Chương 1549: Táng Tiên Bia (2)
Hoang Viên phẫn nộ, trên trán nổi gân xanh. Lúc này hắn đã hiểu rõ thái độ của đám sứ giả Hắc Ám này. Nhất là cô bé kia chỉ quỳ gối trước tượng Thần Ma không hề làm gì lại khiến hắn lo lắng. Hắn vừa vẽ yêu chú lên trên tượng Thần Ma này, vốn có ý thu phục tượng Ma Thần này, nhưng bây giờ dường như lại đã mất đi liên hệ.
Điều này khiến hắn cuối cùng không nhịn được nữa, đột nhiên quát lớn, từ trên không trung lao xuống.
Cơ thể hắn lớn lên, huyết khí phát ra tiếng động như tiếng sấm, một nắm đấm lớn như ngọn núi nhỏ tàn bạo đánh về phía cô gái nhỏ kia. Hắn đã ý thức được, nếu không giết cô gái kia, sợ rằng mình không dễ thu phục được tượng Thần Ma này.
- Răng rắc...
Hư không dường như cũng bị hắn đánh nổ, cuồng phong cuốn ra khắp nơi.
Mạch Bàn Sơn Viên vốn nổi tiếng về cơ thể mạnh mẽ, hắn hóa ra bản tướng lại gần như không cần thi triển thần thông gì.
Lực lượng toàn thân mạnh mẽ rơi xuống, vốn mạnh hơn bất kỳ thần thông nào, đều rất trực tiếp.
Cho dù cơ thể của hắn mạnh mẽ, nhưng đầu óc cũng rất tốt, một quyền đập xuống còn hét lớn:
- Các vị đồng đạo, Chủ Hắc Ám không tuân thủ giao hẹn, đoạt bảo vật kỳ lạ của ta, vẫn mong các ngươi trợ giúp ta giết bọn họ, tất cả Ma Cung truyền thừa này lớn như vậy đều sẽ thuộc về tám mạch Yêu Vương ta...
- Vèo...
Lúc một quyền này của hắn đập xuống, người mặc áo đen có dáng vẻ hơi mập lại đột nhiên bước tới một bước, hai tay kết bảo ấn hoa sen ấn một cái về phía không trung, trên thân bọn họ lại đột nhiên phát ra bảo quang màu vàng, mơ hồ hóa thành dáng vẻ một hoa sen thật lớn, che phủ bọn họ ở bên trong, một quyền kia của Bàn Sơn Hoang Viên nện ở trên hoa sen lại không làm ai bị thương.
Một giây sau, người mặc áo đen có dáng vẻ hơi mập đột nhiên kéo rơi áo bào đen trên người, lại thấy hắn là một lão già mập lùn. Hắn cười ha ha, hai tay nhanh chóng kết ấn, một bảo ấn lại được kết ra. Xung quanh đại điện lập tức xuất hiện từng tia ma ý lưu chuyển, lại giống như có vô số hung thần ác sát bị phương pháp này của hắn đánh thức, mở mắt ra.
Bên trong đại điện, tất cả mọi người bao gồm cả Phương Nguyên cảm giác được một sự nguy hiểm đáng sợ đánh thẳng vào thần hồn.
- Ngươi là...
Hoang Viên liếc nhìn hắn và biến sắc, quát hỏi.
Lão già mập lùn này cười nói:
- Ngươi muốn lấy vật của tổ tiên ta, ngược lại còn muốn hỏi ta là ai à?
Một câu này nói ra, bất kể là Hoang Viên hay các thiếu chủ yêu mạch đều lập tức đoán được thân phận của hắn.
Chủ Đại Thiên Ma Tông bây giờ!
Hắn lại có thể theo các tu tới trong Đại Tự Tại Thần Ma Cung này.
Tuy bây giờ Đại Thiên Ma Tông đã xuống dốc, lại không uy phong và bá đạo như một kiếp đầu, nhưng dù sao sâu chết trăm chân cũng không cứng, đường đường là Tông chủ Đại Thiên Ma Tông cũng là một vị đại năng cấp đạo chủ, có ai dám khinh thường?
Nhất là ở Đại Tự Tại Thần Ma Cung này!
Mạch Bàn Sơn lên kế hoạch nhiều năm như vậy, ngoại trừ đề phòng Tiên Minh, sợ nhất chính là bọn họ nhận được tin tức.
Nhưng hôm nay, hắn lại có thể bị đám người mình dẫn vào.
Chủ Hắc Ám khổ tâm sắp xếp như vậy, rốt cuộc là vì cái gì?
...
...
Trong đầu hắn đang suy nghĩ, lão già mập lùn đã hét lên đầy uy nghiêm:
- Yêu ma các ngươi nghe đây, bản tọa cũng không ngại để các ngươi lấy một ít ma bảo rời đi, nhưng nếu như các ngươi quá mức tham lam, ngay cả vật Đại Thiên Ma Tông ta nhất định lấy cũng lấy đi, lại đừng trách bản tọa không khách sáo!
Nghe được câu này, trong lòng Hoang Viên cùng các thiếu chủ yêu mạch đều giá lạnh.
Bọn họ không biết lão già mập lùn này có bản lĩnh gì, thoạt nhìn tu vi của hắn cũng chỉ là Nguyên Anh cao cấp mà thôi, nhưng dù sao hắn cũng là người trong Ma đạo, ở trong Đại Tự Tại Thần Ma Cung này, ai biết hắn có thể điều khiển ra lực lượng cổ quái gì không?
Điều này cũng làm bọn họ nhất thời cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Được được được, ta lại nhường Đại Thiên Uy Thần Ma cho các ngươi...
Mà Hoang Viên bị bảo ấn của chủ Đại Thiên Ma Tông đánh văng ra, cưỡi Yêu Phong bay trong không trung, trong đầu suy nghĩ rất nhanh lại đưa ra quyết định, không ngờ không tiếp tục dây dưa mà đột nhiên quay người, phóng thẳng về phía sau điện thứ chín, trong miệng quát to:
- Yêu Vực ta nhường một bước, nhưng nếu các ngươi còn muốn cướp một vật bên trong này, sẽ đánh cho không chết không dừng...
Tông chủ Đại Thiên Ma Tông nhìn theo bóng dáng của hắn, cười lạnh, nói với hai người mặc áo đen khác:
- Ha ha, những yêu ma này vẫn tính xấu không đổi, không thông minh nhưng tham vọng không nhỏ, ta canh giữ ở chỗ Thần Sử này, hai người các ngươi đi đoạt vật đó đi!
Người cao gầy trầm mặc ít nói và người thân cao như ngọc, giọng khàn khàn đều khẽ gật đầu, bước đi.
Trong lúc Hoang Viên chạy về phía sau điện thứ chín, vẫn luôn để ý bọn họ. Khi thấy hai người trong bọn họ đuổi theo, trong lòng tức giận không nhịn được nữa, nhưng không để ý tới chuyện khác, bỗng nhiên quát to:
- Các đạo hữu yêu mạch, Chủ Hắc Ám muốn cho chúng ta đi một chuyến uổng công, sao chúng ta có thể chịu được? Các ngươi nhanh theo ta đi đoạt Táng Tiên Bia, ta ở đây lập lời thề, mạch Bàn Sơn đoạt được vật ấy, bằng lòng dùng chung với bảy mạch các ngươi...
- Táng Tiên Bia?
Trong đại điện này, có mấy người vẫn đang do dự có nên liều mạng với sứ giả Hắc Ám hay không, vừa nghe được cái tên này đều biến sắc, tuy trước đó bọn họ không nghe mạch Bàn Sơn nhắc tới bia này, nhưng Táng Tiên Bia nổi tiếng trong thiên hạ, chính là thánh vật của thế gian, sao bọn họ có thể không biết. Lúc này bọn họ không còn do dự nữa, càng không để ý tới tượng Thần Ma đang thu phục, vội vàng đuổi theo Hoang Viên rời đi.
- Không thể để vật ấy rơi vào trong tay yêu ma!