Chương 1373: Điện hạ có lễ (2)
Đối với người thường
mà nói có lẽ là đại hung vật, nhưng đối với người tu hành mà nói, thật sự không có gì đáng để ngạc nhiên, càng đừng nói tới giao này còn là giao tàn phế, hơn nữa chỉ có một con!
Hai bên cứ như vậy tiếp cận, khí thế bên Phương Nguyên quả thực đã bị nghiền ép...
Chỉ là khiến người ta không ngờ, mắt thấy hai ngọc liễn sắp tiếp cận, năm con Li Long trước ngọc liễn của Cửu Trùng Thiên Đế Tử đồng thời rít gào, thanh uy đáng sợ, nhưng giao long kéo ngọc liễn trước người Phương Nguyên không ngờ không bị long uy trên người chúng dọa sợ, mà là bỗng nhiên nổi hứng thú, cười khà khà, ngẩng đầu lên ném một ánh mắt về phía năm con Li Long đó.
- Ầm!
Rất khó hình dung loại cảm giác đó.
Long uy của năm con Li Long phô thiên cái địa ập đến, giống như mây đen.
Nhưng giao long vừa ngẩng đầu, lại giống như trong mây đen đột nhiên xuất hiện một đạo thiểm điện, chém mây đen thành hai nửa.
Trong ánh mắt năm con Li Long đầu tiên là lộ ra một tia mê mang, ngay sau đó chính là hoang mang khó có thể hình dung, giống như bách thú trong núi ngửi được hung phong của Hổ Vương, uy phong trên người lập tức triệt tiêu, vốn là năm con Li Long hùng hổ xông tới, dường như cho dù phía trước là một ngọn núi cũng có thể đụng tan, nhưng hiện giờ lại lập tức hoảng hốt, liều mạng thu hồi thế xông lên trước.
- Ha ha...
Giao long này lại trực tiếp lao lên, giơ móng vuốt đè lên đầu Li Long ở gữa, cười quái dị nói:
- Gọi cha đi!
...
Xôn xao.
Chung quanh lập tức là một mảng đại loạn, tất cả mọi người đều kinh sợ nhìn một màn đó.
Trong năm con Li Long kéo giá liễn của Cửu Trùng Thiên Thái tử, con ở giữa chính là mạnh nhất, hiện giờ đang kinh hãi, bị giao long ấn đầu, lại không dám giãy dụa, mà mấy con chung quanh cũng kinh hãi vô cùng, thậm chí theo bản năng tránh sang hai bên, chỉ là ngọc liễn màu vàng đó dường như nặn ngàn vạn cân, vẫn vững vàng trấn trong hư không, không bị chúng kéo đi.
- Con giao long này quả nhiên không tầm thường...
Phương Nguyên thấy thế, cũng không cảm thấy bất ngờ.
Trước khi giao long này được thả ra, hắn đã biết long này không tầm thường, một thân thực lực đáng sợ khó có thể hình dung, nếu không, là giao long bình thường, sao có thể bị treo cả một kiếp mà không chết, còn mỗi ngày cùng người ta học thổ ngữ Vân Châu?
Giao long có lẽ không có phẩm cấp cao bằng Li Long.
Nhưng mấu chốt giao long là tồn tại có thể hóa rồng, thực lực của chúng không thể đong đếm.
Tuy giao long hóa thành chân long là vô cùng gian nan, nhưng luôn có một hai con trong đó chính là tồn tại tiếp cận chân long nhất!
Bất kể là Cửu Trùng Thiên Tiên triều, hay là các tu sĩ bên Phương Nguyên, hay là các lão tu và thần tướng từ trong Ngọc Môn Thần Quan ra đón, nhìn thấy bộ dạng vô cùng kiêu ngạo của giao long đó đều cả kinh tới á khẩu không nói được gì, chung quanh lập tức trở nên im lặng khó có thể hình dung.
Mà Phương Nguyên, cũng từ trong ngọc liễn đứng dậy, cười cười chắp tay, nói:
- Điện hạ có lễ!
Hư không yên tĩnh, cát vàng chầm chậm.
Cảnh tượng trước mắt thật sự khiến tất cả mọi người trợn tròn mắt, bất kể là như thế nào cũng khó có thể tưởng tượng một con giao long què quặt lại đang uy phong lẫm liệt đè đầu Li Long của Cửu Trùng Thiên hoàng triều bắt gọi cha, khí thế đó quả thực là muốn lật trời.
Biểu hiện của Phương Nguyên cũng rất biết lễ, trước tiên khách khí hành lễ với Thái tử hoàng triều, nhưng mấu chốt là, ngươi trước tiên bảo giao long nhà ngươi buông Li Long kéo xe của người ta ra đã được không, nếu không nhìn thế nào cũng có chút ý tứ diễu võ dương oai?
Vừa đối mặt, Li Long của Thái tử hoàng triều thật sự đã mất hết thể diện, cũng khiến Cửu Trùng Thiên Thái tử mất thể diện theo, không ai biết vị Thái tử điện hạ cao cao tại thượng, ở Cửu Trùng Thiên địa vị chỉ sau Tiên Hoàng này có tức giận hay không, lập tức tâm thần vô cùng căng thẳng, thở mạnh cũng không dám, cũng có người lấy ra pháp bảo, chuẩn bị đánh nhau.
Nhưng tiếng gió gào thét, thiên địa chầm chậm, bên trong giá liễn của hoàng triều, cũng vang lên một tiếng cười, thanh âm đó không hề tức giận, cũng lộ ra vẻ rất ôn hòa, khẽ cười nói:
- Hay cho một con giao long bá đạo, hiện giờ rất khó tìm được sinh linh gần với chân long như vậy, long uy vốn không thể xâm phạm, cũng là mấy súc sinh này của ta có mắt như mù..
Dứt lời, ngừng lại một chút, mới lại có người nhẹ giọng cười nói:
- Vong Tình Đạo Tử, có lễ!
Khi nói rèm che được chậm rãi vén lên, để lộ ra một thân ảnh.
Lại thấy thân ảnh này trông vô cùng cao lớn, mày kiếm mắt sáng, khí vũ hiên ngang, nhìn vẻ mặt, dường như khoảng hơn bốn mươi tuổi, nhưng hai bên tóc mai đã hoa râm, tăng thêm mấy phần ý tang thương, điều này khiến Phương Nguyên hơi ngẩn ra, tất nhiên hắn nhìn ra được, vị trước mắt này không nghi ngờ gì nữa chính là Đế Tử Lý Thái Nhất của Cửu Trùng Thiên Tiên triều, nhưng lại không ngờ người này lại có bộ dạng như vậy.
Hắn từng ở Hồng Thiên Hội bái kiến Cửu Trùng Thiên Tiên Hoàng, đó là một lão quái vật đã sống mấy ngàn năm, nhưng nhìn vẫn phong lưu phóng khoáng, tướng mạo cực kỳ trẻ tuổi, trông nhiều nhất cũng chỉ khoảng hơn ba mươi tuổi, mà vị Đế Tử hoàng triều trước mắt này tuy khí độ cực kỳ bất phàm, nhưng hai bên tóc mai hoa râm, khóe mắt có nếp nhăn, nhìn trông còn già hơn cả cha ruột của hắn.
Hơi ngẩn ngơ, Phương Nguyên liền gật đầu với Đế Tử, không nói gì.
Người tu hành không thể đoán tuổi từ vẻ bề ngoài, tuy chuyện này nhìn thì có chút kỳ lạ, nhưng cũng không cần phải tìm hiểu sâu.
Mà khi Phương Nguyên quan sát mình, vị Thái tử kia cũng quan sát Phương Nguyên, ánh mắt ôn hòa, nhưng giống như có một loại ma lực, vừa nhìn lên người người ta đã giống như có thể nhìn thấu lòng người, hiểu rõ tất cả tâm tư vậy.