Chương 1535: Dã tâm và tham vọng của Yêu Vực (2)
Đủ chuyện khiến cho đến bây giờ Tiên Minh và bộ tộc Bàn Sơn Viên vẫn rất không thoải mái, có vài người đề nghị dứt khoát trở mặt, cũng có người cảm thấy bộ tộc Bàn Sơn dù sao vẫn lo lắng cho thiên hạ, là có thể lôi kéo được thì vẫn nên tha thứ cho bọn họ.
Nhưng đến bây giờ xem ra, trong mười mạch lớn ở Yêu Vực, kẻ có tham vọng lớn nhất chính là bộ tộc Bàn Sơn.
Vào nghìn năm trước, bọn họ đã sớm mơ ước truyền thừa ma đạo.
Xem ra, trong mười mạch Yêu Vực bây giờ là Bàn Sơn tộc, Thanh Khâu tộc, Đảo Dược tộc, Bạch Phong tộc, Già Nhật tộc, Khiêu Giản tộc, Đằng Vân tộc, Tầm Bảo tộc, Trích Tinh tộc, Trục Nhật tộc, cũng chỉ có hai mạch Thanh Khâu và Trục Nhật thật sự hướng về phía Tiên Minh.
Phương Nguyên thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nếu Bàn Sơn Viên thật sự hướng về phía Tiên Minh, điều này sẽ khiến hắn vô cùng khó xử.
Bây giờ không cần nữa, hắn rất hài lòng với sự lựa chọn của Bàn Sơn Viên!
...
...
- Nơi bí hiểm này chính là Đại Tự Tại Thần Ma Cung trong truyền thuyết!
Trong lúc Phương Nguyên suy nghĩ, Bàn Sơn Hoang Viên lạnh lùng nói:
- Tất cả người đời đều cho rằng nơi bí mật này đã bị phá hủy ở trong kiếp nạn lớn lần trước, nhưng trên thực tế nó vẫn tồn tại trên thế gian, một khi tin tức bị lộ ra, tất nhiên sẽ gây chấn động lớn.
Cho nên chúng ta muốn hành động phải làm vào lúc này, tất nhiên nên làm sớm không thể chậm trễ. Chỉ có điều chúng ta còn phải chờ thêm mấy người nữa qua, mới cùng nhau lên đường!
- Chờ người khác à?
Một người đàn ông mặc áo bào đen, hai tay áo thật dài, nhưng gương mặt lại rất xấu xí, bản tướng chính là một con dơi màu đen nghe vậy, có phần không nhịn được nói:
- Chuyện này quan trọng như vậy, vì tránh để Tiên Minh phát hiện, mỗi mạch chúng ta chỉ gọi một người, sao có thể dễ dàng cho người khác gia nhập được. Nếu chẳng may đến lúc đó, đối phương muốn cướp đi các loại ma bảo, vậy phải làm sao?
Vẻ mặt Bàn Sơn Hoang Viên chợt trở nên lạnh lùng, hừ lạnh nói:
- Ngươi tưởng ta muốn sao? Nhưng Đại Tự Tại Thần Ma Cung này làm sao có thể tiến vào dễ dàng như vậy được. Nếu không có người kia tìm tới giúp đỡ, sợ rằng đến bây giờ chúng ta vẫn không thể một cách nào ổn thỏa bước vào trong đó được. Khi hắn cho chúng ta pháp môn này, vốn đã nói rõ, muốn để những người này đi vào cùng chúng ta!
Nghe được hai chữ "người kia", các vị thiếu chủ Yêu Vực đều lộ vẻ nghiêm trọng, hình như hết sức kiêng kỵ.
Một lát sau, người đàn ông có hai sừng hươu mới nói nhỏ:
- Ta vẫn luôn tò mò, người kia rốt cuộc có lai lịch gì, sao ngay cả Tiên Minh cũng không làm gì được hắn? Các lão tổ tông bảo chúng ta nghe theo hắn, điều này thật sự... quá khó hiểu!
Bàn Sơn Hoang Viên nghe vậy, cũng thở dài nói:
- Chuyện này ngay cả ta cũng không biết, chỉ có mấy lão tổ tông hiểu rõ thôi...
Một lát sau, hắn mới nói:
- Làm sao các lão tổ tông có thể hại Yêu tộc được. cho nên chúng ta chỉ cần nghe theo bọn họ là được. Mà thôi, bây giờ không nói chuyện này nữa. Các ngươi đã xuất hiện, nếu lấy danh nghĩa chúc thọ, vậy không lộ mặt cũng không được, tất cả đi trước đi!
Các vị thiếu chủ yêu mạch khác đều đồng ý, tất cả rời khỏi Thiên điện này.
Tới bên ngoài, ai nấy đều tươi cười như hoàn toàn không có chuyện gì. Bọn họ đi dạo ở mấy chỗ cảnh đẹp trên Lạn Thạch Sơn. Đến buổi chiều, bọn họ lại tham gia bữa tiên yến của mạch Bàn Sơn Viên, chúc thọ cho lão tổ tông mạch Bàn Sơn.
Trong buổi Tiên yến này, Phương Nguyên cũng gặp được lão tổ Bàn Sơn này.
Lại thấy đó là một lão già gầy gò thấp bé, thoạt nhìn không có gì đáng chú ý. Nhưng Phương Nguyên lại biết, lão già này chính là một trong những người đáng sợ ở Yêu Vực hiện nay.
Trước khi tới Yêu Vực, Phương Nguyên đã từng cân nhắc.
Với tu vi của mình hôm nay, trong Yêu Vực gần như không có nhân vật nào có thể tổn thương đến tiểu bối của mình, thậm chí ngay cả tộc trưởng mười đại yêu mạch cũng không phải là đối thủ của mình, kẻ cần phải để ý cũng chỉ có mấy lão quái vật quanh năm ở ẩn này thôi. Ban đầu hắn vốn muốn khiêm tốn một chút, cố gắng hết sức tránh bọn họ, ngược lại không ngờ được cơ duyên xảo hợp, mình lại còn đi theo qua chúc thọ một người mừng thọ...
Tiệc mừng thọ này tất nhiên chỉ là giả, các thiếu chủ yêu mạch cũng chỉ là thả lỏng bên ngoài nhưng thần kinh đều căng thẳng.
Cũng may chờ đến ngày hôm sau, mấy vị khách thần bí đã đến Lạn Thạch Sơn. Chắc hẳn đó là người Bàn Sơn Hoang Viên nói đến.
Phương Nguyên theo thiếu chủ Bạch Phong nhìn thấy mấy người kia ở trong Thiên điện.
Đối phương tổng cộng có bốn người tới, tất cả đều giấu mình trong áo choàng màu đen, thậm chí thi triển bí pháp nào đó, ngay cả mặt mũi cũng bị khí đen bao phủ, không thể nhìn thấy rõ. Loại bí pháp này vô cùng cao minh, chỉ kém hơn Phương Nguyên thi triển bí pháp một chút.
Pháp môn khí cơ che giấu hình dáng của Phương Nguyên là từ trong Tiểu Thanh Mộng Thuật của Thanh Dương tông biến hóa ra. Sau khi hắn lĩnh ngộ Thiên Công chín thành, bất kỳ một loại pháp thuật bình thường nào rơi vào trong tay hắn đều sẽ xảy ra biến hóa cực lớn. Bây giờ cũng thế, mặc dù hắn không thay đổi hình dạng của mình, nhưng bất kỳ kẻ nào nhìn thấy hắn đều sẽ nhìn thấy một dáng vẻ phức tạp, cảm giác hắn rất xa lạ.
Mà những người này thi triển bí pháp lại vô cùng huyền diệu, khí đen che mặt, muốn nhìn thấy hình dáng của bọn họ lại chỉ có lấy đi lớp khí đen kia. Cho dù là tu vi của Phương Nguyên bây giờ cũng không có cách nào thấy được hình dạng của bọn họ mà không làm bọn họ phát hiện ra.
Trên cơ bản, thi triển pháp thuật này lại ngăn chặn khả năng bị người theo dõi.