Chương 1348: Thái Thượng vong tình (2)
- Bà ta vì chuyển dời sự yêu thương đối với Linh nhi lên người ngươi nên bất chấp tất cả, thậm chí không tiếc để một ngoại nhân như ngươi tới Nam Hải Vong Tình Đảo làm Thánh Tử, nhưng ngươi căn bản không phải người của Vong Tình Đảo, cũng sẽ không trở thành người của Vong Tình Đảo, Thánh Tử này, ngươi làm sao có thể làm được?
Dứt lời, nàng ta nhẹ nhàng lắc đầu, thấp giọng thở dài, nói:
- Đối với quyết định của lão tổ tông, chúng ta sẽ không có gì để nói, nhưng ta hy vọng ngươi sẽ tự hiểu lấy mình, lần này chúng ta cùng nhau tiến vào Thái Thượng Huyền Cung, ta muốn phân cao thấp với ngươi.
- Nếu ta thắng, hy vọng tự ngươi có thể minh bạch một số chuyện!
Phương Nguyên nghe nàng ta nói vậy, từ trong trầm ngâm tỉnh lại, nhìn nàng ta.
Ngô Phi sầm mặt, không nhiều lời, trực tiếp tiến vào trong Thái Thượng Huyền Cung.
Phương Nguyên chỉ cười cười, cũng không nói gì, đi theo!
Vừa bước vào Thái Thượng Huyền Cung, Phương Nguyên bỗng nhiên cảm thấy có một loại khí tức vô cùng mạnh mẽ cuốn tới, dù hắn đã chuẩn bị đầy đủ, cũng không ngờ chỉ là khoảng cách trong ngoài một bước, khí tức lại mạnh mẽ hơn nhiều như vậy, ý hư vô không thể hình dung trực tiếp bao bọc Nguyên Anh của hắn, giống như cuồng phong quét lá rụng, hắn không ngờ đứng không vững, suýt nữa thì ngã ra ngoài.
Ngô Phi cũng nghênh đón cỗ cuồng phong này, nhưng tu vi của nàng ta dù sao cũng cao hơn Phương Nguyên không ít, đã là Nguyên Anh cao cấp, nghênh đón cuồng phong này, chỉ hơi biến sắc, liền đẩy ra thần thức, cường hành giữ chặt Nguyên Anh, tiếp tục bay vào trong cung điện, sau đó ngồi xuống trên bồ đoàn ở trong điện, sau khi ổn định thần thức, lúc này mới quét thần thức, nhìn về phía Phương Nguyên.
Lại thấy Phương Nguyên cơ hồ có chút đứng không vững trong cuồng phong, tuy hắn là cảnh giới Chí Tôn Nguyên Anh, nhưng khí tức này mạnh mẽ, trong nhất thời không thể đứng vững, có điều Phương Nguyên cũng chỉ xoay người, lại bỗng nhiên giống như không bàn mà hợp với trận lý nào đó, nhẹ nhàng lượn mấy vòng trong cuồng phong, liền mượn lực đạo của cuồng phong đi tới trong điện, lặng lẽ ngồi xuống trên một bồ đoàn khác.
Sự huyền diệu của Thân pháp cũng hiếm có, Ngô Phi nhìn thấy chỉ coi là kỹ xảo, lạnh lùng cười một tiếng, chuyên chú ở tâm.
Ngồi trên bồ đoàn này, Nguyên Anh cảm thấy cực kỳ quái dị, bình thường cảm ứng của thần hồn đối với ngoại giới đều đến từ nhục thân, nhưng hiện giờ bọn họ thoát ly nhục thân để tu hành, cảm ứng của Nguyên Anh sẽ mạnh hơn vô số lần, tất cả giống như ảo tượng, lại giống như chân thật, đều cuồn cuộn mà đến, khiến cho các loại cảm giác vô cùng rõ ràng, lại phức tạp lung tung liên tiếp kéo tới.
Quả thật như lão tổ tông đã nói, nếu không phải tự mình trải qua loại cảm giác này, thật sự rất khó có thể hình dung!
Có đôi khi, giống như dao cắt kim đâm, lại giống như lửa đốt băng đóng, nói tóm lại, phàm là thống khổ nhục thân có thể cảm thấy, lúc này đều có, thống khổ nhục thân không thể cảm thấy cũng theo đó mà đến, trừ những đau đớn này ra, cũng có một loại khủng hoảng không thể nói rõ, lúc nào cũng quấn lấy Nguyên Anh của mình, khiến cho Nguyên Anh cơ hồ cũng bị xé rách, cơ hồ cũng bị hóa thành tro bụi.
Mà cực hạn của thống khổ, cực hạn của khủng hoảng này lại sinh ra một loại cảm giác khác.
Giống như thời gian bị kéo dài vô hạn, thậm chí là biến mất, cả người đều hư thoát, thần thức lại tỉnh táo.
- Tất cả đều là ma chướng!
Trước khi Ngô Phi tiến vào đã sớm chuẩn bị tốt, lúc này cũng không trì hoãn, cường hành kiên định đạo tâm, chống đỡ các loại đau đớn, duy trì sự yên tĩnh trong lòng, sau đó nhẹ nhàng bấm pháp quyết, một bộ thiên thư không chữ được nàng ta mang vào theo lúc này lặng lẽ mở ra trước người nàng ta, bên trong có bảo quang tỏa ra, từng tia từng dòng bay vào trong Nguyên Anh.
- Lão tổ tông vốn rất thương ta, ba trăm năm trước ta thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh không lâu, bà ta đã truyền thụ Vong Tình Thiên Công cho ta, một trăm năm qua ta tham ngộ tỉ mỉ, không dám có nửa phần lười biếng, tới hiện giờ cũng chỉ lý giải được một hai phần mười!
- Mà nay chính là thời cơ tốt nhất để ta tham ngộ thiên công!
Trong lòng chậm rãi nghĩ, đạo tâm Ngô Phi càng vững vàng:
- Cái gọi là thiên công, chính là bên trong chứa diệu pháp đại đạo, huyền ảo thâm thuý, không bàn mà hợp với thiên địa chí lý, không phải thần thông cụ thể, lại cao hơn thần thông, có thể nghịch chuyển tạo hóa, đại tỷ Bạch Thạch lúc trước chỉ lĩnh ngộ ba thành thiên công, đã giúp nàng ta đột phá đạo tiên nguyên chi cấm thứ nhất, thành tựu Hóa Thần, mà hiện giờ, ta đã có cơ hội tiến vào Thái Thượng Huyền Cung, bất kể là như thế nào, cũng phải mượn cơ hội này, đề thăng sự lý giải đối với Vong Tình Thiên Công lên trên năm thành.
- Chỉ có như vậy, chờ mở ra tứ đại bí cảnh của Tiên Minh mở ra, ta mới có thể đi vào tìm tiên nguyên, vượt qua tiên nguyên chi cấm, dùng mười phần nắm chắc, thành tựu Hóa Thần, nếu không, bằng vào ta hiện tại, tiến vào bí cảnh, khả năng thành công cũng không lớn.
Nghĩ như vậy, ánh mắt nàng ta dần dần trở nên kiên định.
Trước khi triệt để nhập định, nàng ta nhìn Phương Nguyên, chỉ thấy hắn vẫn đang quan sát xung quanh, không nhịn được cười lạnh một tiếng.
- Đây là diệu dụng của Thái Thượng Huyền Cung?
Sau khi Phương Nguyên ngồi xuống, tất nhiên cũng cảm ứng được một loại thống khổ và khủng hoảng khó có thể hình dung, hắn biết loại cảm giác này là không thể thoát khỏi, dứt khoát lĩnh ngộ một phen, giống như thờ ơ lạnh nhạt, cũng có tư vị mười phần.