Chương 1461: Đế Vương Chi Tướng (2)
- Vì sao nhất định phải ép ta?
Lúc đầu thái tử Cửu Trọng Thiên tức giận ác chiến trên Bát Hoang thành, cũng ở trong trận đại chiến này dần dần phát tiết đi ra, lửa giận tiêu tan không ít, nhưng đánh mãi Phương Nguyên không xuống, khiến trong lòng hắn vô cùng nôn nóng, nhất là khi nhìn thấy xung quanh Bát Hoang thành tụ tập càng ngày càng nhiều người, trong lòng càng không thoải mái, sau khi dùng một thương ép lui Phương Nguyên, liền hung hăng truyền ra một đạo thần niệm.
- Ta đã nói rồi, chuyện này chỉ cần bắt đầu từ ngươi...
Phương Nguyên vẫn tỉnh táo như trước đây, thấy thái tử Cửu Trọng Thiên có chút thư giãn, thì hắn lại ép đi lên.
- Cái tên hàn môn nhà người, dám ép ta như vậy...
Phía dưới có không biết bao nhiêu người, đang cảm động tột đỉnh vì thái tử Cửu Trọng Thiên gánh vác chuyện ám sát, nhưng thái tử Cửu Trọng Thiên lại không muốn gánh chuyện này, nhất là khi nghĩ đến hậu quả của nó, thì trong lòng càng phát run...
Hay là mình chỉ cần ngậm miệng, dựa vào danh vọng Cửu Trọng Thiên, cũng có thể đè việc này xuống.
Hay là mình trực tiếp quay về Hoàng Châu, cho dù Vong Tình đảo cũng không cách nào bắt được mình.
Thế nhưng mấu chốt là, nếu mình thật làm như vậy, hậu quả sẽ như thế nào?
Chuyện này vừa ra, thể diện Cửu Trọng Thiên sẽ mất hết, về tới Hoàng Châu, mình nên đối mặt với người đàn ông đáng sợ kia như thế nào?
Mình nên ứng phó những công kích và ngôn ngữ từ trong triều đình như thế nào?
Sự tình khiến cho mình sợ hãi một nghìn lăm trăm năm, rốt cục cũng sắp xảy ra sao?
... Hắn rất sợ hãi, rất hận!
Hắn hận người đàn ông kia, nếu một ngàn năm trăm năm trước, đã lập hắn làm thái tử, thì vì sao không sớm ban Tiên Nguyên cho hắn, bằng không mà nói, hắn đã sớm thành tựu Hóa Thần chi thân, làm sao bây giờ bị người trước mắt ép đến mức độ này?
Rõ ràng Cửu Trọng Thiên vẫn còn Tiên Nguyên, đây là sự tình hắn có thể xác định.
Nhưng người đàn ông kia, lại không chịu ban cho hắn, ông ta có ý gì, là muốn giữ lại cho ai sao?
Nếu không phải hắn không lấy được Tiên Nguyên, tại sao hắn lại chạy tới đoạt long hồn?
...
...
- Ngươi muốn ta chết, vậy ta sẽ khiến cho ngươi chết trước!
Sợ hãi trong tâm, khiến cho thái tử Lý Thái Nhất như biến thành người khác, giọng nói của hắn âm lãnh sâm nhiên, đột nhiên nhìn chằm chằm về phía Phương Nguyên, tại thời điểm thanh âm vang lên, bỗng dưng hét to một tiếng, Thần Lôi ngưng tụ quanh người, lúc này hư ảnh cây Thất Bảo Lôi Thụ kia, trở nên vô cùng rõ ràng, bên trong lôi ý màu tím, đã ẩn ẩn bốc lên kim ý.
Theo kim ý bốc lên, ở trên đỉnh đầu hắn, giống như xuất hiện một cái thân ảnh mảnh mơ mơ hồ hồ, những thân ảnh kia, có cầm kiếm, có cầm thương, thân mặc cổ bào, đầu đội vương miện, nguy nga thẳng tắp, giống như là tụ tập thiên địa khí vận vào một thân...
- Đế Vương chi tướng...
Mấy vị lão quái vật bên trong Bát Hoang thành nhìn thấy cảnh này, đều giật mình quát khẽ:
- Hắn chưa trở thành Tiên Hoàng, thế mà đã có thể gọi ra Đế Vương chi tướng, có thể thấy... Có thể thấy hắn đã lĩnh hội chín tầng Thiên Công đến cảnh giới nào...
- Không nghĩ tới hắn còn lưu lại một chiêu như thế, khó trách hắn chậm chạp không dám bại lộ tu vi...
- Không tốt, chúng ta cần xuất thủ, chớ để hắn làm Đạo Tử Vong Tình đảo bị thương...
"..."
"..."
Bên trong tiếng quát kinh sợ của chúng lão, chợt nghe thấy một người nói:
- Chờ một chút, các ngươi lại nhìn đi...
Chúng lão ngẩng đầu nhìn lại, thấy sau khi trên đỉnh đầu thái tử Cửu Trọng Thiên, hiện ra hình tượng đế vương, tử lôi chập chờn bên người, thần uy lập tức tăng vọt, giống như hóa thành Tiên Nguyên chân chính, có uy thế Hóa Thần, như Đế Vương bên trong Cửu Thiên, không thể xâm phạm, mang theo thương khung giận dữ, bay thẳng về phía Phương Nguyên giống như trường hà rơi xuống, uy thế căn bản không có cách nào ngăn cản.
Thế nhưng mấu chốt nhất là, Phương Nguyên đón mảnh tử lôi này, lại không lộ ra vẻ khẩn trương gì quá.
Hắn lạnh lẽo nhìn tử lôi, thân hình thoắt một cái, nhẹ nhàng lui lại, cùng lúc đó bàn tay trái mở ra, lập tức có một trăm linh tám cái thẻ trúc màu xanh bay múa ở giữa không trung, vạch ra vô số quỹ tích, bay thẳng về phía Bát Hoang thành, đảo mắt liền không thấy.
Mà trong hai tay của hắn, lại xuất hiện một nhánh cây tinh tế, có lôi điện quấn quanh, vô cùng thần dị.
- Ngươi phạm hoàng uy ta, khinh thường ta, thì phải trả giá đắt...
Thái tử Cửu Trọng Thiên chân chính vận dụng toàn lực, cũng tức giận tới cùng cực, mang theo Thần Lôi, chém thẳng xuống Phương Nguyên.
Khiến bầu trời Bát Hoang thành, tạo thành một mảnh lôi vân, từng tấc từng tấc nghiền ép đi qua, thần uy của nó cực mạnh, khiến cho trận quang của những đại trận ngưng tụ không tan phía dưới thành, bị dao động lúc ẩn lúc hiện giống như gợn nước.
- Quả nhiên thực lực của ta, vẫn kém hắn một chút...
Phương Nguyên đón uy thế vô địch của hắn, liền đưa ra phán đoán.
Cùng lúc đó, tay phải hắn cũng nắm thật chặt cái nhánh cây kia, thân hình đứng trong hư không, gió ở bốn phương tám hướng thổi đến, khiến trường bào của hắn bay múa phần phật, sắc mặt có chút nghiêm túc, có chút may mắn:
- May mắn còn lưu lại một chiêu...
Hư ảnh Đế Vương như ẩn như hiện giữa không trung, mặc dù không rõ ràng, nhưng khí cơ này lại hết sức rõ ràng, dù chỉ có một sợi, nhưng cũng khiến cho người ta có một loại áp bách khó mà hình dung, mà theo hư ảnh Đế Vương xuất hiện, khả năng khống chế lực lượng Thần Lôi của Lý Thái Nhất, cũng lập tức mạnh hơn vô số lần, ở dưới sự điều khiển của hắn, tử lôi cuồn cuộn nhanh chóng đón đầu đánh về phía Phương Nguyên.
Kỳ thế khó ngự, thần uy khó lường!
So với Ly Hỏa màu trắng cùng hắn đấu đến ngang tài ngang sức vừa rồi, thì lực lượng Thần Lôi này tối thiểu cũng cao cấp hơn mấy lần.
Tất cả mọi người đều ý thức được, Lý Thái Nhất muốn chiếm thượng phong.