Chương 1473: Người Bên Cạnh (2)
Bọn họ biết, đại thế không nằm trên tay bọn họ.
Lúc trước, Phương Nguyên đi tới Ma Biên, muốn nhấc lên một trận sóng lớn, thì đã có rất nhiều người khuyên hắn, đại kiếp sắp đến, cần an ổn, bởi vì suy nghĩ này, thậm chí sau khi hắn bị ám sát, vẫn có người khuyên hắn lấy đại cục làm trọng, không nên làm lớn chuyện, thế nhưng tại thời điểm hắn thực sự làm lớn chuyện, những thế gia đạo thống này lại nổi giận đùng đùng muốn cho hắn biết tay một chút, mới phát hiện, hoá ra tình thế đã thay đổi, trước kia bọn họ hi vọng Phương Nguyên lấy đại cục làm trọng, bây giờ lại đến phiên bọn họ nên lấy đại cục làm trọng!
Hết cách rồi, ngay cả Cửu Trọng Thiên cũng vì đại cục, nghiêm trị Lý Thái Nhất, thì bọn họ có thể như thế nào?
Ở trong mắt một số người biết chuyện, lần này Lý Thái Nhất thật sự gặp vận xui, bởi vì sau khi Bạch Bào Chiến Tiên về thành, tra rõ một phen, bắt tới không ít người, thì bất kể tra như thế nào người Cửu Trọng Thiên, cũng không có phạm tội quá sâu, chuyện này nói rõ, trong chuyện ám sát này, Lý Thái Nhất thật sự không nhúng tay quá nhiều...
... Có lẽ hắn chỉ chút tham dự một chút, thậm chí chỉ là người hiểu rõ tình hình mà thôi!
Nhưng coi như là như thế, thì cũng bị trọng tội, Cửu Trọng Thiên không có ý tứ giải vây cho hắn, thì để ý gì đến những người khác?
Thế là, tất cả đều ổn định.
Ma Biên lấy một loại tình thế ai cũng không nghĩ tới bình ổn lại.
Đấu tranh một phen, từ trên xuống dưới cũng vì đó mà rực rỡ hẳn lên, hiện tại bất kể là tán tu, cao thủ tiểu đạo thống mới đến Ma Biên, hay là tướng sĩ Ma Biên, đều không suy nghĩ tới chuyện này, chỉ vung tay vung chân, làm chuẩn bị cho đại chiến tiêu diệt toàn bộ ma vật, mà các thế gia đạo thống, vốn nhẫn nhịn đầy bụng tức giận, nhưng thấy tình thế này, cũng chỉ có thể len lén xả giận.
Vậy mà sự tình cứ thế đi qua...
- Người trong thiên hạ đều ưa thích thỏa hiệp, cầu hoà, ngươi cho rằng cái nhà này quá kín, sớm muộn gì cũng sẽ kìm nén ngươi chết, cần mở một cái cửa sổ hít thở không khí, nhất định mọi người không cho phép, nhưng nếu như ngươi chủ trương hủy nóc nhà đi, bọn hắn sẽ đến cầu hòa, nguyện ý mở cửa sổ...
Phương Nguyên ở trong Trấn Ma Quan, một tay cầm sách, một tay nâng chén trà, nói ra những sự tình của mình với lão chấp sự.
- Lời này rất có đạo lý!
Lão chấp sự hơi nghĩ, nói:
- Cảm thấy nghe qua ở đâu...
Lắc đầu, không nói thêm gì nữa, thu thập kết quả liên quan tới chuyện này, nói:
- Bất kể như thế nào, cuối cùng sự tình lần này cũng qua đi, từ mọi phương diện mà nói, đều là một cái kết quả tốt, chuyện về sau chính là tiêu diệt toàn bộ ma vật, thời gian xuất binh cụ thể cũng đã sớm định ra, các loại trận thế cũng đã diễn luyện xong, nhưng có một chút vấn đề Đạo Tử không thể không tra, hiện tại có rất nhiều người tìm tới Ma Biên đầu quân, mà phần lớn những người này, lại muốn đến Trấn Ma Quan chúng ta, Đạo Tử có nên tính xem giữ lại bao nhiêu hay không?
- Những sự tình này ngươi làm là được!
Phương Nguyên lắc đầu, nói:
- Ta chỉ phụ trách phân long hồn ra!
Lão chấp sự nhẹ gật đầu, đồng ý.
Lão vốn là lão nhân Vong Tình đảo, xử lý công việc khôn khéo, xử sự quả quyết, bằng không Vong Tình đảo cũng sẽ không phái hắn đi theo Phương Nguyên, giống như bây giờ có lượng lớn nhân mã tìm tới, mặc dù thế cục hỗn loạn, nhưng cũng là thời điểm hắn hiển lộ thủ đoạn, nên việc kia do lão sắp xếp là tốt nhất.
Còn bây giờ Phương Nguyên đang suy tính một vấn đề khác:
- Bên người cũng nên có mấy cái nhân thủ!
Trải qua lần ám sát này, mặc dù cuối cùng tất cả đều như hắn mong muốn, nhưng vấn đề cũng lộ ra hết sức rõ ràng, đó chính là hiện tại người có thể dùng được ở bên cạnh hắn quá ít, hoặc là thô kệch không mưu trí giống như Giao Long, hoặc là tu vi thấp một chút, khó làm được việc lớn, còn nếu trực tiếp lựa chọn từ các Huyền Giáp, Thần Tướng trong Trấn Ma Quan, thì khó tránh khỏi người như Phong Ly Trường...
... Có lẽ có thể dùng bọn hắn, nhưng sẽ thiếu đi mấy phần thân cận.
Ngoài Ma Biên, Phương Nguyên còn có mấy cái nhân tuyển, nhưng bây giờ còn chưa phải thời điểm để bọn họ chạy tới.
Sau khi suy nghĩ một chút, Phương Nguyên đứng lên, nói:
- Cùng ta đi dạo trong quan một chút!
Lão chấp sự ở phía trước dẫn đường, Phương Nguyên đi dạo trong Trấn Ma Quan, dễ dàng nhìn ra hiện tại khí thế Trấn Ma Quan có khác biệt rất lớn, bất kể là số lượng tiên quân, hay là sĩ khí đều mạnh hơn rất nhiều, bây giờ khắp nơi ngoài quan ngoại đều là tiên quân luyện trận, thống lĩnh các phương lớn tiếng hô quát, cảnh cáo bọn họ bây giờ không hảo hảo lĩnh ngộ đại trận, đến thời điểm xuất binh, sẽ không lập được đại quân công...
Mà xem xét, luyện đan, chế phù, chú khí, nghiên cứu bản đồ địa hình, càng có vô số, đâu vào đấy.
Xem ra, kế hoạch tiêu diệt toàn bộ lần này, có thể bình ổn tiến hành.
Đi tới gần ngọn núi phía tây ngoài Trấn Ma Quan, sẽ nhìn thấy một đầu Toan Nghê nằm ở trên mặt đất, ngủ phì phì, phía trước có thể nhìn thấy một tòa Huyền Thiết Thạch Sơn đen nhánh, hơi trầm xuống rồi lại khẽ phồng lên, từ từ di động, nhìn kỹ lại, mới thấy dưới chân núi, có một người thân hình cao lớn, cơ thể như sắt đúc, một tay nâng ngọn núi này chậm rãi tản bộ, thỉnh thoảng đưa một tay lên, gãi gãi cổ của mình.
- Cái này... Không hổ là Ma Biên Cự Linh Thần!
Lão chấp sự thấy cảnh này, cũng không nhịn được cười khổ một tiếng, lắc đầu.
- Oanh!
Một trận đất rung núi chuyển, người giống như thiết tháp kia thấy Phương Nguyên tới, thuận tay ném Thạch Sơn xuống, cười hắc hắc chạy tới, nhưng thời điểm ném không có chú ý, nên đè lên Toan Nghê đang nằm ngủ ở bên cạnh...
- Rất tốt, nhưng một thân bản lĩnh, vẫn phải tiến thêm một bước...
Phương Nguyên đánh giá Quan Ngạo từ trên xuống dưới.