Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1508 - Chương 1508: Con Cá Quá Nhỏ (2)

Chương 1508: Con Cá Quá Nhỏ (2)
Phương Nguyên hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía các Huyền Giáp trên tiên đài, thần sắc trên mặt vẫn mười phần bình tĩnh, nhưng giọng nói lại có chút trầm thấp, ngừng lại một chút, mới nói:

- Trước khi đi, nàng đã mang một trăm linh tám đạo long hồn trong Long Tích phó thác cho ta, muốn ta giúp nàng tìm một sô người thích hợp thừa kế. Ta nhận nhiệm vụ này, không dám thư giãn. Bây giờ, các ngươi chính là người ta chọn trúng, hôm nay ta phó thác long hồn cho các ngươi, chỉ mong các ngươi nhận được tạo hóa này, sẽ tiếp tục bảo vệ Ma Biên, không phụ thiên hạ, cũng không phụ nàng!

Lời nói rất bình tĩnh, nhưng bất kể là ai, cũng từ đó nghe được một chút nặng nề khác thường.

Phương Nguyên nói đến chỗ này liền không nói gì nữa, mà hơi ngưng thần lại, sau đó vung vẩy tay áo, trong tay áo hắn có tiếng long ngâm vang lên, sau đó, ba mươi sáu đạo long hồn bay ra, uốn lượn giữa không trung rất có khí thế, rơi vào phía trước người ba mươi sáu vị Huyền Giáp trên tiên đài, chỉ thấy long hình khỏa thân, vòng quanh bọn họ thật lâu, rồi chậm rãi biến mất...

Hiện tại tu vi Phương Nguyên tinh tiến, bản lĩnh phi thường, đã có thể trực tiếp phong ấn long hồn trong cơ thể người thừa kế.

Phương Nguyên làm xong những chuyện này, lại vung tay áo lên, mười một đạo long hồn bay ra, tiến vào trong cơ thể những con cháu thế gia kia.

Sau đó Phương Nguyên dứt khoát làm một lần, hai tay hơi nắm lại giữa không trung, liền xuất hiện một viên cầu màu tím trong suốt, bên trong viên cầu kia, có mười đạo long ảnh quấn quít lấy nhau, đan xen bay múa, nhìn thần dị không gì sánh được, cũng vô cùng nặng nề.

Cổ Thiết trưởng lão ở phía trên, muốn tới tiếp nhận.

Nhưng Bạch Bào Chiến Tiên ở bên cạnh hắn lại đi tới, nói:

- Vẫn nên để ta tới đi!

Hắn đi lên phía trên tiên đài, mặt đối mặt cùng Phương Nguyên, ánh mắt hai người giao thoa, khí tức lộ ra vẻ ngưng trọng dị thường.

Qua nửa ngày, Bạch Bào Chiến Tiên mới nói:

- Ngươi không tầm thường!

Phương Nguyên không nhịn được cười, nói:

- Có thể đi đến một bước này, không cảm thấy khó khăn!

Bạch Bào Chiến Tiên nhẹ gật đầu, nói:

- Lão phu rất ít hứa hẹn với người khác, người khác cũng không nhận nổi lời hứa của lão phu, nhưng hôm nay lão phu cũng phải phá lệ với ngươi, chỉ bằng chuyện ngươi làm ở Ma Biên, cũng đủ để tương lai lão phu bảo vệ ngươi một lần!

Phương Nguyên trầm mặc nửa ngày, nói:

- Đa tạ tiền bối!

Giao mười đạo long hồn vào tay Bạch Bào Chiến Tiên xong, trong lòng Phương Nguyên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Bốn mươi bảy vị Huyền Giáp sau lưng hắn cùng nhau khom mình hành lễ, quát:

- Vĩnh viễn không quên ân thụ đạo của Phương tiên sinh!

Thanh âm như sấm, cuồn cuộn tứ phương.

Phương Nguyên xoay người lại, ôm quyền thi lễ với bọn họ.

Bạch Bào Chiến Tiên cầm long hồn giơ cao, thế là trên dưới Bát Hoang thành, vô số người cùng nhau khom người, hành lễ với Phương Nguyên.

Thấy tình thế như vậy, ngay cả những người trước đây không lâu còn gây phiền phức cho Phương Nguyên người, cũng phải cong người xuống.

...

...

- Đoạt Thần Tướng, hiến thần chủng, quét sạch Ma Biên, thụ long hồn...

Đám người Lý Bạch Hồ, Khương gia khất nhi, Vệ Ngư Tử, Lý Hồng Kiêu đang ngồi chơi ở một cái đình cạnh Bích Thủy Trì cực kỳ hiếm thấy trong Bát Hoang thành, Lý Bạch Hồ cầm một vò rượu, ngồi xuống bên cạnh Phương Nguyên đang câu cá, sau đó cầm chén đưa cho hắn, cười nói:

- Lão Phương, ngươi mới tới Ma Biên không đến một năm, đã làm ra đại sự bực này, thật là uy phong!

- Còn có những thích khách kia!

Phương Nguyên nhận lấy ly rượu, uống một hớp, bổ sung:

- Sự kiện kia gây nên tác dụng quan trọng hơn!

- Cái này... Cũng đúng!

Lý Bạch Hồ nao nao, cười khổ nói:

- Ngay cả chúng ta, đi tới Ma Biên, cũng chỉ có thể từ nhỏ làm lên, tích luỹ từng chút từng chút công huân, ví dụ như ta, tới nhiều năm như vậy cũng chỉ là một vị Huyền Giáp, tới tận hôm nay mới có thể đạt được một cái thủ tướng trong thập đại thần quan, tại sao ngươi vừa đến Ma Biên, đã có thể nhấc lên sóng gió lớn như vậy?

- Ngươi phải đọc bao nhiêu sách!

Phương Nguyên quay đầu nhìn hắn một cái, nói:

- Trước khi ta đến Ma Biên, đã tìm hiểu tất cả những chuyện có liên quan đến Ma Biên ở trong điển tịch Vong Tình đảo, ví dụ như tình thế nơi này, thậm chí là lịch sử, cùng những biến hóa gần ngàn năm qua, đều nắm rõ!

Nói đến chỗ này, mới cười nói:

- Cho nên, ta vừa đến đã biết mình phải làm gì!

Lý Bạch Hồ không biết nên nói cái gì, cầm theo bình rượu đi trở về.

- Vậy hiện tại, chuyện ngươi muốn làm đều đã làm xong?

Bỗng nhiên Lý Hồng Kiêu ở trên lan can phía sau mở miệng, hơi lãnh đạm nhìn Phương Nguyên.

Phương Nguyên nhẹ gật đầu, nói:

- Gần xong rồi!

Vệ Ngư Tử hiếm khi cười một tiếng, nói:

- Ngươi nên nghỉ ngơi một phen!

Hắn cũng đã nhận được một đầu long hồn trong đại kế tiêu diệt toàn bộ lần này, xếp hạng thứ mười một trong ba mươi sáu tướng.

Không phải vì thực lực hắn không đủ, mà là trên đường tiêu diệt toàn bộ, đã một mình dẫn người xông vào một mảnh địa vực vô cùng hung hiểm, lấy sức một mình, liên sát ba tên Vương Ma, sau đó bị trọng thương, nên hết sạch sức lực, mới không có tiến vào hàng ngũ tốp mười.

- Không phải hiện tại là đang nghỉ ngơi sao?

Phương Nguyên nghe hắn nói, khẽ lắc đầu, nhấc cần câu lên nhìn, sau đó lại thả xuống, có chút hiếu kỳ nhìn về phía Khương gia khất nhi đang ngồi xổm ở dưới hòn giả sơn bên cạnh, nói:

- Ta nghe nói, lần này đại quân Yêu Vực suýt nữa đánh vào Ma Biên?

Khương gia khất nhi đang cầm một cái ngọc giản xem xét, cũng không quay đầu lại nói:

- Không sai, đám lão yêu kia đều điên rồi, dẫn ba vạn yêu quân tới, muốn buộc tiên quân Ma Biên trở về thủ, may mà Tiên Minh đã sớm có sắp xếp, buộc bọn họ hồi binh, thế nhưng, nếu dám xuất binh, đã nói các lão yêu không thèm đếm xỉa, Hắc Ám Chi Chủ làm ra cục diện rối rắm, cũng nên hảo hảo thu thập một phen!

Phương Nguyên nghĩ nghĩ, liền thu cần câu lại.

Lý Hồng Kiêu nhìn hắn câu nửa canh giờ, trên lưỡi câu vẫn trống rỗng, thì có chút buồn cười, nói:

- Không câu cá sao?

Phương Nguyên nói:

- Cá nơi này quá nhỏ!

Lý Hồng Kiêu len lén liếc mắt, nghĩ thầm:

- Ngươi cho rằng nói câu như vậy là che đậy được sự thật mình không biết câu cá sao?
Bình Luận (0)
Comment