Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1462 - Chương 1462: Đuổi Tận Giết Tuyệt (1)

Chương 1462: Đuổi Tận Giết Tuyệt (1)
Hắn mượn Thất Bảo Lôi Thụ khống chế lực lượng Thần Lôi, nay đã đột phá Nguyên Anh cảnh, nhưng là nằm giữa Hóa Thần và Nguyên Anh, còn bây giờ, hắn đã có thể triệu hồi ra Đế Vương chi tướng, liền khiến cho lực lượng của hắn tăng mạnh, sợ là so với Hóa Thần chân chính cũng không kém bao nhiêu, dưới tình huống bực này làm sao đấu đây?

Nhưng mà ở trong giây phút này, tay áo Phương Nguyên đột nhiên lắc một cái, thu hồi tất cả Ly Hỏa màu trắng lại, nửa bầu trời lập tức trở nên sáng sủa, trống rỗng, giống như hắn muốn trực tiếp tự mình đón nhận vậy!

- Không tốt...

Nhãn lực những người đang quan chiến bên ngoài Bát Hoang thành kém hơn không ít so với những lão quái vật trong thành.

Những lão quái vật kia, vừa thấy trên đỉnh đầu Lý Thái Nhất xuất hiện Đế Vương chi tướng, đã muốn ra tay ngăn cản, nhưng nhìn khi thấy bên người Phương Nguyên có thẻ trúc màu xanh bay ra, thì lại quyết định yên lặng theo dõi kỳ biến, thế nhưng đám người dưới Bát Hoang thành, từ đầu vẫn tưởng rằng Phương Nguyên không kém, nhưng khi nhìn thấy hắn thu hồi Thần Diễm màu trắng, thì mới kinh hãi, vội vàng xông lên Bát Hoang thành!

Trong đó có lão chấp sự Vong Tình đảo, có Quan Ngạo, có ba vị lão quái Tuyết Nguyên, người Trấn Ma Quan.

Có Cổ Thiết trưởng lão, mấy vị trưởng lão Tiên Minh, cùng nữ tướng Mạc Phi Lưu.

Cũng có thanh thiếu niên ôm theo trường kiếm chạy tới quan chiến, đứa bé ăn xin núp ở góc tường, miệng gặm đùi gà chảy đầy mỡ, cùng một vị đứng trên ngọn núi hoang bên ngoài Bát Hoang thành, đối mặt với một mảnh hoang vu chi địa, trong tay cầm cần câu.

Bọn họ đều bị một màn này kinh động, nên liều lĩnh chạy tới.

- Ngăn bọn họ lại...

Bỗng nhiên có người quát lớn, vô số đạo thân ảnh giấu ở trong bóng tối đồng thời bay ra.

Người ra tay đều là những người có thân phận thần bí, hiển nhiên bọn họ đã sớm có mưu đồ, mới xuất hiện ra tay, nên so với những người này càng nhanh hơn, trong mắt lóe ra một chút thần sắc mừng rỡ, đều không muốn sống ngăn ở trước những người muốn ra tay cứu giúp, có người còn quát to một tiếng:

- Hai vị Đạo Tử thánh địa chiến một trận, người không liên quan không nên nhúng tay...

Còn lại phần lớn người không nói một câu, giống như chó điếc cắn người.

- Các ngươi...

Bị nhiều người ngăn lại như vậy, những người muốn ra tay cứu giúp đều khẩn trương, trợn mắt nhìn lại.

Nhưng đám người biết rõ ngoài thành nhiều người ửng hộ Phương Nguyên như vậy, vẫn không tiếc thân phận lộ ra ngoài, cũng muốn ra tay ngăn bọn họ lại.

Thì ai cũng không ngốc!

Hiển nhiên thế cục đã thay đổi, thái tử Cửu Trọng Thiên muốn giết Đạo Tử Vong Tình đảo, làm sao bọn họ lại cho phép người khác nhúng tay vào, dù sao chuyện ám sát này cũng đã làm to ra, nhìn thế cục bực này, nếu Phương Nguyên muốn một mực làm to chuyện, không biết sẽ kết thúc làm sao, những người tham dự qua ám sát như bọn họ, ai cũng không nắm chắc có thể bảo vệ được mình trong cái loạn cục này.

Nếu thái tử Cửu Trọng Thiên không nhận, những con tôm con tép như bọn họ trốn đi đâu được?

Nhưng nếu thái tử Cửu Trọng Thiên giết Đạo Tử Vong Tình đảo, thế cục kia lại khác rồi...

Coi như sau đó chuyện có lớn hơn nữa, cũng là một mình Cửu Trọng Thiên gánh chịu, bất kể là bọn họ, hay là gia tộc phía sau bọn họ đều được bảo tồn, bọn họ không những có thể rũ bỏ hết, mà còn có thể thừa cơ giành lấy không ít chỗ tốt...

Cho nên, nếu thái tử Cửu Trọng Thiên có cơ hội giết Phương Nguyên, vậy nhất định phải cho hắn cơ hội này!

...

...

- Ầm ầm...

Thần Lôi vô tận đánh về phía Phương Nguyên, lúc này gương mặt thái tử Lý Thái Nhất giống như điên.

Nhìn gương mặt Phương Nguyên càng lúc càng tới gần kia, tâm tư Lý Thái Nhất vô cùng nổi giận.

Thậm chí cũng rất hối hận.

Hắn biết, một khi Đế Vương chi tướng lộ ra ngoài, giết người trước mắt là dễ như trở bàn tay!

Nhưng hắn triển lộ Đế Vương chi tướng ẩn giấu vô số năm ra, cũng đại biểu con át chủ bài cuối cùng của hắn cũng lộ ra ngoài, chỉ sợ người đàn ông kia sẽ không tha cho hắn, Cửu Trọng Thiên lấy quốc lập đạo, cho nên chỉ có một người có Đế Vương chi tướng!

Hắn đã trượt về hướng vực sâu vô tận.

Nếu như đã lộ ra ngoài, giấu hay không giấu đều không có ý nghĩa, hắn chỉ có thể giết tên kia trước rồi lại nói.

Coi như ngày sau hắn hạ tràng có thảm hơn, cũng phải khiến cho cái tên hàn môn này chôn trước hắn, dù sao tất cả mọi chuyện của hắn cũng đều do cái tên hàn môn này, và người có danh xưng thiên hạ đệ nhất mưu sĩ làm hại, là bọn họ dồn hắn đến tình trạng không cách nào lui này!

... Không đúng!

Nghĩ đến cái tên trưởng lão Tiên Minh kia, bỗng nhiên trong lòng Lý Thái Nhất run lên!

Chẳng lẽ, hắn cũng đã sớm đoán ra chuyện này?

Cửu Long Ly Hỏa Tráo không có luyện chết Phương Nguyên, hắn cũng không buồn, chỉ là bởi vì hắn biết Phương Nguyên sẽ chết ở trong tay mình...

... Bao gồm cả chuyện bây giờ mình dưới cơn thịnh nộ lấy ra át chủ bài, cũng bị người này đoán được?

Ý niệm này gần như khiến tâm thần Lý Thái Nhất loạn lên.

Nhưng rất nhanh, hắn lại cắn chặt hàm răng lần nữa, bất kể như thế nào, hắn cũng muốn giết người trước mắt này trước.

Giết hắn, chiếm long hồn của hắn, tu thành Hóa Thần chân chính.

Chuyện về sau, để sau hãy nói!

Lúc nghĩ tới đây, tâm Lý Thái Nhất đã như chết, chỉ có thể cứng vận chuyển một thân pháp lực đến mức tận cùng, hung hăng đánh về phía Phương Nguyên, dưới cái nhìn của người khác hắn đều là tức giận ngập trời, chỉ có hắn mới biết, trong lòng mình còn có chút uất ức!

Dựa vào cái gì...

... Hắn đường đường là thái tử Cửu Trọng Thiên, lại bị người trêu đùa đến trình độ này?

...
Bình Luận (0)
Comment