Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1475 - Chương 1475: Ma Thần Mặt Nạ (2)

Chương 1475: Ma Thần Mặt Nạ (2)
- Đa tạ công tử ban thưởng bảo vật...

Ba vị lão ma ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn pháp bảo này là cái gì, đã tranh thủ thời gian quỳ xuống tạ ơn.

Phương Nguyên nhìn bọn họ, cười nói:

- Những vật này, đều từ chỗ Minh Vương Cửu U cung giao nộp tới, có không ít tác dụng, tối thiểu có thể nâng thực lực của các ngươi lên một mảng lớn, thế nhưng hiện tại các ngươi chỉ có tu vi Kim Đan, sợ là còn không cách nào phát huy ra toàn bộ tiềm lực của mặt nạ này, cho nên đối với các ngươi mà nói, chuyện quan trọng nhất vẫn mau chóng tăng cao tu vi, bằng không, tương lai bên cạnh ta sẽ có người càng thích hợp kế thừa ba cái mặt nạ này hơn, nếu như vậy các ngươi vẫn phải giao ba cái mặt nạ này lại...

Ba vị Tuyết Nguyên lão ma lập tức hoảng hồn, rối rít bảo đảm:

- Tiểu nhân nhất định dụng tâm...

Phương Nguyên nhẹ gật đầu, liền ban mặt nạ Độc Giác Quỷ Vương cho Nghiêm lão ma, mặt nạ Tam Đầu Ma Thần cho Bách Tri Tẩu, mặt nạ Bách Mục Ma Vương cho Phi Quỷ Nhi, đây là hắn đã tỉ mỉ lựa chọn qua, dù sao cũng có chút hi vọng, ba vị lão ma này sẽ có biến hóa gì đó.

Mấy cái mặt nạ Ma Vương này, vốn là Phương Nguyên đoạt từ tay chín vị Minh Vương Cửu U cung trong lần ám sát này, bởi vì lúc động thủ Phương Nguyên không cẩn thận nên đã hủy đi một cái, chỉ còn lại tám cái, lúc đầu hắn giao những vật này cùng với Nhân Đầu Sơn, Cửu Long Ly Hỏa Tráo cho Bát Hoang thành coi như vật chứng, nhưng sau khi sự tình được tra rõ, những mặt nạ này vô dụng, lại trở về trong tay hắn.

Nếu như dựa vào tính tình Phương Nguyên trước đó, tất nhiên sẽ trực tiếp hủy những tà vật này đi, thế nhưng bây giờ tầm mắt hắn đã có khác biệt, không còn hận đời giống trước đây nữa, nhất là sau khi tế bái qua thần sơn phía sau Bát Hoang thành, ý nghĩ càng thay đổi không ít, cho nên lần này lấy được mặt nạ, không có vội vã hủy đi, mà giữ lại trong tay, sau đó dốc lòng nghiên cứu một phen.

Sau một phen nghiên cứu, lại phát hiện mặt nạ này có chút kỳ lạ.

Bên trong ẩn chứa khí tức Thần Ma, nhưng lại có chỗ khác biệt, rất là huyền diệu.

Phương Nguyên dùng hai ba ngày thời gian, tìm hiểu thấu triệt tám cái mặt nạ này, cũng xác định trong mặt nạ không ẩn tàng cái gì hung hiểm, càng trực tiếp xóa đi một số cấm chế Cửu U cung bày ra, sau đó chính là thay bọn chúng tìm kiếm truyền nhân mới.

Có cái tám cái mặt nạ này, sẽ không khó tạo nên tám vị cao thủ tương trợ.

...

...

Phương Nguyên để lại ba vị lão ma tựu mình nghiên cứu, còn bản thân rời khỏi động phủ của bọn họ, tiếp tục đi dạo trong quan.

Trong lòng tính toán, có lẽ bây giờ Giao Long không cần hắn hỗ trợ.

Tại biên giới Ma Uyên, Giao Long ác chiến một phen, thu hoạch không nhỏ, sau khi về quan, liền hướng lão chấp sự tranh công, đòi hỏi rất nhiều tài nguyên trân dị, đi bế quan.

Mặc dù nó không bàn bạc qua với Phương Nguyên, nhưng Phương Nguyên cũng nhìn ra được, bây giờ là thời điểm Giao Long khôi phục thực lực, tên này bị một đầu kim câu, treo ba ngàn năm, nguyên khí thương không phải ít, một thân tu vi càng hao tổn nhiều, không biết còn mấy thành so với thời kỳ toàn thịnh.

Bây giờ hắn nhìn đã rất là hung ác điên cuồng, nhưng nếu như nó có thể khôi phục đến tu vi trước đó, ngay cả Phương Nguyên hiện tại, cũng không dễ suy đoán đến tột cùng nó có thực lực gì!

Các loại cảnh giới Nguyên Anh Hóa Thần con người sử dụng, căn bản không thể đo đếm tồn tại sắp hóa thành Chân Long này!

...

...

Ngoại trừ Giao Long ra, những người khác không cần suy nghĩ.

Hai vị lão Trận sư Thiên Xu môn, vẫn như vậy, để bọn họ vui là được.

Về phần Hậu Quỷ Nhi...

... Vị đồng môn hùng tâm tráng chí cứ muốn bồi hắn đến Ma Biên kiến công lập nghiệp, chính hắn cũng không giúp được gì, hiện tại đối phương mỗi ngày cưỡi Quy Giáp Hung Đồn của bản thân chạy khắp nơi, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì, dù sao xưa nay không đi theo quân sĩ thao diễn, cũng sẽ không chủ động giúp đỡ Phương Nguyên xử lý những chuyện gì, mà thường xuyên ẩn hiện ở nơi nuôi tọa kỵ trong quan...

... Thần quan này không có heo để hắn nuôi mà!

...

...

Sau khi suy nghĩ một phen, Phương Nguyên từ từ dạo bước, đi tới phía tây bắc trong quan, nơi đây có một ngọn núi nhỏ cực kỳ vắng vẻ, sau đó đi tới trước một cái động phủ nho nhỏ ở phía tây, chỉ thấy động phủ lộ ra vẻ cực kỳ sạch sẽ, nhưng không khỏi có chút hoang vu, ở cửa ra vào động phủ, có một cô gái vóc người nhỏ gầy, ngồi xổm trên mặt đất luyện dược, nhìn lò lửa đến ngẩn người.

- Dùng những thuốc này không giải quyết được vấn đề của ngươi!

Phương Nguyên ngửi được mùi thuốc, hơi phân biệt, rồi mở miệng nói ra.

- Tiên sinh...

Cô gái luyện dược kinh hãi, ngẩng đầu nhìn Phương Nguyên, liền có vẻ hơi bối rối.

Người này không phải ai khác mà chính là Đổng Tô Nhi, người đã từng là tiểu thiên kiêu Kim gia Thiên Lai thành.

Phương Nguyên nhìn cô, nói:

- Đi theo ta, giờ đã là thời điểm trả lại đồ vật cho ngươi!

Đổng Tô Nhi sững sờ một lát, vội vàng đứng dậy, nhắm mắt đi theo sau lưng Phương Nguyên.

Một đóa thanh vân bay ra khỏi Trấn Ma Thần Quan, hướng về phía sâu trong Ma Uyên mà đi.

Ở trên mây, Phương Nguyên đánh giá Đổng Tô Nhi.

Chỉ thấy bây giờ dáng người cô lộ ra vẻ thon gầy, trên mặt cũng không có quá nhiều thần thái, một thân pháp lực, lộ ra mười phần héo úa, nhìn chính là một tiểu nha đầu ỉu xìu, nhất là khi đứng trước hắn, trong lòng càng run sợ, giống như ngay cả ngẩng đầu nhìn hắn một chút cũng không dám, ở phía trên vân khí, chỉ biết ngồi xếp bằng lại, đầu cũng không dám ngước lên.
Bình Luận (0)
Comment