Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1468 - Chương 1468: Đầu Người Cuồn Cuộn Và Người Có Thể Dùng (1)

Chương 1468: Đầu Người Cuồn Cuộn Và Người Có Thể Dùng (1)
- Người nào có tên thì đi ra!

Bên trong Bát Hoang thành, đám người Phương Nguyên đều đứng ở trên tường thành, sau lưng là tiên kỳ bay phần phật, một mảnh xác sơ tiêu điều!

Mà ở dưới tường thành, là chư vị Huyền Giáp trong Trấn Ma Quan, cùng tiên quân, phụ tá, các loại chấp sự, yên lặng chờ đợi.

Đây là lần đầu tiên Trấn Ma Quan tụ tập người đủ như vậy, mọi người vẫn không biết tập hợp bọn họ lại với nhau là muốn làm gì, thế nhưng tâm tình lại rất tốt, sau khi nhìn thấy trận chiến giữa Phương Nguyên và Lý Thái Nhất ở trên Bát Hoang thành, thì đám giáp sĩ bên trong Trấn Ma Quan vốn vô cùng sùng kính đối với Phương Nguyên, càng thêm mở mày mở mặt, ánh mắt nhìn Phương Nguyên, giống như là nhìn một vị thần vậy.

Nhưng bây giờ ánh mắt và sắc mặt của Phương Nguyên và lão chấp sự lại có vẻ hơi ngưng trọng, lão chấp sự cầm một quyển trục trong tay, bước lên trước, ánh mắt quét qua những tiên quân phía dưới, sau đó bắt đầu đọc từng cái tên...

- Huyền Giáp Thần Tướng Phong Ly Trường...

- Đan khố chấp sự Mai Nguyệt Chân...

- Xích Giáp Thần Tướng Tiền Thông...

- Tiên quân thống lĩnh Nhạc Hoa...

"..."

"..."

Từng cái từng cái tên bị đọc ra, người được nhắc đến tự đi ra khỏi hàng, sắc mặt có chút mê mang nhìn đám người Phương Nguyên trên tường thành, không biết đang làm cái gì.

Nếu là muốn phong thưởng, thì gần đây bọn họ cũng không có lập được đại công gì, nếu muốn sắp xếp nhiệm vụ gì mà nói, thì cách chọn người có chức vụ và tu vi đều có chênh lệch cực lớn, không đúng tiêu chuẩn.

Nhưng bất kể là như thế nào, nếu tên đã bị gọi ra, thì cũng chỉ có thể đứng dậy, chờ người phía trên lên tiếng.

Lão chấp sự mặt không thay đổi đọc từng cái tên, trước trước sau sau, đọc gần trăm người, rốt cục chúng tiên quân phía dưới cũng bắt đầu ngửi được một loại khí cơ không tốt nào đó, nhất là một số người biết suy ngẫm, càng cảm nhận được một loại kinh sợ nào đó...

- Đạo Tử, tất cả đều ở đây...

Lão chấp sự đọc tên xong, quay đầu nhìn về phía Phương Nguyên, trầm giọng nói.

Phương Nguyên lạnh nhạt nhìn sang, dường như cũng không nghĩ tới thế mà lại có nhiều người như vậy, sắc mặt có vẻ hơi âm trầm.

Hắn vốn muốn nói thứ gì, nhưng cuối cùng lại lười nói, chỉ vung tay áo:

- Chém hết!

- Xôn xao...

Một câu khơi dậy ngàn cơn sóng, tất cả mọi người đều bị choáng váng, khó có thể tin nhìn hắn, phía dưới nổi lên một mảnh nghị luận.

Vẻ mặt lão chấp sự không thay đổi nhìn qua những người này, lạnh lùng nói:

- Các ngươi âm thầm cấu kết với những người bên ngoài, bán hành tung của Thần Tướng, còn cần ta nói lại từng chuyện từng chuyện cho các ngươi nghe sao?

Vừa nói chuyện, vừa chỉ một người bưng chồng văn thư sau lưng, nói:

- Nếu các ngươi không phục, có thể cho các ngươi tự nhìn xem!

Hơn trăm người lập tức hoảng hồn.

Trong lòng có một cỗ tử ý bay lên, bao phủ trái tim.

- Chạy mau!

Có người nhìn thế cục xung quanh, thấy không ổn, liền nhảy ra ngoài, thi triển thần thông, cướp đường bỏ chạy.

Nhưng nếu như đã chuẩn bị nhổ những cái đinh này ra, thì làm sao lão chấp sự lại không làm tốt chuẩn bị, trong hư không xung quanh, đột nhiên xuất hiện vô số thân ảnh Thần Vệ khí cơ thâm trầm, từng người mặc giáp cầm mâu, đằng đằng sát khí, những người này chính là ba trăm Hải Thần vệ từ Vong Tình đảo theo tới, thấy những người chạy trốn bán sống bán chết kia, ba trăm người trầm mặc im lặng, cùng nhau ép lên, đao kiếm buông xuống.

- Phốc phốc phốc.

Máu tươi bắn tung toé, những người muốn chạy trốn, bị chém thành mấy khúc.

- Tôn thượng tha mạng... Tha mạng...

Những người còn lại nhìn thấy tràng cảnh này, lập tức bị doạ cho run lẩy bẩy, tất cả đều quỳ xuống cầu xin tha thứ.

- Hiện tại đã không còn cách nào tha mạng cho các ngươi...

Phương Nguyên bình tĩnh nhìn lướt qua hơn trăm người, nói:

- Từ lúc bắt đầu ta đã biết sự hiện hữu của các ngươi, chỉ là trước kia vì đại cục, phải dùng đến các ngươi, cho nên mới một mực giữ các ngươi lại, bây giờ đại cục đã xong, còn cần các ngươi làm gì?

Câu nói kia như dấu chấm hết cho số mạng của những người này.

Phương Nguyên nhìn từng gương mặt hoảng sợ mà tuyệt vọng, trong lòng cũng không nhịn được thở dài một tiếng.

Những người này đều là thám tử của các thế lực an bài vào Trấn Ma Quan, quan sát hắn.

Lúc trước đám người kia có thể nhân lúc hắn ở chỗ sâu trong Ma Uyên bố trí ám sát, chắn chắn không thoát khỏi quan hệ với bọn họ.

Nhớ lại, lúc trước hắn ở trên đường tiến tới Ma Biên, việc điều động nhân mã bên cạnh, sự thần dị của Bạch Miêu, thậm chí bình thường Vạn Long Hồn Châu để ở chỗ nào, đều bị những người ám sát biết rõ rõ ràng ràng, là có thể biết bọn họ tiết lộ bao nhiêu.

Mặc dù những chuyện bọn họ làm đều bị lão chấp sự để ý, càng có một ít là do hắn cố ý để lộ, nhưng gian tế chính là gian tế, bất kể bọn họ có thân phận như thế nào, tu vi như thế nào, vì lý gì, thì cũng phạm vào tội chết, bây giờ đại sự đã xong, tự nhiên không thể tiếp tục giữ bọn họ lại, mượn chuyện lần này nhổ hết đi, cũng xem như là bớt một việc...

Thế nhưng nếu nói trong lòng không có chút tiếc hận, thì là giả.

Nhất là khi nhìn Phong Ly Trường sắc mặt trắng bệch đứng ở trước những người này, Phương Nguyên càng có chút không nỡ.

Thực ra người này rất tài giỏi, bất kể là thực lực hay là thái độ làm việc, đều là nhân tuyển tốt nhất, hắn cũng là người thứ nhất được Phương Nguyên coi là tướng tài sau khi tới Trấn Ma Quan, người này đã sớm bị Cửu Trọng Thiên thu phục, tại thời điểm hắn xâm nhập Ma Biên điều tra, người này chính là người mang nhiều tin tức liên quan tới hắn nhất rải ra ngoài, cho dù không nỡ hơn nữa cũng phải giết...
Bình Luận (0)
Comment