Chương 1529: Bá Chủ Yêu Vực (2)
Lúc này thiếu chủ Bạch Phong mới thở ra một hơi, nghĩ thầm:
- Hóa ra chỉ là cóc thành yêu, không trách được che giấu sâu như vậy. Xem ra tuy tu vi của người này không cao nhưng chắc hẳn đã tu luyện qua pháp môn nào đó cố ý che ấn huyết mạch, làm hại ta phát động Thần Quang Nhãn tới mức cao nhất mới nhìn ra, nếu chẳng may kém một chút, vậy chẳng phải là ném mặt mũi trước đám yêu quái kém cỏi này à?
Nghĩ vậy, trong lòng hắn cũng thấy thoải mái hơn.
Phương Nguyên càng cố ý che giấu, hắn càng tin tưởng tự mình nhìn ra được.
Mà đối với chuyện Phương Nguyên che giấu huyết mạch, thật ra hắn cũng hiểu, dù sao trong Yêu giới cũng có chuỗi khinh bỉ như vậy, phi cầm rất cao ngạo, thú đi lại có số lượng tối đa, thảo mộc rất hiếm thấy, thủy yêu hung mãnh nhất, cóc thành yêu lại hai đầu đều không dính, bị xem thường nhất...
- Mấy người các ngươi gần đây ầm ĩ rất sôi nổi, quả nhiên là xem thường đại cục, hồ đồ!
Nhìn thấu "Bản tướng" của Phương Nguyên, vị thiếu chủ Bạch Phong này cũng thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt ung dung như trước, chậm rãi đi tới cái ghế thái sư duy nhất trong đại điện và chậm rãi ngồi xuống, sau đó lạnh lùng nói.
Mấy vị đại yêu khác nghe vậy đều sợ hãi, ai nấy đều cúi người xin lỗi.
Phương Nguyên lại không thấy có gì, nhưng trình diễn đến mức này, tốt xấu cũng phải biểu diễn theo người ta một chút.
thiếu chủ Bạch Phong tất nhiên nhìn thấy hành động này, ngược lại cảm thấy Phương Nguyên có chút bướng bỉnh không nghe theo ý.
Trong lòng hắn đã mơ hồ nghĩ:
- Theo tin tức hạ nhân nghe được, nói người này nói là một vị tam đại vương ở Hô Phong Sơn, nói hắn làm tam đại vương mấy chục năm, có người nói trên trăm năm, những yêu vật đều hơi ngu ngốc, lời nói không thể tin hết, nhưng điều này cũng có thể nói rõ yêu này tối thiểu không phải mới xuất hiện mấy năm gần đây, chẳng qua bản lĩnh trên người hắn có chút kỳ lạ...
- Dựa vào thực lực của hắn, muốn giành lấy vị trí đại vương Hô Phong Sơn dễ như trở bàn tay, vì sao vẫn cam tâm tình nguyện làm lão tam?
- A, đúng rồi, những sơn đại vương kia đều là ăn bữa hôm lo bữa mai, mỗi ngày chỉ muốn đánh tới đánh lui, suốt ngày bừa bãi, hôm nay còn làm sơn đầu tiền hô hậu ủng, ăn rượu uống thịt, không chừng ngày mai lại rơi đầu, hắn cố ý đẩy người khác ở phía trước chống đỡ, cho tới hôm nay có cơ hội có thể trở thành yêu hầu được Bảy Đại Yêu Mạch tán thành, hắn mới nóng lòng không chờ được nhảy ra, giết yêu đoạt quyền!
- Chuyện lần này của ta rất quan trọng, người được lựa chọn không chỉ có thực lực mạnh mẽ, còn phải có đầu óc, điều quan trọng nhất vẫn là thân phận sạch sẽ, tuyệt đối không thể bị Tiên Minh và thuộc hạ của mấy yêu mạch khác trà trộn vào, phá hỏng chuyện lớn hiện nay của ta...
- Suy nghĩ như vậy, người này ngược lại rất thích hợp, mấy năm trước hắn đã xuất hiện ở Hô Phong Sơn, nói rõ hắn không thể là người của mấy yêu mạch khác tới nằm vùng, bọn họ không tính được xa như vậy. Mật thám của Tiên Minh lại càng không thể, bọn họ sẽ bồi dưỡng một vài yêu loại tìm hiểu tin tức, đều chú ý tới mười đại yêu mạch chúng ta, sao có mật thám ngu ngốc chạy đến nơi quỷ quái như Hô Phong Sơn ở lại nhiều năm?
- Quan trọng nhất, nếu trong lòng hắn thật sự có âm mưu, sao dám ở dưới mí mắt của ta, một hơi hại chết hơn mười Yêu Vương?
-...
-...
Sau khi phân tích một lúc, trong lòng thiếu chủ Bạch Phong đã có kết luận.
Đây là một hạt giống tốt!
Tham vọng bừng bừng, còn gan dạ, có đầu óc, lại có thể có tác dụng lớn!
Nghĩ tới đây, hắn lại miễn cưỡng vung tay lên lười biếng nói:
- Bây giờ chính là kế dùng người, cho nên bản thiếu chủ lại giữ cái đầu ở trên cổ của các ngươi trước, cũng như các ngươi mong muốn, ban thưởng tên yêu hầu cho các ngươi, nghe theo lệnh điều động của mạch Bạch Phong ta. Bây giờ các ngươi trở lại cố gắng quản lý thuộc hạ, điểm danh yêu binh yêu tướng, chờ ra sức cho đại kế của Yêu Vực ta!
Hắn nói xong còn liếc nhìn Phương Nguyên đầy thâm ý, hình như có chút coi trọng Phương Nguyên.
Mấy vị đại yêu khác đều vội vàng khom người hành lễ, vẻ mặt vui mừng.
Trong khoảng thời gian ngắn, Phương Nguyên không biết nên khóc hay nên cười. Hắn không biết thiếu chủ Bạch Phong đã hoàn toàn bị đám yêu ma ở Hô Phong Sơn dẫn dắt nhầm đường, chỉ nghĩ có lẽ Bạch Phong tộc đã phát hiện ra một ít sơ hở của mình, ví dụ như các chuyện thời gian mình xuất hiện ở Yêu Vực, tu vi, hiểu trận pháp, trong lòng cũng chuẩn bị sẵn sàng chờ hắn hỏi mình sẽ đưa ra lý do thoái thác thế nào...
... Lại có thể không dùng tới?
Một lúc dứt lời, thiếu chủ Bạch Phong lại sai người đưa đám người Phương Nguyên xuống núi, còn ban cho rất nhiều phần thưởng.
Bây giờ dưới Tiểu Quân Sơn, Yêu Vương các đường nhìn thấy đám người Phương Nguyên được người hầu của mạch Bạch Phong tự mình đưa xuống núi, còn thưởng rất nhiều tài nguyên, lập tức xuất hiện rất nhiều bàn luận cùng quan tâm, bọn họ đều biết, lần này thiếu chủ Bạch Phong tộc tiếp kiến, ban thưởng tên yêu hầu, lại ban thưởng rất nhiều, đại biểu cho từ nay về sau thân phận của mấy vị sơn đầu này không tầm thường, bọn họ được bộ tộc Bạch Phong tán thành, lại không còn là Yêu Vương sơn dã, mà là người có thân phận trong Yêu Vực, tương lai nhất định sẽ bá chủ một phương, có địa vị vững chắc.