Chương 1430: Ta cũng muốn trừ mầm tai họa (1)
Nhiều cao thủ Nguyên Anh như vậy, trận trượng lớn như vậy, cơ hồ vượt qua nội tình một vùng thiên địa!
Có bao nhiêu người muốn mình chết mới có thể bày ra cục diện khổng lồ như vậy?
Sắc mặt của hắn cũng hơi vặn vẹo.
Trong lòng, cũng có một loại tức giận không thể hình dung bùng nổ.
Tuy những người đó đều che mặt, che giấu thân phận, nhưng thần thông, pháp bảo của bọn họ há có thể dễ dàng sửa đổi. Phương Nguyên cũng xem như đọc qua nhiều sách vở, kiến thức rộng rãi, từ thần thông và pháp bảo của bọn họ, nhận ra thân phận của rất nhiều người.
- Dẫn Thiên Pháp của Trung Châu Cổ Gia...
- Khiên Địa Thuật của Đông Hải Lan Đảo...
- Còn có thần thông thiên phú mang theo hơi thở yêu chủng...
Nhiều gia tộc như vậy đều đưa đến trưởng lão tối cao của bọn họ sao?
Về phần ba nghìn tiên quân kia lại càng dễ nhận ra!
Đại trận bọn họ thi triển chính là diễn hóa ra từ trong Đại Viên Khuyết Nhược Trận của mình.
Mạo hiểm thừa nhận nguy cơ ám sát thần quan thần tướng ma biên, không biết tốn bao nhiêu công phu, tổn thất liều mạng vô tận, đưa nhiều Nguyên Anh và tiên quân như vậy vào chỗ sâu ma biên, còn có Cửu U Cung thanh danh xấu xa, thậm chí còn liên thủ với cao thủ một vài Yêu tộc.
Bọn họ chỉ vì để mình chết, không tiếc thực hiện đến trình độ này sao?
........
........
- Ngươi nhìn thấy rồi chứ, bao nhiêu người muốn ngươi chết?
Lúc này, một bộ xương trắng khô vẫn lẳng lặng ngồi xếp bằng trong hư không, mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú Phương Nguyên, trong hốc mắt tối om kia, giống như cất giấu thương hại và tư bi vô hạn:
- Ngươi rất kiêu ngạo, ngươi bức ép bọn họ quá mức rồi, cho nên bọn họ không tiếc hết thảy đều phải giết chết ngươi. Bởi vì ngươi quá sai, cho nên mới có nhiều người tụ tập ở đây như vậy, nhất định phải giết ngươi...
- Ngươi cho rằng bản thânmột đường vì thiên hạ sao...
- .... Nhưng kỳ thật đây chính là một đường chết!
......
......
Loại lực lượng khó có thể hình dung này, xông vào đạo tâm của Phương Nguyên, giống như muốn luyện hóa đạo tâm của Phương Nguyên.
Nhất là khi xung quanh xuất hiện nhiều tu sĩ Nguyên Anh như vậy, thậm chí còn có ba nghìn tiên quân gắt gao bao vây. Loại tuyệt vọng muốn lên trời không thể, xuống đất cũng không xong này càng giống như thủy triều, muốn bao phủ lấy Phương Nguyên, loại lực lượng này gắt gao khống chế đạo tâm của Phương Nguyên, sắp sụp đổ trấn áp. Đó là lực lượng hận không thể khiến Phương Nguyên buông tha hết thảy.
Nghênh đón vô số người, nghênh đón bộ xương trắng khô, Phương Nguyên vẫn chậm rãi ngẩng đầu.
Trái tim hắn tức giận vô cùng, nhưng mạnh mẽ áp chế lại.
- Ngươi nói rất hay!
Thanh âm của hắn có vẻ thật bình tĩnh, đưa tay thu lại thần thông đóng thiên môn.
- Ta quả thật không ngờ nhiều người muốn mạng của ta như vậy...
Khi hắn nói đến đây, thanh khí bên người lưu chuyển, hiển lộ ra một con cóc màu vàng, ngửa đầu lên trời, mở miệng, phun ra nửa thanh chuôi kiếm, chính là tà kiếm dạng quỷ đầu. Sau đó Phương Nguyên đưa tya, cầm chuôi tà kiếm, thấp giọng nói:
- Bọn họ không đồng ý việc ta làm, cho nên vô luận thế nào, đều phải giết ta, giống như toàn thế giới đều muốn ta chết...
Nói đến chỗ này, hắn chậm rãi rút thanh tà kiếm ra khỏi miệng con cóc.
Trong chốc lát, hơi thở trên người hắn bỗng nhiên tăng vọt, giống như một vi thần đáp xuống thế gian:
- Vậy thì thế nào?
“Bá!”
Hắn nói ra lời này, đột nhiên xuất kiếm. Kiếm quang giống như một đạo thần hồng, khởi dậy sương mù đen trong thiên địa, tuyệt vọng tận diệt xung quanh.
Một kiếm này trực tiếp chém về phía bộ xương trắng khô trên không trung, khiến hư không bị xé rách. Hư ảnh bạch cốt thật lớn biến mất như vậy, thần quang trên đỉnh đầu hắn tới cực hạn, khí thế cường đại đến cực hạn!
- Điều đó không thể nào...
Quỷ vương một sừng điều khiển bộ xương trắng khô kia phun ra máu tươi, sắc mặt biến đổi mạnh. Hắn không thể hiểu nổi, Phương Nguyên vì sao vẫn không dao động đạo tâm? Trên đời có người có đạo tâm kiên định, nhưng tuyệt không có người đạo tâm không khuyết điểm a!
Cho dù đạo tâm của Phương Nguyên kiên định thế nào, nhìn thấy nhiều người đến giết mình như vậy, cũng không thể biểu hiện lạnh nhạt như thế.
Vô luận là phẫn nộ, hay là thất vọng, hay là thống khổ, đều sẽ khiến đạo tâm của hắn xuất hiện khiếm khuyết. Mà bí pháp Cửu U Bạch Cốt Quan, có thể thông qua khiếm khuyết đạo tâm, thời cơ khống chế hắn, thậm chí trực tiếp khống chế bạch cốt.
Bạch Cốt Quan vốn chính là bí pháp thần ma! Nhưng vô luận thế nào hắn cũng không nghĩ đến Phương Nguyên lại thờ ơ như vậy...
- Bọn họ vốn là do ta đưa đến, làm sao dao động được nội tâm của ta?
Mắt lạnh nhìn những người này vọt đến, trên mặt Phương Nguyê hiện lên vẻ âm trầm.
- Tru sát lão này...
- Trả lại một vùng thanh tĩnh cho ma biên...
- Cẩn thận chớ để hắn có cơ hội hủy Vạn Long Hồn Châu...
Chúng tu xa xa, nhìn thấy Phương Nguyên xuất kiếm, tình thế xung quanh lập tức nổi dậy sóng gió động trời.
Trong nháy mắt, có vô số tiếng hét lớn, tám tôn ma thần liên thủ, điều khiển bí pháp lôi minh, đầy trời đều là lôi điện màu đen quỷ dị đến cực điểm, giống như một vùng lôi bộc, giáng từ trên trời xuống, giống như muốn bao phủ trực tiếp thân hình của Phương Nguyên.
Hơn trăm cao thủ Nguyên Anh, thần thông lại đáng sợ, không muốn tạo cơ hội Phương Nguyên thở dốc, phóng đến cuồn cuộn.