Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1467 - Chương 1467: Bắt Giam (2)

Chương 1467: Bắt Giam (2)
Đây chính là thái tử Cửu Trọng Thiên, bởi vì tham dự chuyện ám sát, mà bị Ma Biên nhốt vào đại ngục, bất kể sau này tra ra kết quả gì, sự tình cũng sẽ nhanh chóng truyền khắp thiên hạ, mà Ma Biên và Cửu Trọng Thiên, cũng sẽ trở thành không còn đường lui, dưới tình huống người trong thiên hạ đều đang quan sát, chuyện này sẽ trở nên to lớn không sánh được gì, lớn đến mức không người nào có thể một tay che khuất.

Càng thêm tuyệt vọng chính là những thế gia, đạo thống trong lòng có quỷ kia.

Trong tâm bọn họ đều là một mảnh tuyệt vọng.

Vốn cho rằng sự tình lần này, có Cửu Trọng Thiên chắn ở phía trước, bọn họ sẽ an toàn hơn rất nhiều, nhưng không nghĩ đến, bây giờ thái tử Cửu Trọng Thiên cũng bị Phương Nguyên đánh gần chết, sau đó bắt giam ở trước mặt mọi người, vậy thì bọn hắn làm sao có thể tự vệ?

Không biết có bao nhiêu người, sắc mặt đều xám lại.

- Chậm đã...

Đúng vào lúc này, một cái thanh âm lạnh lùng vang lên.

Những người tuyệt vọng này, âm thầm vui mừng, cho rằng có chuyển biến.

Sau đó liền thấy người nói chuyện chính là đồ đệ thứ ba của Bạch Bào Chiến Tiên Mạc Phi Lưu, ánh mắt cô chậm rãi quét qua một đám người, những người này chính là đám người trước đó ngăn cản các cô ra tay cứu Phương Nguyên, cô trầm giọng nói:

-B giam thái tử Cửu Trọng Thiên, thì cũng phải bắt giữ những người này lại, khó mà nói trên thân những người này không có vấn đề, sự tình rơi xuống đầu còn muốn mượn tay thái tử Cửu Trọng Thiên trảm thảo trừ căn, các ngươi không khỏi có chút mơ mộng hão huyền rồi, muốn tra, trước hết tra từ bọn họ!

Sau khi những lời nói này được nói ra, đám người trước đó còn cảm thấy may mắn, lập tức tuyệt vọng.

- Bắt lại!

Lần này, Tần Vô Nhai không nói gì nữa, cũng không cho phép hắn nói cái gì.

Mấy vị sư thúc Hóa Thần trong Bát Hoang thành đã hiện thân, vậy ai cũng không dám ở dưới mí mắt bọn họ giở trò quỷ.

- Phương tiểu hữu, như vậy ngươi đã thoả mãn chưa?

Đến lúc này Thiên Cơ tiên sinh, mới quay người nhìn về phía Phương Nguyên.

Hắn không gọi Phương Nguyên là Đạo Tử, cũng không gọi là Thần Tướng, mà dùng tiểu hữu để xưng hô.

Ở trong giới tu hành, hai chữ tiểu hữu mười phần tôn quý, cách gọi này dùng với người nhỏ, thường đại biểu cho người nói có tuổi tác lớn hơn so với đối phương không ít, nhưng lại gọi là hữu, thì đại biểu tuổi tác không tính là gì, ở trình độ nào đó hai người xem như ngang hàng.

Phương Nguyên thản nhiên thi lễ với Thiên Cơ tiên sinh, nói:

- Thoả mãn!

Thiên Cơ tiên sinh cười nói:

- Nếu đã thoả mãn, thì tranh thủ thời gian dẫn người trở về đi...

Lão nói xong cũng có chút bất đắc dĩ, nhìn thoáng qua tứ phương, nói:

- Ở trước Bát Hoang thành bày ra trận thế lớn như vậy, quả thật có chút hơi quá, may mà vẫn có chút quy củ, ngươi dẫn những người này đi đi, ngươi cứ yên tâm, lão Bạch Bào đã sớm biết chuyện lão phu tới, có lẽ hắn cũng đang cố gắng làm xong chuyện lần này cần làm, trong hai ngày tới sẽ chạy về...

Phương Nguyên nghe những lời này, biết Thiên Cơ tiên sinh đang ngầm cho mình một cái cam đoan.

Thì trong lòng yên tâm, nói:

- Tuân mệnh!

Dứt lời lập tức đứng lên, đạp trên hư không, từng bước đi xuống Bát Hoang thành.

Dưới thành là dòng người cuồn cuộn, vô số ánh mắt nhìn về phía Phương Nguyên.

Có người vẻ mặt kích động, tất nhiên đó là những người tôn trọng Phương Nguyên, cố ý chạy đến đây lên tiếng ủng hộ hắn, Phương Nguyên ở trên Bát Hoang thành, mạnh mẽ ép người, đánh bại thái tử Cửu Trọng Thiên, nhốt vào trong ngục, cái kết quả này thật sự nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người, cũng khiến cho bọn họ thấy được Phương Nguyên thế mà còn mạnh mẽ đến trình độ này, mà hắn mạnh mẽ, liền đại biểu những người ủng hộ hắn thắng lợi!

... Thế mà thắng?

Những người như chúng ta, thế mà cũng có thể vật tay thắng người Cửu Trọng Thiên?

Một loại tâm tình rất khó hình dung xuất hiện.

Trước đó, coi như Phương Nguyên cũng là Đạo Tử Vong Tình đảo, so với thái tử Cửu Trọng Thiên Lý Thái Nhất nhìn như không có gì khác biệt, nhưng chúng tu vẫn cảm thấy Phương Nguyên so với Lý Thái Nhất kém một chút, dù sao hắn cũng xuất thân từ hàn môn, dù sao hắn cũng là Đạo Tử nửa đường xuất hiện, mà hình như trở thành Đạo Tử, còn liên quan đến một cô gái nào đó, cho nên cùng là Đạo Tử thánh địa, nhưng vẫn thấp hơn một đầu so với người khác!

Có điều theo hắn mạnh mẽ bắt Lý Thái Nhất lại, thì loại tâm tính này đã không còn.

Ngược lại so với bọn họ, là một mảnh người tuyệt vọng.

Bọn họ nhìn Phương Nguyên, trong ánh mắt không dám có sự tức giận, mà chỉ có tuyệt vọng...

... Rõ ràng sự tình đã rất chắc chắn, tại sao lại thành dạng này?

Phương Nguyên ở dưới các loại ánh mắt, cám ơn chúng tu dưới thành, rồi dẫn đại quân Trấn Ma Quan phía dưới lên đường, đi về phương hướng Trấn Ma Quan, lúc này tâm tình của hắn đã bình tĩnh lại, biết sự tình đã thành công.

Sau khi cách xa Bát Hoang thành, lão chấp sự mới đi tới bên cạnh Phương Nguyên, thấp giọng nói:

- Đạo Tử...

Phương Nguyên biết lão muốn nói gì, nhân tiện nói:

- Những cái đinh ẩn nấp ở trong quan của chúng ta, có thể rút ra giết chết!

Lão chấp sự nhẹ gật đầu, cười khổ nói:

- Đoán chừng lần này toàn bộ Ma Biên đều ngập tràn đầu người!
Bình Luận (0)
Comment