Chương 1481: Tiên Đạo Ma Đạo (2)
Phương Nguyên nghiêm mặt nói:
- Chữ nhân này chỉ 'Hai người' mà thôi!
Phương Nguyên ngừng lại một chút, rồi tiếp tục nói ra:
- Nếu như tầm mắt để lên bản thân, giữa hai người, ta nên bảo vệ chính ta, có người hại ta, ta tự che chở chính mình, đây là nhân; để lên một thôn một thành, ta nên bảo vệ người cùng một thôn một thành, có người ở thôn bên cạnh, người thành lân cận, hại người thôn ta thành ta, ta sẽ bảo vệ người trong thôn trong thành của mình, đây cũng là nhân; nếu đặt ở một nước một vực, ta sẽ bảo vệ người ở một nước một vực, đây càng là nhân!
Nói đến cuối cùng, hắn khẽ trầm mặc một chút, mới tiếp tục:
- Bây giờ phóng mắt khắp thiên hạ, ta nên bảo vệ cái Thiên Nguyên này, nếu bây giờ đại kiếp ở trước mắt, vậy dùng hết tất cả biện pháp, đối kháng đại kiếp, mới là nhân, cần gì phải câu nệ Tiên Đạo hay Ma Đạo?
Thiên Cơ tiên sinh nghiêm túc nghe, sau đó nhẹ nhàng vỗ tay, cười nói:
- Nói rất hay!
Sau đó hỏi:
- Nếu như bây giờ không có đại kiếp, Tiên Đạo và Ma Đạo như nước với lửa, ngươi sẽ làm như thế nào?
Phương Nguyên nói:
- Đương nhiên là bảo vệ Tiên Đạo, trừ Ma Đạo!
Thiên Cơ tiên sinh nghe xong, nhẹ nhàng rót thêm chén trà cho Phương Nguyên, nói:
- Chỉ tiếc, bây giờ là đại kiếp đến ...
Dứt lời, lão cũng thấp giọng nói:
- Lão phu cũng có ý nghĩ này, nếu hiện tại lực lượng Tiên Đạo, đủ để đối kháng đại kiếp, tự nhiên lực lượng Ma Thần bực này, không cần tái hiện ở nhân gian, thế nhưng nếu đại kiếp thế hung, chúng ta không quá nắm chắc, vậy không nên tiếp tục Tiên Ma chi tranh, nghiên cứu mấy phần thì có làm sao, cần biết, ở trước Kiếp Nguyên, mỗi khi có quái thai tai tinh xuất thế, đều sẽ có Tiên Đạo đi chém giết nó, thế nhưng bây giờ thì sao, xuất hiện loại tồn tại này, ngay cả Tiên Đạo cũng sẽ coi bọn họ là bảo bối!
Phương Nguyên nghe lời này, tâm tình cũng khá lên nhiều, chủ động rót trà cho Thiên Cơ tiên sinh.
Thiên Cơ tiên sinh nhìn Phương Nguyên, cười khổ nói:
- Từ một cái nhìn khác, những lão gia hỏa như chúng ta, cũng nhìn ngươi giống như vậy, chuyện ngươi làm lần này tại Ma Biên, thực sự quấy quá lớn, nếu như là trước kia, chúng ta sẽ không đồng ý ngươi làm như vậy, thế nhưng chúng ta không phải người ngu, chẳng lẽ không biết bây giờ Ma Biên, cần thanh tẩy một lần, mới có thể ngưng tụ lực lượng càng mạnh chống cự đại kiếp sao?
- Cho nên, bất kể là những lão già ngoan cố như chúng ta, hay là nhưng cao nhân khác, đều âm thầm thừa nhận những chuyện này!
Phương Nguyên nghe xong, trầm ngâm nửa ngày, nói:
- Vãn bối đã hiểu!
Hắn biết Thiên Cơ tiên sinh thực sự nói thật.
Chuyện hắn làm lần này ở Ma Biên, vô cùng thuận lợi, nhất là đợt thanh tẩy sau cùng, thế mà không có gây ra nhiễu loạn quá lớn, cũng không có người cưỡng ép đi ra ngăn cản, có thể nói là thuận buồm thuận gió, chuyện này không có khả năng một người có thể làm được.
Chỉ có thể nói, có rất nhiều người âm thầm ủng hộ cách làm của hắn, thậm chí là giúp đỡ.
Ngẫm lại, sau khi Bạch Bào Chiến Tiên trở về, nổi trận lôi đình, đưa ra tiên chiếu, giết người không chớp mắt, là vì sao?
Ông ta thật sự hận những người giở trò quỷ như vậy sao?
Bình thường Cửu Trọng Thiên vô cùng ngang ngược, vậy mà cũng giữ vững trầm mặc đối với việc này, bọn họ có tốt tính như vậy?
Nói trắng ra là, bọn họ đều đang nhìn những chuyện này phát sinh!
Những người đó cao cao tại thượng, tầm mắt không tầm thường, tự nhiên biết bây giờ Ma Biên là cái dạng gì, thậm chí đối với bọn họ mà nói, vốn cần thanh tẩy một lần với Ma Biên, cho nên, khi hắn bắt đầu làm chuyện này, liền thuận lợi rất nhiều...
Phương Nguyên rất vui vẻ, quả nhiên những người phía trên không phải người ngu.
Thiên Cơ tiên sinh nhìn thấy Phương Nguyên đã hiểu, thì cũng lộ ra vẻ mặt vui mừng.
- Nhưng chuyện phiếm là chuyện phiếm, Phương Nguyên tiểu hữu vẫn không nên buông lỏng, mặc dù Ma Đạo xưng là Ma Đạo, nhưng cũng có đạo lý của nó, lực lượng bực này rất mạnh, có thể đừng đụng thì đừng đụng, dù sao loại lực lượng này mười phần...
Thiên Cơ tiên sinh nói đến cuối cùng, hơi nao nao nhìn về phía đông nam.
Chỉ thấy lúc này Đổng Tô Nhi lại bị ma vật vây quanh một lần nữa, dĩ nhiên lực lượng của cô đã tăng lên bộ phận, nhưng nơi Phương Nguyên chọn cho cô đi thật sự quá mức hung hiểm, khắp nơi đều là ma vật vô cùng mạnh mẽ, tầng tầng lớp lớp, cô vốn định tùy thời chạy trốn, nhưng kết quả lại bị ma vật mạnh hơn quấn lấy, hiện tại lại bị buộc đến tuyệt cảnh một lần nữa, nguy cơ sớm tối.
- Ta hận... Ta hận...
Đổng Tô Nhi gào thét, gương mặt xinh đẹp trở nên vô cùng dữ tợn.
Cô dùng tất cả lực lượng, xông qua một đầu Hủ Giáp ma vật ở bên người, chạy trốn bán sống bán chết, nhưng thân hình lại trì trệ, bị Hủ Giáp ma vật dùng một đao đâm xuyên qua ngực bụng, máu me đầm đìa, thân thể run rẩy, xung quanh ma vật trùng trùng điệp điệp, giống như thiên la địa võng, cô đã triệt để tuyệt vọng, cũng triệt để điên cuồng, sau vài lần giãy giụa không được, cô giống như cá nằm trên thớt, không ngừng vặn vẹo, nhưng không làm nên chuyện gì.
Ngay tại lúc này, trên đỉnh đầu cô, chợt có một đạo hắc khí không dễ dàng phát giác thoát xác mà ra, thế mà tạo thành một cái thân hình vặn vẹo mà quỷ dị, nhưng tinh tế quan sát, thì lại thấy vô số ma ảnh có khí tức mạnh mẽ, ẩn vào trong hư không, nhanh chóng bỏ chạy lên chín tầng trời.
Thiên Cơ tiên sinh chú ý tới đạo ma ảnh kia tồn tại, sắc mặt lập tức biến đổi, có chút lo lắng.
Thế nhưng ngay tại lúc này, Phương Nguyên đang ngồi đối diện uống trà với Thiên Cơ tiên sinh, lại đột nhiên phi thân lên, trong nháy mắt thân hình đã bay ra ngoài mấy trăm dặm, đi tới trước mặt đạo ma ảnh kia, tay áo mở ra, chín đạo long ảnh hoá thành một mảnh hỏa vân đáng sợ, bao phủ những đạo ma ảnh kia vào bên trong, giọng nói lộ ra vẻ lạnh nhạt:
- Không muốn bị luyện hóa thì lăn trở về!