Chương 1459: Hai Đại Kỳ Tài (2)
Mặc dù hắn không có thành tựu Hóa Thần chân chính, nhưng cũng dựa vào Thất Bảo Lôi Thụ, đột phá cảnh giới Nguyên Anh.
Hắn cũng giống như Phương Nguyên, đều đứng giữa Nguyên Anh và Hóa Thần.
Nếu không gặp hắn, Phương Nguyên cũng không biết hoá ra Thần Lôi có thể mạnh đến cảnh giới này, dù sao Phương Nguyên cũng tu luyện lôi pháp, thậm chí đã tiếp xúc qua Thất Bảo Lôi Thụ, nhưng thẳng đến khi giao thủ cùng vị thái tử điện hạ này, mới ý thức được uy lực của Thần Lôi, hoàn toàn không phải là thứ mà trước đó hắn tưởng tượng đến, bên trong Thần Lôi của đối phương, đã ẩn chứa một ít khí tức pháp tắc, vượt xa lôi pháp của hắn.
Ầm ầm!
Thần Diễm màu trắng và Thần Lôi màu tím, ngươi tới ta đi, cường công nửa ngày, đấu đến khó phân thắng bại.
Nếu như thật sự bàn luận, thì uy lực Ly Hỏa mạnh hơn một chút, nhưng Phương Nguyên vừa mới luyện hóa Ly Hỏa không lâu, nên trên phương diện nắm giữ, còn thiếu chút hỏa hầu, còn vị thái tử điện hạ này đã điều khiển Thần Lôi thuần thục từ lâu, thu phát vô cùng tinh tế, trong lúc giao thủ, ngay cả Phương Nguyên cũng có chút cảm khái về sự tinh diệu của hắn đối với lôi pháp, hắn mang mỗi một phần biến hóa của nó ghi tạc vào trong lòng.
Đối với Phương Nguyên mà nói, hắn đã tốn không biết bao nhiêu tâm huyết đối với lôi pháp, lại thêm việc lĩnh hội chín thành Thiên Công ở Vong Tình đảo, thì bất kể là kiến thức, hay lý giải về đại đạo, đều vượt xa người cùng thế hệ, bây giờ thấy một lá đã biết thu, giao thủ với Lý Thái Nhất, khiến hắn có kích động cực lớn đối với lôi pháp, từng tầng từng tầng kiến giải xuất hiện ở trong lòng, đơn giản là hữu ích hơn so với ba trăm năm khổ tu.
Còn Lý Thái Nhất thì không nghĩ tới những thứ này, hắn chỉ nghĩ bản thân đã thi triển ra lôi pháp, thế mà không làm gì được Phương Nguyên, cảm thấy càng bị đè nén thêm, giống như sắp điên vậy, Thần Lôi dày đặc không trung, đánh thẳng về phía Phương Nguyên, uy thế vô cùng, dưới lực lượng vô biên của Lý Thái Nhất, mây đen vô tận và Hắc Ám ma tức trên Bát Hoang thành đều bị sua tan, không trung lộ ra trời xanh không mây.
- Thần thông đã khó phân thắng bại, vậy thử võ pháp một chút đi!
Phương Nguyên đấu đến chừng mực, trong lòng quét ngang, rút Tà Kiếm ra, kiếm ý tràn ngập, chém thẳng về phía Lý Thái Nhất.
- Chỉ là môn phái bần hàn, ngươi lấy đâu ra đảm lượng xem nhẹ ta?
Hai mắt Lý Thái Nhất cũng đỏ như máu, tay phải chụp một cái vào trong hư không, lấy ra một cây Long Văn Trường Thương nắm ở trong tay, chân đạp hư không, ngang ngược bá đạo, đâm về phía Phương Nguyên, vậy mà võ pháp cũng là tuyệt đỉnh thế gian, trên người hắn có tầng tầng ánh kim hiển hiện, gia trì trên Long Văn Thương, càng khiến cho uy lực tăng vọt, làm cho hư không xuất hiện vô số lỗ đen, dày đặc như tung đậu đen.
- Chiến cương... thế mà võ pháp của vị thái tử điện hạ này cũng mạnh như thế!
Không biết có bao nhiêu người bên dưới Bát Hoang thành nhìn thấy cảnh này, kinh hãi đến mức tròng mắt suýt rớt xuống đất.
Thần thông kinh người, có thể điều khiển Thần Lôi không nói, ai có thể nghĩ tới vị thái tử điện hạ nhìn ôn tồn lễ độ, khí độ ung dung này, cũng tu luyện thành chiến cương lỗ mãng cuồng bạo như thế, chuyện này thật sự khiến cho bọn họ mở rộng tầm mắt, cảm thấy quá mức coi thường hắn...
- Ngươi cùng lắm cũng chỉ là một tên thái tử, vậy mà cũng dám xem thường hàn môn sao?
Phương Nguyên sầm mặt lại, cũng đánh ra vô số kiếm quang, nghênh đón Lý Thái Nhất.
Lý Thái Nhất vốn tức giận ở trong lòng, làm sao nghe lọt mấy lời này, càng thay đổi thành một người khác, vung vẩy thần thương, điên cuồng tấn công tới.
Trong chớp mắt này sát cơ tràn ngập không trung, càng mạnh hơn vô số lần.
- Có nên lấy ra Tâm Ý Kiếm hay không?
Phương Nguyên ở trong ác đấu, nhưng vẫn duy trì tỉnh táo.
Bản thân tự tìm thái tử điện hạ Cửu Trọng Thiên chiến một trận, thì nhất định phải thắng, nếu không không có ý nghĩa.
Hắn âm thầm tính toán một phen, không xác định Tâm Ý Kiếm của mình có thể một kiếm trảm phá chiến cương của đối phương.
Mà ở trong ác đấu bực này, nếu không một kiếm trảm phá được chiến cương của dối phương, vậy nhất định sẽ bị đối phương nắm lấy cơ hội phản công, cho nên lúc này, hắn chỉ có thể tạm thời thu lại ý nghĩ ngưng tụ Tâm Ý Kiếm chém tới, dựa vào một thân khí phách, triển khai Kiếm Đạo nghênh đón.
Mà tại thời điểm hắn thi triển ra võ pháp, thanh khí quanh quẩn xung quanh, cũng đồng thời hóa thành từng tia từng sợi cương khí nặng nề giống như núi cao, bảo hộ quanh người hắn, những cương khí này, chẳng những có thể chống cự Thần Lôi lúc nào cũng hạ xuống trên không trung, mà càng khiến cho hắn trong lúc phất tay nhấc chân, có được lực lượng lớn vô cùng, đây là thần thông hắn luyện được sau khi mượn Ly Hỏa Thần Diễm trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo tái tạo thân thể.
Tái tạo thân thể đạt đến cảnh giới hoàn mỹ, phất tay nhấc chân đều có lực lượng lớn vô cùng, đạt đến cảnh giới mạnh nhất sẽ không thua gì thần thông.
Nhưng khi cảnh tượng này lọt vào trong mắt chúng tu xong, vẻ kinh ngạc lại từ đáy mắt họ lóe ra...
- Thế mà cũng là chiến cương...
Có người kinh sợ hô lên:
- Từ lúc nào mà chiến cương lại không đáng giá như vậy?
Chỉ cao thủ Võ Đạo có thân thể mạnh mẽ nhất mới có thể đạt được chiến cương, mà thứ Ma Biên không thiếu nhất chính là cao thủ Võ Đạo, nhưng không phải ai cũng có thể đạt được chiến cương, chỉ sợ toàn bộ Ma Biên cũng không quá một bàn tay, bởi vì thứ này vốn không cách nào tu luyện.
Chỉ có một ít quái thai thiên phú dị bẩm, mới có thể ngưng tụ ra.
Mà hai người thái tử điện hạ và Phương Nguyên, đều không giống nhân vật cấp độ quái thai.
Trong bầu không khí kinh ngạc không nói lên lời này, chỉ có Quan Ngạo là nhìn chằm chằm vào hai người trên không trung.
Sau đó nhếch miệng, nói:
- Bọn hắn cũng không bằng ta!