Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1374 - Chương 1374: Ai Đi Trước Cũng Là Vấn Đề (1)

Chương 1374: Ai đi trước cũng là vấn đề (1)
Nhìn một lúc, hắn mới mỉm cười, nói:

- Có câu châm ngôn, hai con thần long không gặp nhau, tuy kéo xe cho Phương Đạo Tử chính là giao long, mà của ta là Li Long, nhưng dù sao cũng đều là long chủng, cũng lây dính một chút tính tình của tổ tông bọn họ cũng chưa biết chừng, làm ra chuyện cười như vậy cũng không có gì đáng giận, có thời gian thì dạy chúng thêm chút quy củ là được rồi, Phương Đạo Tử nghĩ sao?

Phương Nguyên nghe thấy những lời này, hơi định thần, gật đầu nói:

- Đế Tử nói rất đúng!

Thái tử hoàng triều bật cười, lắc đầu, liền nói:

- Bất kể là như thế nào, chúng ta đều tới Ma Biên kiến công, không cần tổn thương hòa khí ở đây, một chút việc nhỏ là không đáng để trong lòng, tiểu Vương đi trước một bước, đến Ma Biên sẽ nói chuyện nhiều hơn với Đạo Tử!

Lúc này, người hai bên xa gần nhìn thấy Phương Nguyên và vị Cửu Trùng Thiên Đế Tử này nói chuyện với nhau thoải mái như vậy, dường như một trường phong ba còn chưa dấy lên đã đi qua, đều lập tức cảm thấy có chút kinh ngạc, cũng có người thở phào, thu lại pháp bảo đã cầm ra trong tay, nghi trượng phía sau Cửu Trùng Thiên hoàng triều hơi chỉnh đốn lại, chuẩn bị vào quan.

Nhưng Phương Nguyên nghe thấy những lời này, lại nhướng mày, nói:

- Đế Tử muốn vào quan trước à?

Thái tử nhìn về phía Phương Nguyên, thản nhiên nói:

- Có vấn đề gì à?

Hắn nhìn thì là người tao nhã, có khí độ lại không kiêu ngạo, trong lời nói ân cần có lễ, tôn quý mà lạnh lùng, nhưng hiện giờ vừa thu lại nụ cười, hơi lộ ra vẻ nghiêm túc, lại giống như lập tức dẫn động biến hóa trong thiên địa, thương khung lúc này dường như cũng thấp hơn một chút.

Trong thiên địa, có gió lạnh vô hình xoay tròn, trên người mỗi người dường như lập tức bị đè lên một ngọn núi lớn.

Ngay cả ánh mắt giao long đang ấn đầu Li Long, đắc ý dào dạt cũng nghiêm lại, nhìn về phía hắn.

Mà chung quanh các tu sĩ vừa cảm thấy có chút nhẹ nhõm cũng đều lập tức tập trung tinh thần.

Nghênh đón khí thế không thể hình dung trên người Thái tử hoàng triều, sắc mặt Phương Nguyên vẫn vô cùng bình thản, gật đầu, nói:

- Đương nhiên là có vấn đề, dù sao cũng là ta đến trước, đại trận truyền tống này tất nhiên cũng nên do ta dùng trước, nên là ta đến Ma Biên chờ ngươi.

Thái độ của hắn vẫn rất ôn hòa, nhưng vô cùng kiên trì.

Hắn và Thái tử hoàng triều Lý Thái Nhất đương nhiên đều phải mượn đại trận truyền tống này để tới Ma Biên, chỉ là đại trận truyền tống mở ra, tiêu hao cực lớn, nhất là hắn và Thái tử Lý Thái Nhất đều dẫn theo rất nhiều nhân mã và vật tư, mỗi một lần truyền tống cũng chỉ có thể truyền tống một đám người trong bọn họ, mà sau khi kết thúc truyền tống, ít nhất cũng cần ba bốn ngày thời gian mới có thể chuẩn bị xong truyền tống lần thứ hai.

Nói cách khác, hai người bọn họ đồng thời tới nơi này, đã định trước chỉ có thể một người đợi ba ngày sau mới lại đi.

Phương Nguyên tất nhiên sẽ không chờ ba ngày này!

Lý Thái Nhất cũng minh bạch ý tứ của Phương Nguyên, lại thản nhiên cười cười, ánh mắt lộ ra có chút trống rỗng, nhìn Phương Nguyên một cái, cũng không giải thích, chỉ lẳng lặng quay đầu, hỏi một người ở bên cạnh:

- Ngươi nói sao?

Người đó chính là một trong những tướng thủ thành vừa rồi dẫn người xuất quan đi đón tiếp Thái tử Tiên triều, chính là một vị lão tu cảnh giới Nguyên Anh, thân mặc giáp đen, lúc này hắn vốn cũng là do dự nhìn Phương Nguyên và Lý Thái Nhất đối thoại, thấy Lý Thái Nhất quay đầu nhìn mình, trong lòng lập tức cả kinh, trên mặt lập tức hiện lên vẻ khó xử, nhưng rất nhanh lại kiên định tiến về phía trước, đầu tiên là thi lễ với Phương Nguyên.

Sau đó nói:

- Phương Đạo Tử từ xa tới thần quan, mạt tướng không biết đại giá của ngài đã gần kề, không thể xuất quan nghênh đón từ xa, thực sự là có lỗi! Hiện giờ trong thần quan, đại trận truyền tống đã được chuẩn bị thỏa đáng, hai vị Đạo Tử bất kể là ai vào quan trước cũng đều có thể lập tức tới Ma Biên, có điều luận về hai vị Đạo Tử ai đến trước... Mạt tướng thật sự biết Thái tử điện hạ giá lâm trước, cho nên mới xuất quan đón tiếp.

Lời này rõ ràng đã trải qua châm chước, nhưng cũng biểu lộ lập trường.

Phương Nguyên nghe vậy, sắc mặt lập tức trầm xuống.

Các tu sĩ bên Cửu Trùng Thiên thì trên mặt lộ ra nụ cười khinh thường, tuy thần tướng người ta không nói rõ, nhưng nếu bọn họ biết Thái tử hoàng triều giá lâm trước mới xuất quan nghênh đón, sau khi xuất quan mới nhìn thấy đám người Phương Nguyên tới, ai trước ai sau, tất nhiên nhìn cái rõ ngay, đừng nói bọn họ vốn không cho rằng Thái tử hoàng triều lại có đạo lý nhường đường cho người khác, nhưng cho dù muốn thì cũng tuyệt không phải lúc này!

Nhưng không đợi suy nghĩ này của họ hiện lên, phía sau Phương Nguyên, lão chấp sự của Vong Tình Đảo đã giận tím mặt, vội vàng bước ra một bước về phía trước,lạnh lùng quát:

- Con mẹ nó, ngươi muốn nói thì phải nghĩ cho kỹ, đây là Đạo Tử của Vong Tình Đảo ta, lại há phải một Nguyên Anh nho nhỏ như ngươi có thể đắc tội, bảy ngày trước lão hủ đã gửi chiếu thư cho ngươi, lệnh cho ngươi chuẩn bị tốt đại trận truyền tống, ngươi dám nói không biết à?

Một tiếng quát này tuy không có thanh thế như Thái tử hoàng triều, nhưng cũng lời nói kịch liệt, nộ khí rào rạt.

Vị thần tướng kia lập tức mồ hôi lạnh toát ra.

Thông tri cho thần quan sớm nhất tất nhiên chính là đoàn người Phương Nguyên, nhưng bọn họ quả thật là nhận được tin tức Thái tử hoàng triều tới thần quan trước, hơn nữa trên tâm lý cũng lờ mờ cảm thấy Thái tử hoàng triều đáng sợ hơn, nếu có thể làm chủ, đương nhiên hy vọng đưa vị Thái tử hoàng triều thân phận cao không thể với này tới Ma Biên trước rồi tính, chỉ mấu chốt là ở chỗ, Vong Tình Đạo Tử cũng không dễ chọc!
Bình Luận (0)
Comment