Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1407 - Chương 1407: Mượn Gió Đông, Cưỡi Mây Xanh (1)

Chương 1407: Mượn gió đông, cưỡi mây xanh (1)
Cho tới sau khi ra ngoài thành, sắc mặt Cổ Thiết trưởng lão mới có chút ngưng trọng hỏi Mạc Phi Lưu bên trong ngọc giản viết gì, hắn cũng không chủ động xem, dù sao ngọc giản này là phải trình cho Bát Hoang Thành Chủ, hắn và Bát Hoang Thành Chủ chính là quan hệ trên dưới, Mạc Phi Lưu thì khác, nàng ta chính là đệ tử thân truyền của Bát Hoang Thành Chủ, tới Trấn Ma Quan này cũng đại biểu cho bản thân Bát Hoang Thành Chủ.

- Ta vốn cho rằng, vị Vong Tình Đảo Đạo Tử này tới đây cũng giống như vị Cửu Trùng Thiên Thái tử gia kia, là để tích lũy đại thế và nhân mạch, chuẩn bị cho ngày sau, nhưng đến hiện tại ta mới hiểu được, ta đã có chút coi thường hắn.

Mạc Phi Lưu có chút bất đắc dĩ cười cười, nói:

- Hắn là muốn một mồi lửa đốt Ma Biên này.

Sau khi Cổ Thiết trưởng lão nghe vậy, trầm mặc một lúc, nói:

- Ngươi cảm thấy hắn có thể đốt được không?

Mạc Phi Lưu nói:

- Vậy phải xem sư tôn có đáp ứng hay không?

- Đạo Tử, ngươi cảm thấy Bát Hoang Thành Chủ sẽ đáp ứng đề nghị của ngươi à?

Trong Trấn Ma Quan, lão chấp sự Nguyên Mạc cũng đang hỏi Phương Nguyên.

Đối với kế hoạch Phương Nguyên đưa ra, hắn tất nhiên cũng biết, chỉ là trong lòng không nắm chắc.

- Hắn có đáp ứng hay không, vậy phải xem chúng ta làm như thế nào.

Phương Nguyên phất tay áo một cái, nhìn lão chấp sự nói:

- Vong Tình Đảo ở Ma Biên cũng có rất nhiều người phải không, bảo bọn họ hiện tại bắt đầu bắn tiếng, lần này ta đến Ma Biên, Long Hồn chỉ định cho những Huyền Giáp Thần Tướng xuất thân thấp hèn, nhưng có nhiều công huân!

Lão chấp sự nhíu mày, nói:

- Bát Hoang Thành Chủ cần cân nhắc rất nhiều, chưa chắc sẽ đáp ứng!

Phương Nguyên cười nói:

- Cho nên mới phải bắn tiếng ra ngoài!

Lão chấp sự thở dài:

- Ngươi đây là đang ép cung!

- Thủ đoạn không quan trọng!

Phương Nguyên thản nhiên mỉm cười một tiếng, nói:

- Lần này ta đến Ma Biên, vốn chính là muốn làm thành bốn việc, việc thứ nhất chính là một phát nổi tiếng, khiến Ma Biên tướng sĩ nhìn thấy ta, hiện giờ đã mượn Đại Viên Nhược Khuyết Trận và sự tương trợ của Cửu Trùng Thiên Thái tử mà đạt được rồi; Chuyện thứ hai chính là lập một công lớn, khiến thế nhân kính ta, hiện tại đã đang chuẩn bị làm; Chuyện thứ ba, thì là phân phát ra Long Hồn trên tay, đồng thời mượn chuyện này, để người trong thiên hạ đều nghe thấy thanh âm của ta, minh bạch tâm tư của ta.

Dứt lời, hắn mới hơi trầm mặc, sau đó nói:

- Ba chuyện này mà thành, chuyện thứ tư cũng nên xuất hiện.

Ánh mắt Lão chấp sự trở nên ngưng trọng, hít sâu một hơi, nói:

- Chuyện thứ tư Đạo Tử muốn làm là gì?

Thanh âm Phương Nguyên rất bình tĩnh, thản nhiên nói:

- Giết người!

Phương Nguyên nói gì là làm nấy.

Sau khi tiễn Mạc Phi Lưu và trưởng lão Bát Hoang Thành, hắn không nhắc tới việc này nữa, chỉ yên lặng chuẩn bị, rất ít ở trong quan, cũng không phải để chuẩn bị cho đại điển sắc phong mười ngày sau, mà là thường xuyên xuất quan kiểm tra xung quanh, có đôi khi dẫn theo giao long hoặc là Quan Ngạo, có đôi khi thì chỉ dẫn theo Bạch Miêu, đi một cái chính là cả ngày, trong Trấn Ma Quan cơ hồ rất ít nhìn thấy thân ảnh của hắn, chỉ có thể nhìn thấy trong phòng hắn ngọc giản và bảo dược trở nên càng lúc càng nhiều.

Cụ thể hắn đang làm gì thì không ai biết, chỉ là có người nói hắn cứ lòng vòng chung quanh, mỗi lần trở về đều sẽ mang về rất nhiều bảo dược linh dược, nghe nói hắn vẫn đang ở trong trung tâm Ma Biên, thiết lập một phương đại trận, tự mình trồng thuốc ở bên trong, quan sát biến hóa, mà trừ những thứ này ra, quỷ dị nhất chính là vẫn đang lấy rất nhiều bảo dược linh dược cho con mèo đó ăn, rất là mạnh tay, quả thực khiến người ta trợn mắt cứng lưỡi.

Bạch Miêu cũng phách lối, mặc cho Phương Nguyên mỗi ngày đều cầm các loại bảo dược trân dị đuổi theo phía sau, đều luôn là bộ dạng lười chẳng muốn quan tâm.

... Cũng là giao long mặc quần cộc ở cách vách thật sự thèm không chịu nổi!

Trong Trấn Ma Quan, bắt đầu có lời đồn, vị tướng thủ thành Trấn Ma Quan này không ngờ một chút quân vụ cũng không để ý, cũng không ra mặt để luyện binh, mà là mỗi ngày đều chạy ra ngoài hái thuốc, coi Ma Biên hiểm ác là một vườn thuốc.

Lão chấp sự là Vong Tình Đảo chuyên môn phái tới đi theo bên cạnh Phương Nguyên để chăm sóc cho hắn, bất kể là thanh danh, hay là hình tượng, phương pháp làm việc của Phương Nguyên, hắn đều quan tâm, lúc nào cũng cũng nhắc nhở, nếu là bình thường, nghe thấy lời đồn này e là đã sớm tức tới phừng râu, nhưng hiện giờ, sau khi nghe Phương Nguyên nói một phen, hắn cũng chẳng bận tâm, chỉ bắt đầu dựa theo phân phó của Phương Nguyên mà làm việc.

Vong Tình Đảo dù sao cũng là một phương thánh địa, ở nơi mấu chốt như Ma Biên, không thể không có thế lực của mình, theo lão chấp sự bắt đầu hành động, dần dần liền bắt đầu có một tin tức bỗng nhiên xuất hiện, từ từ thổi khắp cả Ma Biên rộng lớn này.

- Vong Tình Đảo Đạo Tử không ngờ muốn lập tức lấy ra ba mươi sáu đạo Long Hồn tặng cho tướng sĩ Ma Biên?

- Những Long Hồn đó không phải là thứ để vị Vong Tình Đảo Đạo Tử này nuốt một mình, dùng để thu nhận người vào thế lực của mình à?

- Sao lại hào phóng như vậy, lập tức muốn lấy ra hơn một nửa?

- Ha ha, cho dù lấy ra thì làm sao, bao nhiêu người bên trên đều đang nhìn chằm chằm, trưởng lão, chân truyền của Bát Hoang Thành, đạo thống cổ của Cửu Châu, thiên kiêu của Thất Đại Thánh Địa, bản thân họ còn chắc đủ nhét kẽ răng, liên quan gì tới những tiểu quỷ như chúng ta?

- Đúng, Tôn lão cửu ta dám cá, những Long Hồn này còn chưa lấy ra, đã bị người chia hết rồi.
Bình Luận (0)
Comment