Chương 1460: Đế Vương Chi Tướng (1)
Thương đến kiếm qua, lửa cháy lôi diệt.
Phương Nguyên và thái tử Cửu Trọng Thiên Lý Thái Nhất lăn lăn lộn lộn, đánh nhau hơn nửa canh giờ.
Thanh thế cuồn cuộn, như tai hoạ giáng thế, nhưng vẫn không phân ra thắng bại, có điều trận chiến này lại khiến cho tất cả người quan chiến, nhìn như si như say, quên mất lo lắng, chỉ đứng một bên lĩnh ngộ sự kỳ diệu trong đó, khen Đạo Tử nhà khác!
- Hai người từ lực lượng Tiên Đạo đấu đến võ pháp, lại từ võ pháp đấu đến thần thông, lăn lăn lộn lộn mấy trăm hiệp, không nói đến hỏa pháp lôi lực mà bọn hắn nắm giữ, chỉ luận sự ảo diệu của thần thông, tinh diệu của chiêu thức, đã không phải là chúng ta có thể theo kịp...
- Ai, khó trách Đạo Tử thánh địa vừa đến Ma Biên, đã muốn cướp đi một vị trí Thần Tướng, trước kia chúng ta chỉ cảm thấy chuyện này là bởi vì nội tình thánh địa thâm hậu, để bọn họ làm thần quan chi chủ, mới dễ khiến bọn họ cam tâm tình nguyện lấy nội tình nhà mình ra, xây dựng thần quan, bây giờ mới biết được, bản lãnh của bọn họ cũng là thực sự...
Trên dưới cổng thành, đã có không biết bao nhiêu người đang nghị luận sôi nổi.
Có người cảm khái, liền có người đáp lại:
- Ngươi thật sự cho rằng Đạo Tử thánh địa đều ăn chay sao, đó đều là những người tinh nhuệ trong trong tinh nhuệ đi ra, ví dụ như vị Tiên Hoàng nổi danh phong lưu Cửu Trọng Thiên kia, hiện tại hoàng tử công chúa ngoài sáng của hắn, đã có hơn trăm người, còn không tính những người giấu ở trong cung không có danh phận, những người lưu lạc thế gian căn bản không thể lộ ra ngoài ánh sáng, chỗ kia cộng lại đã có bao nhiêu?
- Một ngàn năm trăm năm trước, vị thái tử điện hạ này đã phá kén đi ra, được phong làm thái tử, không biết trong một nghìn lăm trăm năm này có bao nhiêu huynh đệ tỷ muội muốn cướp vị trí của hắn, kết quả đều bị hắn trấn áp xuống, làm thái tử một nghìn lăm trăm năm vững như bàn thạch, vậy mà ngươi còn coi hắn là người ăn chay hay sao? Nếu không có mấy phần bản lĩnh, làm sao có thể vững vàng ngồi lên vị trí thái tử một nghìn lăm trăm năm không lay?
- Vậy ngươi nói ai sẽ thắng trận chiến này?
Một câu nói này ngược lại là hỏi chúng tu, lúc này khí thế giữa Phương Nguyên và thái tử Cửu Trọng Thiên đều rất hùng hổ, song phương cứng đối cứng, ai cũng không lộ ra xu thế suy tàn, lại thêm tu vi của bọn họ vốn không như hai người này, ai có thể khẳng định người nào càng mạnh hơn một chút?
Có người nghe lời này, cười lạnh nói:
- Thái tử Cửu Trọng Thiên đã thua!
Người chung quanh lập tức cho rằng hắn có ánh mắt độc đáo, nổi lòng tôn kính, vội vàng thỉnh giáo hắn.
Người này lại cười nói:
- Thái tử Cửu Trọng Thiên đã tu hành bao nhiêu năm, Đạo Tử Vong Tình đảo mới tu hành bao nhiêu năm, bây giờ hai người bất kể là võ pháp hay là thần thông, đều đấu ngang tay, chẳng lẽ xu thế thắng bại còn chưa rõ ràng sao?
Người xung quanh lập tức không để ý đến hắn, thế nhưng tinh tế suy ngẫm, cũng cảm thấy có chút đạo lý.
Ngoại trừ những người lấy xem náo nhiệt làm chủ, thì lúc này những tu sĩ hàn môn bên dưới Bát Hoang thành, đến ủng hộ Phương Nguyên, đều cho rằng Phương Nguyên chưa thua thái tử Cửu Trọng Thiên, nhưng đánh lâu cũng không xong, trong lòng lập tức có chút sốt ruột, trong số bọn họ có người chỉ là đơn thuần sốt ruột, nhưng cũng có người suy nghĩ sang một hướng khác, nên trong lòng càng thêm lo lắng...
- Đạo Tử Vong Tình đảo bị người ám sát, đây là chuyện lớn, đương nhiên là phải điều tra rõ ràng, nhưng đạo lý là đạo lý, còn trong giới tu hành nắm tay người nào lớn người đó định đoạt, nếu Phương Nguyên Đạo Tử có thể ở trước mặt mọi người đánh bại thái tử Cửu Trọng Thiên, bắt đầu đảng tội ác kia đền tội, thì những tiểu yêu tiểu quỷ còn lại, cũng vô lực chạy trốn, không ở Ma Biên nhấc lên một trận rung chuyển lớn thì không thể, nhưng nếu thái tử Cửu Trọng Thiên trấn áp Phương Nguyên Đạo Tử, chuyện này sẽ có rất nhiều đường lui, tra tới tra lui, nói không chừng sẽ còn tra được một cái không giải quyết được gì...
Chuyện xấu trong nhân gian, bất cứ chỗ nào có con người đều sẽ tồn tại.
Mà những người ngồi ở vị trí cao này, am hiểu nhất chính là thỏa hiệp, một chữ kéo dài, liền có khả năng giải quyết tất cả.
Nhớ tai họa trên Tuyết Nguyên năm đó, nghiêm trọng như thế nào, không phải cuối cùng cũng không giải quyết được gì sao?
Hiện tại cũng chưa chắc chuyện này sẽ không kết thúc giống như chuyện trên Tuyết Nguyên...
...
...
- Cám ơn trời đất, may mà có thái tử Cửu Trọng Thiên dốc hết sức gánh vác việc này, nếu không đại họa giáng xuống rồi...
Người tụ tập bên ngoài Bát Hoang thành càng ngày càng nhiều, không biết có bao nhiêu người thế gia hiểu được tình thế bây giờ, một bên chảy mồ hôi lạnh, một bên may mắn không thôi, mồ hôi lạnh tự nhiên là bởi vì Phương Nguyên ở dưới tình huống hẳn phải chết kia lại sống tiếp được, chắc chắn sẽ không chịu bỏ qua, nếu như thật sự tra xét qua coi như gia tộc vô sự, thì những người như mình cũng sẽ bị đưa ra làm dê thế tội.
Mà may mắn là, thái tử điện hạ Cửu Trọng Thiên lại có khí phách như thế, trực tiếp nhận việc này, có đại nhân vật như hắn ngăn trở ở phía trước, những người như họ sẽ yên tâm hơn nhiều, nói không chừng chuyện đại họa như vậy, thật sự có thể bỏ qua...
... Sự tình Tuyết Nguyên lần trước, đẩy bọn hắn sung quân Ma Biên là xong.
... Lần này bọn họ vốn ở Ma Biên, chẳng lẽ ngươi còn có thể đẩy bọn họ trở về?
- Ha ha, hắn vừa mới tới Ma Biên bao lâu, chưa gặp mặt với hắn, không nghĩ tới hắn đã náo động ra chuyện lớn bực này...
Trong hư không xung quanh có không ít người Phương Nguyên quen biết, trong đó có một người hai tay ôm kiếm, cười tủm tỉm trốn ở bên cạnh quan chiến, nhưng khi thấy được một thân tu vi Kiếm Đạo của Phương Nguyên, thì trong lòng không khỏi có chút thất lạc, thở dài một tiếng...
...