫu nhiên có được trong Đạo Nguyên Chân Giải, cực kỳ thần dị, có thể khiến hắn trong thời gian ngắn có năng lực thôi diễn vô cùng cường đại, có điều đối với Phương Nguyên mà nói, đã rất lâu rồi không vận dụng thuật này.

Năng lực của thuật này là ở chỗ hắn có thể từ trong pháp môn, đạo lý, học vấn mình lý giải thôi diễn ra vô số biến hóa, sau đó lựa chọn phương hướng chính xác, bởi vậy, năng lực của thuật này có thể đề thăng năng lực lý giải của hắn, chứ không phải từ không mà có, cho nên, lúc trước hắn ở Tuyết Nguyên ngộ đạo mười năm, thủy chung không dùng pháp này, bởi vì hắn lúc đó vốn chính là tự dưng ngộ ra Tâm Kiếm Ý, chứ không phải từ trong kiếm kinh vốn có mà đạt được, Thiên Diễn Thuật lúc này cũng không mang tới tác dụng lớn.

Nhưng hiện giờ thì khác, cái hắn phải đối mặt chính là năng lực lĩnh ngộ thiên công.

Nội dung trong thiên công, mỗi người đều có thể nhìn thấy, nhưng là vì nội dung của thiên công quá thâm ảo, bởi vậy cho dù được người ta nhìn thấy, cũng thường thường không thể lĩnh ngộ, hay là nói lĩnh ngộ không quá sâu, cần từng chút từng chút, tốn rất nhiều thời gian để tham ngộ.

Thiên Diễn Thuật lại vừa hay có thể mang đến tác dụng vào lúc này.

Thậm chí không có lúc nào thích hợp vận dụng Thiên Diễn Thuật hơn hiện tại.

Thần thức mở ra, trong vô tự thiên thư liền có từng chữ viết ùa vào trong thần hồn của mình, chỉ là nội dung trong thiên công này đều tối nghĩa thâm thuý, khiến người ta khó có thể lý giải hàm nghĩa trong đó, có đôi khi, cho dù là đọc hiểu nội dung trong đó, nhưng không rõ rốt cuộc là thế nào, có đôi khi cho rằng mình đã minh bạch, nhưng nghĩ kỹ lại, vẫn là cách biệt rất xa.

- Đây chính là sự huyền diệu của thiên công à?

Trong lòng Phương Nguyên cũng không khỏi sinh ra cảm khái.

Chẳng trách thiên công lại được goi là pháp môn cao nhất trong giới tu hành, sự huyền diệu trong đó có thể đã tới gần dạo.

Đại đạo chí giản lại chí phồn (đơn giản nhất lại phức tạp nhất), khi nghiên cứu sẽ trở nên vô cùng vô tận.
Bình Luận (0)
Comment