Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1382 - Chương 1382: Phân Cao Thấp (2)

Chương 1382: Phân cao thấp (2)
Lời này khiến lão chấp sự hơi ngẩn ra, ánh mắt nhìn Phương Nguyên có chút cổ quái.

Thầm nghĩ:

- Lúc trước trên đảo có lời đồn ngươi bởi vì chơi cờ mà khiến lão tổ tông tức tới hất đổ bàn cờ, chẳng lẽ là thật à?

Trong tay Phương Nguyên cầm một con cờ trận, chậm rãi nói:

- Mà ta hiện tại kỳ thật đang lo lắng một số việc khác.

Lão chấp sự khom người, nói:

- Đạo Tử cứ nói!

Phương Nguyên trầm ngâm nói:

- Ta lần này vừa tới Ma Biên, liền phát hiện các tu sĩ Ma Biên ít nhiều có chút hiểu lầm đối với ta, chuyện này tất nhiên là vì Long Hồn mà ra, ta ở trên Vong Tình Đảo dùng thủ đoạn cường ngạnh không tiếc hủy đi tất cả, bức lui mấy đại tu Hóa Thần tới quấy rối, ngoài mặt thì vì việc này mà những thế gia đạo thống đó đã thu hồi tâm tư ngấp nghé Long Hồn, nhưng trên thực tế, bọn họ sao có thể cam tâm như vậy, cố ý rải lời đồn ở Ma Biên, phá hoại thanh danh của ta, điều này không nghi ngờ gì nữa cũng là một thủ đoạn gây áp lực cho ta!

Sắc mặt lão chấp sự trầm xuống, gật đầu, rất đồng ý.

Phương Nguyên cũng nhíu mày.

Hiện giờ hắn là Vong Tình Đảo Đạo Tử, không phải lẻ loi một mình, cũng không phải có thể tự cao không thẹn với đạo tâm, hoàn toàn không buồn để ý tới thanh danh của mình như trước kia, nhất là ở nơi như Ma Biên, mình còn có rất nhiều việc cần hoàn thành, cái thứ thanh danh này càng trở nên vô cùng trọng yếu, bởi vì trên trình độ nào đó, thanh danh chính là đại thế, đại biểu cho sự công nhận của người thiên hạ này đối với mình.

Giống như Phương Nguyên rời khỏi Vong Tình Đảo, một đường chạy tới Ma Biên, có bao nhiêu người gánh chai cầm lọ, nhiệt liệt nghênh đón đón, lại có bao nhiêu người đón gió mà đến, đưa bái thiếp, nguyện ý theo Phương Nguyên chinh chiến Ma Biên, giao tính mạng của bọn họ vào trong tay người xa lạ như hắn?

Điều này trên một trình độ nào đó chính là ảnh hưởng mà thanh danh mang đến!

Cho nên, thanh danh rất trọng yếu, Phương Nguyên cũng phải coi trọng, phải xoay chuyển ấn tượng của chúng tướng Ma Biên đối với mình.

- Tranh đoạt thần quan lần này chính là một cơ hội!

Phương Nguyên trầm mặc một hồi, mới nói:

- Thanh danh của Thái tử hoàng triều là ở trên ta, điểm này không thể phủ nhận, dù sao hắn làm Cửu Trùng Thiên Thái tử đã một ngàn năm trăm năm, cho dù trong một ngàn năm trăm năm này hắn cực ít lộ diện, nhưng chỉ cần ở vị trí của hắn, mọi người vẫn sẽ tán thành, hơn xa Vong Tình Đảo Đạo Tử giữ chừng nổi lên như ta.

- Mà đây kỳ thật chính là đại thế!

Lão chấp sự nghe vậy, trên mặt cũng lộ ra thần sắc mất tự nhiên.

Đều là một trong Thất Đại Thánh Địa, người của Vong Tình Đảo sao lại nguyện ý thừa nhận mình không bằng Cửu Trùng Thiên?

Nhưng sự thật quả thật là như vậy!

Nếu bình thường người trong thiên hạ nhắc tới Vong Tình Đảo và Cửu Trùng Thiên, có lẽ trong vô thức sẽ đều luận việc mà nói, nhưng nếu thực sự nói Cửu Trùng Thiên và Vong Tình Đảo xuất toàn lực đọ sức một lần, chỉ sợ vẫn xem trọng Cửu Trùng Thiên hơn nhiều, mà khi vị Cửu Trùng Thiên Thái tử đã làm Thái tử một ngàn năm trăm năm này đọ sức với một Vong Tình Đảo Đạo Tử làm Đạo Tử chưa đến ba tháng như Phương Nguyên, người xem trọng Phương Nguyên lại càng ít hơn.

Đây vốn là sự thật, không có gì mà phải thừa nhận với không thừa nhận cả.

- Vậy ý tứ của Đạo Tử là...

Lão chấp sự nhìn ra trên mặt Phương Nguyên không hề có vẻ buồn chán, trong lòng khẽ động, dứt khoát hỏi ra.

Phương Nguyên nhìn hắn một cái, bỗng nhiên cười nói:

- Ta luôn cảm thấy đây kỳ thật là một cơ hội của ta!

Lão chấp sự hơi ngẩn ra, có chút không hiểu nhìn Phương Nguyên.

Phương Nguyên cười cười, nói:

- Ta không biết vị Cửu Trùng Thiên Thái tử điện hạ này vì sao cứ muốn chọn lúc này để cùng ta tới Ma Biên, cũng không biết trong lòng kẻ bị ủy khuất một ngàn năm trăm năm như hắn đang nghĩ gì, nhưng có một việc có thể xác định, nếu hai người chúng ta cùng tới Ma Biên, vậy chúng ta đã định trước phải là đối thủ, chỉ có một người có thể đoạt được tiên cơ, hơn nữa thanh danh của hắn thịnh hơn ta, vì sao ta không thể lấy hắn làm đá lót chân, trực tiếp một bước đi lên vị trí cao hơn ở Ma Biên này?

Lão chấp sự cả kinh, có chút hoảng sợ:

- Ngươi muốn lấy Cửu Trùng Thiên Thái tử làm đá kê chân?

- Hắn cũng là người, vì sao không thể làm đá kê chân?

Phương Nguyên nói khẽ:

- Theo kế hoạch vốn có của ta, muốn tạo ra thanh danh ở Ma Biên, có được sự tán thành của các tu sĩ, có thế nào cũng là chuyện phải tiêu phí mấy năm, nhưng nếu Cửu Trùng Thiên Thái tử này đã tới, vậy giẫm hắn mà lên, có thể tiết kiệm được không ít quá nhiều thời gian.

- Điều ta muốn nói không phải là vậy.

Lão chấp sự nhìn Phương Nguyên, không ngờ sinh ra một loại cảm giác xa lạ chưa từng có, ngây ra một lúc, thấp giọng nói:

- Nếu thua thì sao?

Phương Nguyên ngẩng đầu nhìn hắn một cái, nói:

- Thua thì cũng vậy thôi.

Một lát sau, mới lại nói:

- Huống hồ ta lần này đến, chưa từng nghĩ tới thua, chỉ muốn thắng nhanh hơn!

Cửu Trùng Thiên Thái tử Lý Thái Nhất tới Ma Biên chậm hơn Phương Nguyên ba ngày.

Tục truyền, lúc hắn đến đây, lập tức dấy lên một hồi phong trào ở Ma Biên, Thập Đại Thần Quan, trăm vạn tướng sĩ, không biết có bao nhiêu người từng nhận ân huệ của Cửu Trùng Thiên, hoặc là nói vốn chính là người của Cửu Trùng Thiên, ai nấy không quản xa xôi, chạy tới nghênh đón từ xa.

Cho dù là những thần tướng Ma Biên thân ở cao tầng, không ngờ cũng có không ít người đều là bạn cũ của vị Thái tử điện hạ ru rú trong nhà này, trực tiếp ở Ma Biên Đoạn Ma Nhai tổ chức tiên yến, ước chừng chúc mừng cả đêm mới giải tán.
Bình Luận (0)
Comment