Chương 1482: Các Bậc Tiền Bối Đại Trận (1)
Ma ảnh đau khổ gào thét ở bên trong Ly Hỏa, phẫn hận mắng to, nhưng cuối cùng vẫn bị ép trở về thể nội Đổng Tô Nhi.
- Hô...
Đổng Tô Nhi ở phía dưới vốn đã không còn hơi thở, bỗng nhiên hít một hơi thật dài, kinh hãi mở mắt ra, sau đó tung một chưởng, lực lượng vô cùng lớn, đánh nát con Hủ Giáp ma vật đâm xuyên qua ngực bụng cô, từ trong vòng vây nhảy ra ngoài.
Tất cả những chuyện này đều phát sinh ở trong nháy mắt, Phương Nguyên đã về tới trước người Thiên Cơ tiên sinh, giống như là không hề động qua.
Thậm chí trong tay còn bưng chén trà, hỏi Thiên Cơ tiên sinh:
- Vừa rồi tiền bối nói loại lực lượng này mười phần... cái gì?
Thiên Cơ tiên sinh cũng có chút nghẹn họng nhìn trân trối, qua một hồi lâu, mới lắc đầu, nói:
- Không có gì!
Nếu bàn về Trận Đạo, Thiên Cơ tiên sinh chính là một trong thiên hạ tam đại cửu văn, tự nhiên cực mạnh, lúc ở Bát Hoang thành, cũng coi như đã giao thủ với Phương Nguyên, khi đó Phương Nguyên đã biết, thành tựu Trận Đạo của vị lão tiên sinh này, đúng là ở trên mình. Bàn về sự từng trải cùng kiến thức, thì vị Thiên Cơ tiên sinh này, cũng là lão quái sống mấy ngàn năm, lại thường xuyên ở Dịch Lâu, có thể đọc vô số điển tịch, càng không phải là một đứa trẻ chưa lớ như Phương Nguyên có thể so sánh, thế nhưng nếu bàn về tu vi và thực lực mà nói, Thiên Cơ tiên sinh thực sự không đủ nhìn...
... Dù sao cũng chỉ là Nguyên Anh!
Cho nên khi Thiên Cơ tiên sinh định nói ra sự lo lắng trong lòng mình, lại tận mắt thấy sự lo lắng của mình trở thành sự thật, vị tiểu cô nương kia chẳng những không có như Phương Nguyên mong muốn, ép ra tiềm lực tự thân, ngược lại mất mạng, trong lòng liền không kìm hãm được có chút tiếc hận...
Sau đó lão lại thấy Phương Nguyên không thèm nói đạo lý ép đạo ma niệm đã bỏ tiểu cô nương kia đi trở về!
- Cút ngay, đều cút đi...
Mà lúc này, Đổng Tô Nhi trải qua một phen sinh tử, cũng giật mình hiểu ra cái gì, nhưng đầu còn có chút ngây ngô, không biết nên làm như thế nào, chỉ liều mạng chém giết những ma vật kia và chạy thục mạng, có điều ngay cả cô cũng không rõ, vì sao vừa rồi những ma vật kia đối với cô mà nói, mạnh đến mức không cách nào ngăn cản, bây giờ lại giống như yếu đi một chút?
Không chỉ cô mê mang, mà cả Thiên Cơ tiên sinh cũng có chút mê mang, một thân tóc xám tán loạn trong gió...
... Bây giờ người trẻ tuổi, làm việc đều không nể mặt mũi như vậy sao?
- Tiền bối đến Ma Uyên làm gì vậy?
Chỉ có Phương Nguyên là duy trì vẻ mặt bình tĩnh, thay Thiên Cơ tiên sinh châm trà, mở miệng hỏi.
- A nha...
Lúc này Thiên Cơ tiên sinh mới phản ứng lại, cười ha ha, không để lại dấu vết kinh ngạc trên khuôn mặt không phù hợp với tuổi đời và thân phận này, cười nói:
- Lần này lão phu đi ra, là vì kiểm tra Ma Biên Thượng Cổ Thập Phương Ngự Ma Trận một chút, trước khi đại kiếp tiến đến, đại trận này đều cần kiểm tra đo lường một phen, đây cũng là quy củ từ lâu rồi, trước kia mỗi một lần kiểm tra đo lường, đều tốn rất nhiều công sức, lần này có Phương tiểu hữu dẫn người làm bản đồ địa hình Ma Uyên, ngược lại bớt rất nhiều việc...
- Thập Phương Ngự Ma Trận?
Phương Nguyên nghe xong, hơi run run.
Tự nhiên hắn cũng biết cái Thập Phương Ngự Ma Trận này, đó là một phương đại trận lưu truyền từ thời kỳ Thượng Cổ xuống, dùng để khắc chế lực lượng Ma Biên, thập đại thần quan hiện tại, chính là do cao nhân thời Thượng Cổ bố trí đại trận này dựng lên, không biết đã truyền thừa bao nhiêu năm, cũng không biết bị hủy hoại và xây lại bao nhiêu lần, nhưng từ đầu đến cuối đều là một sự giúp đỡ lớn áp chế Ma Uyên, cũng là phòng tuyến chống cự đại kiếp!
Thân là một Trận sư, hắn đã sớm muốn tìm hiểu một chút hùng kỳ của trận này, chỉ có điều tòa đại trận này, gần như bao trùm toàn bộ Ma Uyên, quá mức khổng lồ, dưới tình huống không có trận thế tương quan, ai cũng không thể hiểu rõ toàn cảnh đại trận này...
- Phương tiểu hữu có muốn theo ta nhìn qua không?
Thiên Cơ tiên sinh cười cười, vô cùng nhiệt tình mời Phương Nguyên.
- Vậy thì đa tạ tiền bối...
Phương Nguyên nghe xong, trong lòng vui mừng, thân hình đứng lên, thanh khí dưới chân liền cũng không ngừng bay lên trên, càng lúc càng cao.
Mà theo độ cao tăng lên, tự nhiên tầm mắt cũng biến thành rộng hơn, thế nhưng xung quanh Ma Uyên đều là Hắc Ám ma tức nồng đậm, người thường nhìn lại, chỉ thấy một mảnh tối om, nhưng Phương Nguyên vận dụng pháp môn, trên đỉnh đầu liền có một đạo linh quang thoát xác mà ra...
Đạo linh quang kia, hóa thành hình dạng Phương Nguyên, đầu mang khăn nho, trong tay cầm thư quyển, vạt áo bay bay, tiên ý đung đưa.
Trong mắt bắn ra hai vệt thần quang quét về phía xung quanh, những sương mù tối om kia, giống như không còn tồn tại, ít nhất địa thế và cảnh tượng trong vòng vạn dặm Ma Biên đều lọt vào đáy mắt hắn.
- Phương tiểu hữu lại đến xem...
Thiên Cơ tiên sinh lấy ra một quyển trục phong cách cổ xưa, từ từ mở ra, đúng lúc này bên cạnh hắn cũng xuất hiện một mặt Vạn Lý Lưu Quang Kính, mặt kính chiếu đến chỗ nào chỗ đó liền hiện ra thế núi địa hình, đúng là tu vi lão không bằng Phương Nguyên, thế nhưng chìm đắm trong Trận Đạo nhiều năm, các loại kinh nghiệm đều đếm không hết, Phương Nguyên có thể nhìn thấy, lão cũng có thể nhìn thấy.
- Cái Thập Phương Ngự Ma Trận này, do Đại Trận Sư Viên Thiên Cương thời Thượng Cổ thiết kế, hắn nghĩ tới đại kiếp hung mãnh, nhân thế nguy cấp, nên thời điểm vừa vượt qua Kiếp Nguyên thứ năm, đã dẫn môn nhân đệ tử, điều tra toàn bộ địa thế Ma Biên, sau đó dốc hết tâm huyết, thôi diễn mấy trăm năm, rốt cục tại lúc sắp chết thôi diễn ra một phương đại trận này, mỉm cười tọa hóa, sau đó đại đệ tử Lý Thuần Phong kế thừa ý chí sư phụ, du thuyết thiên hạ hai ngàn năm, thuyết phục các đại môn phái, đạo thống trong thiên hạ khai thác vô số tài nguyên, dựng lên thập đại thần quan!