Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1471 - Chương 1471: Cũng Chính Là Cái Hóa Thần (2)

Chương 1471: Cũng Chính Là Cái Hóa Thần (2)
Lý Thái Nhất tức giận, trong mắt gần như muốn toát ra lửa, đột nhiên nhìn chằm chằm vào hồng y nữ tử, cảm thụ được khí tức trên người cô, qua nửa ngày mới nói:

- Muội đã luyện hóa đạo long hồn kia rồi?

Cô gái áo đỏ cắn môi, khẽ gật đầu một cái.

Lý Thái Nhất điềm nhiên nói:

- Dựa vào chút thiên tư ấy của muội, làm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy luyện hóa long hồn?

Cô gái áo đỏ trầm mặc một hồi, mới nói:

- Là phụ hoàng giúp muội bế quan, dùng ba tháng thời gian luyện hóa nó!

Ánh mắt Lý Thái Nhất dường như có chút điên cuồng, si ngốc cười cười:

- Ngươi thấy chưa? Đối với ta, ông ấy tình nguyện giữ Tiên Nguyên không cho, nhìn ta thúc thủ vô sách, nhưng đối với các ngươi, lại không tiếc tốn đại tâm huyết bồi dưỡng, cuối cùng ông ấy muốn làm cái gì đây?

Cô gái áo đỏ nói không lên lời, nhưng sắc mặt có chút do dự.

- Ngay cả ngươi cũng nói ta không nên xuất quan vào lúc này, chắc hẳn những người khác cũng đều nghĩ như vậy...

Lý Thái Nhất trầm thấp hít một tiếng, thanh âm có chút ảo não:

- Thế nhưng ta còn lựa chọn gì sao? Khoảng cách tới đại kiếp chỉ còn hai mươi năm, mà ta ngay cả Hóa Thần cũng không phải, ta có thể cảm giác được ánh mắt ông ấy nhìn ta, càng ngày càng không đúng, ta biết ông ta vẫn luôn kiêng kị ta, thẳng đến ba năm trước, ta lĩnh ngộ Cửu Ngũ Thiên Công đột phá sáu thành, ngươi biết không?

Cô gái áo đỏ giật mình, có chút khó có thể tin nhìn hắn.

Không có ai hiểu rõ lĩnh ngộ Cửu Ngũ Thiên Công có bao nhiêu khó khăn so với hoàng tộc Cửu Trọng Thiên...

Đó là tuyệt thế đạo điển do lịch đại Thần Hoàng Cửu Trọng Thiên dùng một thân tâm huyết viết ra, cô gái áo đỏ này vừa mới tu luyện thành Chí Tôn Nguyên Anh không bao lâu, nên chưa có tư cách đi lĩnh hội Cửu Ngũ Thiên Công, nhưng cô biết rất nhiều hoàng huynh của mình, đều đã bắt đầu tìm hiểu, có điều lĩnh hội Thiên Công rất khó khăn, những hoàng huynh kia, nhiều nhất cũng chỉ tìm hiểu được hai đến ba thành mà thôi...

... Thế nhưng vị đại ca này, lại lĩnh hội được sáu thành?

Đây chẳng phải là đại biểu cho...

Nghĩ đến truyền ngôn trước đó, sắc mặt của cô càng phức tạp...

- Không sai, thậm chí ta đã có thể lĩnh ngộ bộ phận tinh túy của Thiên Công, gọi được Đế Vương chi tướng đến bảo vệ...

Lúc Lý Thái Nhất nói ra lời này, sắc mặt vừa lộ ra vẻ kiêu ngạo, vừa ảm đạm.

Cô gái áo đỏ chỉ có một loại cảm giác hâm mộ và tiếc hận không cách nào hình dung.

Cửu Ngũ Thiên Công, lĩnh hội đến chỗ tinh tuý, là có thể triệu hồi ra Đế Vương chi tướng, khiến cho một thân thần thông tăng vọt, thực lực tăng gấp bội, chỉ có điều, chuyện đó cũng không phải là quan trọng nhất, quan trọng nhất là, loại Đế Vương chi tướng này xuất hiện, đối với hoàng tộc Cửu Trọng Thiên mà nói, vốn là một loại tán thành, đại biểu cho hắn đã được lịch đại tiên hoàng thừa nhận, có tư cách kế thừa Cửu Trọng Thiên.

Nghe được chuyện này là thật, cô gái áo đỏ không cách nào không sinh ra lòng kính sợ...

Nhưng ngay sau đó, chính là tiếc hận!

Bởi vì cô cũng nghe nói, cái Đế Vương chi tướng này đã bị chém chết trong trận chiến kia!

- Không cần tiếc hận, nếu không phải người kia dùng một kiếm chém đi cái dị tượng này, hiện tại ta cũng không nhẹ nhõm nói ra như vậy...

Lý Thái Nhất đau khổ cười nói:

- Lúc trước ta phát hiện mình có thể triệu hoán Đế Vương chi tướng, thậm chí cảm nhận được một cái ghế trong đại điện Cửu Trọng Thiên không ngừng kêu gọi ta, thì trong lòng ta không phải là kích động, mà là lo lắng, ta không biết nên làm thế nào, chỉ biết thời điểm ta thật sự đột phá cảnh giới, mà ta không lấy được Tiên Nguyên, ông ấy sẽ không cho ta, cho nên ta chỉ có thể nghĩ biện pháp khác, sau đó ta nghe nói long hồn xuất thế, đối với chúng ta mà nói long hồn kia, so với Tiên Nguyên càng hữu dụng hơn...

- Cho nên, ta liền đến!

Lý Thái Nhất nói rất đơn giản.

Thời điểm hắn nói ra những chuyện này, vẻ mặt lúc thì nổi giận, lúc thì vặn vẹo, nhưng khi hắn nói xong những chuyện này, sắc mặt lại trở nên vô cùng bình tĩnh, giống như là sự tức giận đã tiết ra hết...

- Muội...

Cô gái áo đỏ do dự thật lâu, nhưng không có nói ra lời trước đó đã chuẩn bị xong, mà hỏi một câu khác.

- Lúc muội vừa mang long hồn trở lại Hoàng Châu, từng có lời đồn nói huynh dự định đoạt long hồn của muội...

Cô vừa nói lời này, vừa cẩn thận đánh giá sắc mặt Lý Thái Nhất.

- Khi đó, người bên cạnh ta đều khuyên ta làm như vậy!

Lý Thái Nhất trả lời rất bình tĩnh, thản nhiên nói:

- Nhưng làm sao ta có thể đoạt đồ vật của một tiểu nha đầu được?

Cô gái áo đỏ không nói lời nào, bỗng nhiên trong ánh mắt có thêm chút ý vị phức tạp.

Cô trầm mặc thật lâu không nói, sau đó mới giống như làm xong một cái quyết định nào đó, nhẹ nhàng mở cửa lao ngục ra, đi vào, thi lễ với Lý Thái Nhất, sau đó để bao quần áo trong tay xuống trước người hắn, mở mảnh vải vàng phía trên ra, chỉ thấy trong bao quần áo, chính là một cái hộp gỗ tử đàn, cái hộp kia dẹp dài, khắc rất nhiều hoa văn, thích hợp để một thanh kiếm.

Lý Thái Nhất nhìn cái hộp kia, bỗng nhiên sắc mặt trở nên có chút khó coi.

Hắn ngẩng đầu nhìn cô gái áo đỏ, thanh âm giống như có chút khàn khàn:

- Đây chính là ông ta quyết định?

Cô gái áo đỏ nhẹ gật đầu, nói:

- Phụ hoàng có ba câu nói bảo muội chuyển cho huynh!

Lý Thái Nhất nhìn cô, bờ môi giật giật, nhưng không nói chuyện.

Cô gái áo đỏ nói:

- Câu nói đầu tiên là, tu hành phải dựa vào chính mình!

Lý Thái Nhất nghe xong sắc mặt có chút biến đổi, cuối cùng lại đau thương cười cười:

- Còn nữa không?

Cô gái áo đỏ nói:

- Câu nói thứ hai là, lúc trước trẫm coi trọng ngươi, là bởi vì ngươi thật sự tốt, mà không phải vì ngươi không phạm sai lầm!
Bình Luận (0)
Comment