Chương 1474: Ma Thần Mặt Nạ (1)
Chỉ thấy một thân man lực của Quan Ngạo, đã tạo thành một loại khí cơ đáng sợ nào đó, quanh quẩn xung quanh thân thể hắn, khiến người ta kinh ngạc, một thân pháp lực cũng đã đạt đến cực hạn, dựa vào cảnh giới tu hành để tính, lúc này hắn cũng coi như đạt đến Nguyên Anh cao giai, nhưng hắn vốn là Linh Anh hoá thành, cho nên ở trình độ nào đó mà nói, lực lượng cái Nguyên Anh cao giai này cũng không tính là cao.
- Tiến thêm một bước ư?
Lão chấp sự nghe xong, hơi cau mày.
Lão cũng bội phục một thân khí lực của Quan Ngạo, nhưng hiểu Quan Ngạo rất khó tiến thêm một bước.
Nguyên Anh tiến thêm một bước, chính là Hóa Thần, nhưng Hóa Thần cần luyện hóa Tiên Nguyên, đây không phải là chuyện ai cũng có thể làm được, nếu là Thần Anh, vậy còn có một chút cơ hội, đụng chạm đến cái biên giới này, nhưng khả năng thất bại càng lớn hơn, nếu Chí Tôn Nguyên Anh không đủ nội tình, mà luyện hóa Tiên Nguyên, sẽ chết rất thảm, về phần Linh Anh như Quan Ngạo, căn bản nghĩ cũng đừng nghĩ...
Đối với Quan Ngạo mà nói, kỳ thật chuyện này đã coi như là chấm dứt.
- Trừ phi...
Phương Nguyên vỗ vỗ bả vai Quan Ngạo, nói:
- Trong kế hoạch tiêu diệt toàn bộ ma vật Ma Biên lần này, ngươi biểu hiện tốt một chút, đoạt chút công huân, dựa vào bản lĩnh bây giờ của ngươi, tranh đầy đủ công huân, đoạt một trong ba mươi sáu đầu long hồn, không khó!
- Quả nhiên...
Trong lòng lão chấp sự suy nghĩ, Đạo Tử nhà mình vẫn có chút bủn xỉn...
Thật vất vả mới lấy ra ba mươi sáu đạo long hồn cho người ta, còn dự định để cho người mình đoạt lại một đầu!
Quan Ngạo nghe xong, lại sửng sốt một hồi, nói:
- Nếu ta không đoạt được thì sao?
Phương Nguyên nói:
- Không đoạt được ta cũng cho ngươi một đầu, dù sao ta cũng có rất nhiều!
Quan Ngạo lập tức yên tâm, nói:
- Vậy ta không có vấn đề, một đạo cho ta, một đạo cho nó...
Ngón tay chỉ về phía Toan Nghê bị ép gần chết ở bên cạnh, Toan Nghê mới từ phía dưới núi chui ra, đang nổi giận đùng đùng muốn gây sự cùng Quan Ngạo, bỗng nhiên nghe thấy Quan Ngạo nói, rồi lại thấy Quan Ngạo chỉ tay về hướng của mình, thì lập tức ngây ngẩn cả người, sau nửa ngày, mới cảm động đến mức rơi nước mắt, nghẹn ngào chạy tới bên người Quan Ngạo, cái đầu to không ngừng cọ cọ lên đùi hắn...
... Sau đó lại bị Quan Ngạo đá bay!
- Có thể, chuyện này do ngươi làm chủ...
Phương Nguyên nhìn thoáng qua Toan Nghê, liền gật đầu đáp ứng.
Trong lòng lão chấp sự lập tức có chút bất mãn:
- Bại gia tử, vậy mà lại để long hồn cho một đầu hung thú?
Đối với Phương Nguyên mà nói, dù sao cũng không cảm thấy như thế nào.
Trong lần ám sát này, biểu hiện của nó rất tốt, với lại chính hắn cũng đã nói muốn giúp nó trở thành Thần Thú, bây giờ cũng nên thực hiện lời hứa.
Phương Nguyên để Quan Ngạo tiếp tục nâng núi tản bộ, còn mình thì đi đến chỗ ba vị Tuyết Nguyên lão ma.
Bây giờ ba lão ma đầu Nghiêm lão ma, Phi Quỷ Nhi, Bách Tri Tẩu từng hống hách ngông cuồng trên Tuyết Nguyên, đều ngoan ngoãn ở Trấn Ma Quan, thành thành thật thật, bảo làm gì, liền làm cái đó, gặp ai cũng vuốt mông ngựa, mặt cười ha ha bắt trước người hiền lành, ở trong Trấn Ma Quan này, đơn giản là nhân duyên cực tốt, từ Nguyên Anh, Huyền Giáp cho tới Tiên Binh Trúc Cơ, không ai không công nhận bọn họ tốt, lúc nào cũng lôi kéo bọn họ nâng cốc nói chuyện vui vẻ.
Mà ở trong bố cục lần này của Phương Nguyên, bọn họ chạy đông chạy tây, quạt gió châm lửa, tìm hiểu tin tức, cũng coi như dựng lên một đại công, kỳ thật lão chấp sự Nguyên Mạc có thể nhổ những cái đinh trong Trấn Ma Quan ra, công lao của ba người bọn họ là không nhỏ.
Thế nhưng ba người này mặc dù một lòng đi theo Phương Nguyên, nhưng dù sao tu vi cũng yếu một chút, nên không cách nào giúp Phương Nguyên quá nhiều việc.
- Ta có thể cho các ngươi rất nhiều tài nguyên, nhưng dùng để tăng cao tu vi vẫn là quá chậm!
Phương Nguyên ngồi ở trong động phủ ba người này, đánh giá tu vi của bọn họ một phen, cau mày nói ra.
Ba vị lão ma hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt hổ thẹn:
- Là tiểu nhân vô dụng...
Từ khi bọn hắn đi theo Phương Nguyên tới Ma Biên, Phương Nguyên cũng không có hẹp hòi, ban cho bọn hắn không ít tài nguyên, nhưng sự tình tu hành, tài nguyên là quan trọng, thiên phú và cần cù cũng không thể thiếu, thiên phú ba vị lão ma này, cũng không phải quá kém, chỉ là thời gian ngắn ngủi, bây giờ ngoại trừ Phi Quỷ Nhi tuổi tác nhỏ nhất miễn cưỡng mò tới cánh cửa Nguyên Anh ra, hai vị lão ma khác còn kém không ít.
Phương Nguyên cũng cân nhắc qua, có thể cho bọn họ nhiều tư nguyên hơn, nhưng đến tột cùng tu vi bọn họ có thể tăng lên hay không, cũng không dễ nói.
- Chuyện này không trách các ngươi được, sự tình tu hành không miễn cưỡng được!
Phương Nguyên lắc đầu, nói:
- Nhưng nếu tu vi của các ngươi không tăng lên, cuối cùng ở Ma Biên vẫn rất khó xử dụng, mà bây giờ đại kiếp sắp tới, đã không phải là thời điểm có thể cho các ngươi dùng mấy trăm năm thời gian thảnh thơi đi tu luyện, cho nên ta cẩn thận suy nghĩ một phen, ngoại trừ tài nguyên ra, sẽ cho các ngươi thêm một chút đồ chơi khác, cũng thích hợp với các ngươi...
Lúc nói đến đây, liền cầm ba cái mặt nạ, bày ra trước mặt ba vị Tuyết Nguyên lão ma.
Ba cái mặt nạ kia, đều có màu thanh đồng, chất liệu không rõ, phía trên vẽ hoa văn màu đen, dữ tợn đáng sợ, tản ra một chút ma ý, trong đó có một tấm là bộ dạng Độc Giác Quỷ Vương, tấm thứ hai thì hai bên thái dương sinh hai cái đầu nho nhỏ, thoạt nhìn như là một cái Tam Đầu Ma Thân, cái cuối cùng, trên trán vẽ rất nhiều con mắt, chính là bộ dạng Bách Mục Ma Vương.