Chương 1466: Bắt Giam (1)
Vị lão giả gọi là "Thiên Cơ tiên sinh" kia thấp giọng thở dài, vỗ vỗ bả vai Lý Thái Nhất, nói:
- Trước đây nghe nói ngươi và Đạo Tử Vong Tình đảo đồng thời xuất thế, lão phu đã hơi thất vọng đối với ngươi, lại nghe được hai người các ngươi tranh chấp ở Ma Biên, thì càng thất vọng về ngươi mấy phần, còn bây giờ, ngay cả chuyện ám sát tày đình này cũng dám dính vào, thì lão phu đã hết sức bất mãn đối với ngươi...
Lý Thái Nhất nghe vị Thiên Cơ tiên sinh này nói, vẻ mặt hết sức kinh ngạc, buồn bã, giống như ngay cả lời cũng nói không ra.
Kỳ thật tu vi của hắn còn cao hơn so với vị lão Trận sư này, thế nhưng sau khi bị Phương Nguyên đoạt đi Thất Bảo Lôi Thụ, một kiếm chém nát Đế Vương chi tướng trên đỉnh đầu hắn, thì hắn hoàn toàn giống như người mất hồn, lúc này ngay cả đứng cũng không đứng vững, chỉ ngu si giật mình.
- Thiên Cơ tiên sinh...
Đúng vào lúc này, dưới Bát Hoang thành, bất kể là Cổ Thiết trưởng lão, hay là Tần Vô Nhai, Mạc Phi Lưu, chấp sự, Thần Tướng, thậm chí chỉ là những người có thân phận nhất định nhận biết vị lão giả này, đều tiến lên hành lễ.
Không biết có bao nhiêu thân ảnh cùng nhau xuất hiện, đen nghịt trong không trung, khom mình hành lễ.
- Ha ha, Thiên Cơ lão hữu, quả thật ngươi đã đến Bát Hoang thành...
Tiếng nói còn chưa rơi xuống, đã thấy mấy vị lão tu mặc một thân thương bào, khí tức thâm trầm, đáng sợ ở chỗ sâu trong Bát Hoang thành, đạp trên hư không bay tới, chúng tu nhìn thấy, trong lòng đều nhảy lên một cái, mấy lão tu này chính là mấy vị lão quái vật cảnh giới Hóa Thần, bình thường ẩn nấp bên trong Bát Hoang thành không ra, nếu không bị người phá hủy động phủ, thì cho dù trời sập xuống cũng lười hiện thân.
Vậy mà lúc này bọn họ cũng chủ động hiện thân tới đón.
Không có cách nào, lai lịch vị lão Trận sư này quá lớn, mặc dù hắn chỉ là Nguyên Anh, nhưng thân phận tôn quý, có thể so với Hóa Thần.
Trong giới tu hành, đều nói thực lực vi tôn, nhưng một ở một số thời điểm, cũng nói là "Bản lĩnh" vi tôn.
Tu vi vị Thiên Cơ tiên sinh này chỉ là Nguyên Anh cao giai, thậm chí còn là Thần Anh, nếu thật sự muốn động thủ, chỉ sợ Quan Ngạo dùng một tay cũng đánh được hai người như hắn, nhưng bàn về thân phận, cho dù là rất nhiều lão quái Hóa Thần, thấy hắn cũng phải cung kính hành lễ, hơn nữa còn là thành tâm thành ý.
Không bởi vì cái gì khác, mà vì lão giả này chính là một trong tam đại cửu văn Trận sư của thế gian.
Sợ là đồ tử đồ tôn Trận Đạo của hắn đã trải rộng giới tu hành, chỉ riêng cái Ma Biên này đã có không biết bao nhiêu người.
Càng quan trọng hơn là, mặc dù bàn về tu vi, vị lão tiên sinh này không cao, bên trong cảnh giới Nguyên Anh đều không có chỗ đứng, nhưng nếu hắn ở nơi nào đó bày ra trận pháp, để cho người ta đến tấn công, thì ngay cả lão quái vật Hóa Thần cũng phải suy nghĩ thật kỹ...
- Ha ha, không dám, không dám, không cần phiền phức như vậy!
Thiên Cơ tiên sinh cười cười, bảo mọi người miễn lễ, sau đó nhìn về phía đám người Cổ Thiết trưởng lão, nói:
- Ta biết hiện tại lão Bạch Bào không ở trong thành, vậy người hắn lưu lại trấn thủ là ai?
Nhị đệ tử Bạch Bào Chiến Tiên ở trong đám người vội vàng đứng dậy, nói:
- Trước khi sư tôn đi, phân phó vãn bối xử lý công việc!
Thiên Cơ tiên sinh lắc đầu thở dài, nói:
- Nếu là ngươi xử lý công việc, xảy ra chuyện lớn như vậy, ngươi có từng giải quyết không!
Sắc mặt Tần Vô Nhai lập tức trở nên khó xử, ánh mắt nhịn không được nhìn sang Phương Nguyên, có vẻ rất phẫn hận.
Không chỉ là hắn, những người khác cũng không khỏi dùng ánh mắt phức tạp nhìn Phương Nguyên.
Phương Nguyên ở dưới ánh mắt của mọi người, đánh bại Lý Thái Nhất, có thể nói là thanh danh vang dội, trong lòng chúng tu cũng không khỏi có nhiều hơn mấy phần kính sợ, nhưng loại kính sợ này, so với Thiên Cơ tiên sinh vẫn kém mấy phần, chúng tu thấy Thiên Cơ tiên sinh vừa hiện thân, đã cứu Lý Thái Nhất và những lời nói với Lý Thái Nhất trước đó, mặc dù nghe có chút rèn sắt không thành thép, nhưng rõ ràng chính là quen biết cũ.
Mọi người đều cho rằng Thiên Cơ tiên sinh muốn che chở Lý Thái Nhất, nên đáy lòng không khỏi có chút do dự.
Lúc này không ai muốn đắc tội Phương Nguyên, nhưng không thể không để ý lão tiên sinh này...
- Ngươi đừng nhìn hắn, lão phu nói chính là ngươi đấy!
Không nghĩ tới, Thiên Cơ tiên sinh thấy ánh mắt Tần Vô Nhai, lại có chút bất mãn, nói:
- Trước khi xảy ra chuyện, thì không nên để cho nó xảy ra, sau khi xảy ra chuyện thì phải xử lý cho tốt. Đường đường là Ma Biên, mà lại xuất hiện sự tình ám sát Thần Tướng, thì đây là tội của ngươi, sau khi xảy ra chuyện như thế, ngươi lại suy nghĩ quá nhiều, do dự bất định, khiến chuyện nhiễu loạn tới mức độ này, càng là quá mức giới hạn...
Cả người Tần Vô Nhai ngơ ngác, nghĩ thầm ta cái gì cũng không có làm, tại sao lại phạm vào nhiều điều như vậy...
- Dẫn Tiểu Lý nhi đi đi!
Thiên Cơ tiên sinh thở dài một tiếng, phất phất tay áo, nói:
- Không cần để ý thái độ Cửu Trọng Thiên, nếu hắn ở Ma Biên thì chính là một vị Thần Tướng, vi phạm sai lầm, sẽ phải tạm thời bắt giam, mặt khác, chờ lão Bạch Bào trở về, sẽ tự có cách giải quyết!
- Rì rào...
Mọi người chung quanh nghe thấy lời ấy, sắc mặt đều thay đổi.
Ban đầu còn tưởng rằng vị Thiên Cơ tiên sinh này, muốn giúp đỡ Lý Thái Nhất, không nghĩ tới hoàn toàn ngược lại.