Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1465 - Chương 1465: Giết Thuận Tay Mà Thôi (2)

Chương 1465: Giết Thuận Tay Mà Thôi (2)
... Hắn thực có can đảm giết ta!

Tất cả mọi người trên dưới Bát Hoang thành, giống như là hóa thành tượng đá.

Bọn họ ngơ ngác nhìn Phương Nguyên chém xuống một kiếm, có người lộ vẻ hoảng sợ, có người khó có thể tin, có người thì vô cùng vui mừng.

Bọn họ chỉ có thể nhìn, muốn cứu cũng cứu không được.

Coi như những lão quái vật Hóa Thần, bị Phương Nguyên dẫn động đại trận Bát Hoang thành ngăn trở, cũng thúc thủ vô sách.

Thế nhưng đúng vào lúc này, quanh người Phương Nguyên, chợt có một mảnh sóng cuộn.

Đó là trận quang đại trận Bát Hoang thành, lực lượng những trận quang kia, so với hắn dùng một trăm linh tám thẻ trúc dẫn động càng mạnh hơn, nếu mang đại trận Bát Hoang thành hình dung thành một tòa biển cả, thì hắn chỉ lấy được một góc của biển cả, còn đối phương thì nâng lên một nửa biển cả, cuốn thẳng về phía Phương Nguyên giống như là một cái chiếu, uy thế khó mà hình dung...

- Hả?

Đón uy thế bực này, sắc mặt Phương Nguyên lập tức thay đổi, thu kiếm trở lại, một trăm linh tám thẻ trúc cũng bay về bên cạnh hắn.

Hắn nhìn về phía trận thế kia, sẵn sàng đón địch.

Hắn không biết người ra tay là ai, nhưng chắc chắn khả năng điều khiển trận thế của đối phương ở trên hắn!

Nhưng một mảnh trận thế bị nhấc lên, cũng không có tiếp tục ép tới chỗ hắn, mà cuốn Lý Thái Nhất bị trọng thương lên, rồi vội vàng lui về phía sau, không biết giấu đi đâu, sau đó toàn bộ trận thế bên trên Bát Hoang thành, cũng dần dần lắng xuống.

Một cái xe ngựa phong cách cổ xưa được bốn con Bạch Hạc lôi kéo, chậm rãi xuất hiện ở một chỗ khác Bát Hoang thành.

- Ha ha, Phương tiểu hữu, tình thế nguy cấp, lão phu cũng chỉ có thể ra tay cứu người trước, ngươi đừng trách ta nha...

Màn xe ngựa phong cách cổ xưa được vén lên, một vị lão giả mặc quái bào cũ nát, tràn đầy sinh khí từ bên trong bước ra, trên mặt mang theo nụ cười có chút áy náy, chậm rãi vái chào Phương Nguyên, sau đó thuận tay chụp xuống phía dưới, giống như từ trong biển vớt ra thứ gì đó, bên trong trận thế mờ mịt không thấy rõ phía dưới, mò lên một người sắc mặt tái nhợt, thân hình dần muốn gục xuống.

Người này chính là Lý Thái Nhất gặp đường sống trong chỗ chết.

Từ trước đến nay hắn đều mặc áo bào màu vàng gặp người, bây giờ kim bào trên người bị Phương Nguyên chém nát, chỉ còn lại áo lót màu trắng.

- Không biết xưng hô với tiền bối ra sao?

Vẻ mặt Phương Nguyên trở nên nghiêm túc, chắp tay thi lễ với lão giả kia, rồi trầm giọng hỏi.

Vừa rồi lão giả kia hiện thân đã thi lễ với hắn, bây giờ hắn trả lễ cũng không tính là quá phận, mà lão giả này nhìn qua chỉ có tu vi Nguyên Anh, thế nhưng trình độ Trận Đạo lại khiến cho Phương Nguyên có chút giật mình...

Hắn mượn Tam Sinh Trúc Trù và sự lĩnh ngộ với Thái Cổ Trận Đạo, mới nghĩ ra cái kế hoạch, trước dẫn động lực lượng đại trận Bát Hoang thành hộ thể, sau đó mượn một nhánh Thất Bảo Lôi Thụ năm đó lấy được ở Ô Trì quốc, phá vỡ Thần Lôi trước người Lý Thái Nhất, về sau còn mượn lực lượng đại trận Bát Hoang thành phòng ngừa mấy lão quái vật trong thành can thiệp, chuyện này cũng đã đạt đến cực hạn của hắn!

Thế nhưng lão giả kia, lại có thể ở trong chốc lát dẫn động lực lượng mạnh hơn hắn...

Trong lúc nhất thời Phương Nguyên cũng không suy đoán ra thân phận của đối phương.

Rõ ràng thành tựu của hắn trên Trận Đạo đã rất mạnh mẽ...

- Ha ha, không dám, lão phu chỉ là một lão già cao tuổi, bình sinh muốn dòm ngó thiên cơ mà không được...

Lão giả kia cười ha ha, xua tay áo.

Câu nói kia của lão giống như không nói đến tên của mình, thế nhưng nghe câu nói này, trong lòng Phương Nguyên lại giật mình.

Hắn đã đoán ra được thân phận của lão Trận sư thần bí này.

Một trong ba đại cửu văn Trận sư đương đại, Thiên Cơ tiên sinh xuất thân từ Dịch Lâu...

Đã sớm có lời đồn, sau khi Phương Nguyên dâng lên trận thế Đại Viên Nhược Khuyết, sẽ có một vị lão Trận sư Dịch Lâu tới gặp hắn, chỉ là Phương Nguyên không biết, vậy mà lão thật sự tới, hơn nữa còn ở lúc này đuổi đến Ma Biên...

Càng không nghĩ tới chính là, lão sẽ ra tay cứu Lý Thái Nhất.

Dường như nhìn ra Phương Nguyên không vui, vị lão tiên sinh Dịch Lâu này cười khổ nói:

- Phương tiểu hữu, lần này không phải lão phu vì tiểu nhi Lý gia tới, mà là chuyên môn tớ gặp ngươi, nhưng đúng lúc gặp việc này, thì không thể không ra tay, bất kể sự tình có lớn như nào, dù sao nơi này cũng là Ma Biên, muốn giết muốn phạt, vẫn phải do Bạch Bào Chiến Tiên phán quyết, ngươi cảm thấy thế nào?

Nhìn qua ánh mắt lão Trận sư kia, trong lòng Phương Nguyên như lĩnh ngộ cái gì.

- Lão tiên sinh nói có lý!

Hắn bình tĩnh tâm tình, thi lễ nói:

- Thực ra vãn bối cũng nghĩ như vậy, nhưng chư vị đồng liêu bên trong Bát Hoang thành không chịu bắt tên đầu sỏ lại, vãn bối sợ hắn chạy trốn, nên lúc này mới tự mình ra tay bắt hắn, sau đó chờ Bạch Bào Chiến Tiên phán quyết...

Vị lão Trận sư kia nghe vậy, hơi run run, cười khổ nói:

- Nhìn dáng dấp vừa rồi của ngươi hình như cũng không giống lắm...

Phương Nguyên thản nhiên nói:

- Giết thuận tay mà thôi!

- Ai, tiểu Lý nhi, thời điểm ngươi mười tuổi, lão phu đã gặp qua ngươi, về sau thường nghe nói ngươi triển lộ thiên tư, quật khởi trong đám người cùng thế hệ, thẳng đến một ngàn năm trăm năm trước ngươi trở thành thái tử, sau đó đổi tên thành Lý Thái Nhất, đóng cửa khổ tu, ít để lộ tài hoa, lão phu vẫn cho rằng ngươi là nhân kiệt đương thời, kỳ tài bất thế, chưa chắc đã không có tư cách tranh cao thấp cùng vị Đông Hoàng sơn kia, bây giờ đại kiếp sắp tới, ngươi vốn nên kế thừa ý chí của Tiên Hoàng, đảm đương trách nhiệm, nhưng ai có thể nghĩ đến, ngươi lại cố chấp Đại Đạo đến mức độ này?
Bình Luận (0)
Comment