Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1524 - Chương 1524: Nồi Nước Đang Sôi (2)

Chương 1524: Nồi nước đang sôi (2)
- Không đi!

Phương Nguyên lắc đầu, bữa tiệc thịnh soạn như vậy, hắn thật sự ăn đủ rồi.

Hô Phong đại vương cười nói:

- Đừng trách ta không nói cho ngươi biết, bữa tiệc thịnh soạn hôm nay có lẽ sẽ khác với hai ngày trước đấy!

Phương Nguyên hơi tò mò:

- Khác tới mức nào ?

Hô Phong đại vương kéo hắn lên nói:

- Ngươi đi thì sẽ biết thôi!

Phương Nguyên không từ chối nữa, đi theo hắn ra khỏi cửa nói:

- Không gọi nhị đại vương sao?

Hô Phong đại vương bĩu môi:

- Ta mới không dẫn hắn theo đâu. Mỗi ngày hắn đều nhớ thương chỗ ngồi của ta, tưởng ta không biết à?

Hắn cười nói với vẻ cầu an ủi:

- Nếu có thêm mấy vị như huynh đệ ngươi thì tốt rồi!

Phương Nguyên thật sự không biết nên an ủi hắn thế nào.

Hai người ra khỏi sơn cốc, vòng tới vòng lui, rất nhanh lại đi tới phía sau một ngọn núi, vách núi vô cùng bí ẩn, lại thấy ở đây đã đặt nồi lớn, hơn mười vị Yêu Vương đang gọi bạn gọi bè chè chén, các tiểu yêu ân cần chạy tới chạy lui, bận rộn cầm thức ăn và trái cây, dọn củi lửa, làm rất cần cù nhanh nhẹn khiến các đại vương xung quanh vui vẻ sẽ thưởng cho chút thức ăn đồ uống.

- Tới đây, tới đây, Hô Phong đạo hữu, chúng ta vẫn chờ ngươi qua mới mở tiệc đấy!

Vừa thấy Phương Nguyên và Hô Phong đại vương qua, đám yêu đại vương kia lại hết sức thân mật, gọi bọn họ đến.

Hô Phong đại vương kéo Phương Nguyên ngồi xuống, sau đó giới thiệu với người bên cạnh:

- Vị này chính là Truy Phong huynh đệ của ta, huynh đệ tốt!

Người xung quanh đều cười ha hả chào hỏi, vô cùng nhiệt tình.

Phương Nguyên cũng chỉ đành phải mỉm cười ôm quyền, thân thiết chào hỏi với bọn họ một lúc.

Vào lúc này, một vị Yêu Vương ngồi ở phía trên đã đứng lên, cười nói:

- Nếu người tới đủ, vậy chúng ta lại mở tiệc thôi. Các huynh đệ, hôm nay có thể sẽ ăn được vật hiếm thấy, các huynh đệ ăn đã nghiền, đừng quên lão cá sấu ta là được rồi!

Người xung quanh cười ha ha, đều nói nhất định, nhất định.

Sau đó lão cá sấu tinh gì kia lại cười ha ha, vỗ tay một cái.

Trong rừng núi phía tây lại có một loạt tiểu yêu, cứ hai người một nhóm nâng một loạt đồ đi ra.

Yêu Vương xung quanh đều nhìn qua với vẻ mong chờ.

Phương Nguyên cũng tò mò quay đầu qua, sau đó hắn liền biến sắc.

Đám tiểu yêu kia nâng tới không phải gì khác mà từng người một.

Nam nữ đều có, tất cả đều trần truồng, Ở ngực bị một đao đào sạch nội tạng, rút hết máu, cắt đầu, hai chân buộc dây rừng ở trên cọc gỗ, theo các tiểu yêu cố ý lắc lư một cách khoa trương, tung từng người lên không trung.

- Ha ha, ha ha, đây quả nhiên là đồ tốt...

- Đã lâu không được ăn thứ này. Hôm nay cá sấu huynh muốn cho huynh đệ ta đỡ thèm đây...

- Không tệ không tệ, nhanh bỏ vào nồi...

- Để cho ta miếng sống, ta thích nhất là ăn đùi...

-...

-...

Trong những tiếng kêu cao hứng đó, lão cá sấu tinh kia đắc ý, ưỡn ngực cười nói:

- Trước đây, phía trên ít người đều có người quản, không cho ăn thịt người, cho nên chỉ có thể len lén ăn. Bây giờ ngược lại hay rồi, đã sắp đánh với Tiên Minh, vậy ai còn quản mấy chuyện này nữa? Những tên bán dạo này đều chạy ra ngoài, nhưng lão cá sấu ta ra tay nhanh đã chặn một đội buôn, bởi vậy lại có thịt ngon đi?

- Ha ha, quả nhiên vẫn là lão cá sấu ngươi thông minh, ta lại không nghĩ tới điểm này!

- Ta nghĩ đến, ngược lại đáng tiếc là ra tay muộn, đội buôn kia đã bị người ta cứu đi...

Một đám yêu ma đều nói lấy lòng, còn có vài kẻ tiếc hận nói.

Lão cá sấu tinh cười nói:

- Ta nghĩ tới các huynh đệ nên không để lại hưởng thụ một mình, bởi vậy đặc biệt gọi các ngươi tới?

Hắn đầy đắc ý nói tiếp:

- Nhưng rượu ngon đẹp thịt cũng không thể ăn không trả tiền. Chúng ta lại nói trước, bữa nay ăn ngon, các ngươi cũng đừng quên lão cá sấu ta đấy. Nói vậy các ngươi hẳn cũng đã nghe, bây giờ mấy trăm Yêu Vương chúng ta tập trung ở Tiểu Quân Sơn là chờ xem ai có thể lọt được vào pháp nhãn của các lão gia phía trên kia, được một tiền đồ tốt. Nếu có thể kiếm được một tên yêu hầu, trực tiếp theo Bảy Đại Yêu Mạch kiếm cơm, vậy tiền đồ càng rộng lớn hơn. Cho nên bây giờ không biết có bao nhiêu người đều nhìn chằm chằm vào tên yêu hầu này!

Các yêu quái xung quanh nghe vậy, đều âm thầm gật đầu, bọn họ dù sao vẫn biết được những chuyện này.

Lão cá sấu thấy vậy, lại cười nói:

- Huynh đệ với nhau phải bảo vệ lẫn nhau mới có khả năng leo cao. Muốn đoạt được danh yêu hầu này cũng chẳng dễ dàng gì. Cảnh giới của mình, thuộc hạ binh mã đều phải đủ số mới được. cho nên lão cá sấu ta mời các huynh đệ qua, cố gắng suy nghĩ, cũng mời các ngươi giúp lão cá sấu ta, thêm một cây đuốc cho ta, chúng ta bái làm huynh đệ, tập hợp binh lính lại một chỗ. Những binh mã này cộng lại, dù thế nào cũng phải đủ số. Lão cá sấu ta cũng bảo đảm, sau này ta lên làm yêu hầu, nhất định sẽ không bạc đãi các vị huynh đệ!

Các Yêu Vương sơn dã xung quanh nghe vậy lại thì thầm bàn tán.

Một lát sau, có người cười nói:

- Ta thấy chuyện này đáng tin!

Tên Yêu hầu rất quan trọng với bọn họ. Dù sao đám Yêu Vương sơn dã bọn họ thoạt nhìn uy phong, trên thực tế đều ăn bữa hôm lo bữa mai, không chừng ngày nào đó bị người ta chém chết, sẽ không ai tới hỏi một tiếng. Cho dù bọn họ có lỗ mãng nữa, cũng không thể muốn vĩnh viễn sống cuộc sống này. Nhưng một khi có tên yêu hầu, lại chính thức thành người của Bảy Đại Yêu Mạch, cũng không ai dám vọng động.

Tuy nhiên, không làm được yêu hầu, vậy đi theo một vị yêu hầu cũng có thể có chút bảo đảm.
Bình Luận (0)
Comment