Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1548 - Chương 1548: Táng Tiên Bia (1)

Chương 1548: Táng Tiên Bia (1)
Phương Nguyên không lập tức đi tới, bởi vì hắn nhìn thấy có người khác đi tới.

Bốn vị sứ giả mặc áo bào đen do Chủ Hắc Ám sai tới cùng với người đi theo bọn họ đang tiến về phía trước, lao thẳng đến bức tượng Thần Ma cao nhất giống như một vị Chí Tôn này. Đi đầu vẫn là người mặc áo đen với dáng vẻ nhỏ nhắn kia.

- Bức tượng Đại Thiên Uy Vương là của mạch Bàn Sơn chúng ta, các ngươi muốn làm gì?

Bàn Sơn Hoang Viên nhìn thấy bọn họ tới gần, vẻ mặt lập tức cảnh giác, trầm giọng quát.

Mấy người mặc áo đen kia không để ý tới hắn, người áo đen đi đầu tới trước bức tượng Thần Ma này, lại nhẹ nhàng cởi áo bào đen trên người ra, đồng thời khí đen luôn che đi dáng người nàng trước đó cũng biến mất, lại thấy nàng là một thiếu nữ với vóc người nhỏ bé, chói mắt, toàn thân có khí cơ vô cùng đáng sợ, động tác lại cực kỳ mềm mại, nghiêm túc quỳ ở trước bức tượng đá.

Phương Nguyên thoáng giật mình:

- Muội muội của Quan Ngạo... sao nàng lại ở đây?

Tuy đã qua nhiều năm như vậy, hơn nữa dáng vẻ của nàng cũng thay đổi rất nhiều, nhưng Phương Nguyên vừa nhìn thấy đã nhận ra được.

Thiếu nữ đang quỳ ở dưới tượng Thần Ma, dưới ánh nắng chiếu vào người trông tinh tế như búp bê sứ kia chính là Quan tiểu muội!

Quan tiểu muội được Quan Ngạo nuôi lớn, cuối cùng lại bỏ huynh trưởng của mình để đi tới Âm Sơn tông.

Năm đó nàng rời khỏi Việt Quốc, đi tới Âm Sơn tông, Phương Nguyên từng gặp nàng, biết nàng đi Âm Sơn tông để tu luyện một pháp môn cứu mạng nào đó. Tuy Phương Nguyên không thích nàng nhưng không ngăn cản nàng. Dù sao nàng muốn sống, đây là một chuyện người khác không thể ngăn cản. Nhưng về sau, lúc mình hủy diệt Âm Sơn tông, các đệ tử môn nhân môn đều bị Tiên Minh bắt đi, trong những người này tuyệt đối không có Quan tiểu muội. Phương Nguyên cũng không biết nữ tử này là tự mình nhìn chuẩn thời cơ, nhân lúc hỗn loạn đã chạy trốn, hay căn bản không có sống sót...

Cho tới hôm nay, Phương Nguyên mới lại gặp nàng.

Bây giờ mấy chục năm qua, nàng ngoài cao hơn thì gần như không có gì thay đổi.

Vẫn xinh đẹp động lòng người, tinh tế giống như vừa chạm vào sẽ vỡ, cũng vẫn lạnh lùng như vậy.

Phương Nguyên ngược lại nghĩ tới lúc nàng mới vào ma địa này đã từng cố gắng cứu đứa trẻ Thôi Xương, trong mấy chục năm như vậy, dù sao vẫn có chút tình người, hay bởi vì nàng cảm thấy đứa bé bị bỏ rơi kia cùng cảnh ngộ với nàng?

Về phần nàng quỳ một tượng Ma Thần có tướng Đế Vương kia...

... Phương Nguyên bỗng nhiên nghĩ đến Quan Ngạo đã từng nói với mình, hắn từng mơ tới một bức tượng thần như vậy!

...

...

Khi Phương Nguyên nhìn thấy Quan tiểu muội, trong lòng hơi bối rối, Hoang Viên ở trên tượng Thần Ma Đại Thiên Uy lại giận tím mặt, hắn không biết đám người được Chủ Hắc Ám sai tới muốn làm gì. Nhưng khi hắn nhìn thấy cô bé kia quỳ trước tượng Thần Ma, theo bản năng cảm giác được một loại khí tức nguy hiểm đáng sợ, dường như khí cơ trên thân cô bé kia có gì đó giống với tượng Thần Ma Đại Thiên Uy này.

Điều này làm hắn có cảm giác khủng hoảng, lập tức quát:

- Các vị đạo hữu, cho dù các ngươi là do vị kia phái qua, cũng phải tuân theo một vài quy định, các ngươi có thể lấy hết ma bảo khác, nhưng tượng Thần Ma Đại Thiên Uy này không thuộc về các ngươi...

Nghe hắn hét lớn, các thiếu chủ yêu mạch trong đại điện này đều nhìn qua.

Nhưng trong lúc đó, mấy người mặc áo bào đen đều không để ý tới. Bọn họ canh giữ ở bên cạnh Quan tiểu muội, ngẩng đầu nhìn Hoang Viên, nói:

- Xem ra mạch Bàn Sơn các ngươi cũng có tham vọng không nhỏ, nhưng cho dù mạch Bàn Sơn các ngươi phát hiện ra Đại Tự Tại Thần Ma Cung này, cũng là do các ngươi tham dự nghiên cứu nhiều năm, làm rất nhiều chuẩn bị, nhưng nếu không nhờ có tôn chủ giúp các ngươi, sợ rằng mãi đến khi kiếp nạn lớn hạ xuống các ngươi cũng không vào được. Bây giờ tâm nguyện của các ngươi được đền bù, còn muốn chiếm hết lợi ích à? Có phải quá không hiểu chuyện không?

Hoang Viên giận dữ, quát:

- Trước đó, chúng ta đã đưa ra quy định rồi!

Người mặc áo đen có dáng người hơi mập nói:

- Tôn chủ nói yêu ma quá tham, nếu không đáp ứng lại thành thế nào? Nhưng đến đây rồi, ta nói cho ngươi biết cũng không sao. Ngươi không cần nghĩ tới tượng Thần Ma Đại Thiên Uy này nữa, cứ lấy mấy ma bảo khác là được rồi!

Hoang Viên tức giận, khí thế toàn thân trở nên hung ác, điềm nhiên nói:

- Vị kia tự xưng là Chủ Hắc Ám lại thành chủ của Yêu Vực lúc nào vậy?

- Chỉ dựa vào các ngươi cũng dám vung tay múa chân với ta à?

- Hừ, mặc dù hắn có danh hiệu lớn như vậy, nhưng chuyện ở Long Tích và Ma Biên, còn có lần trước Thánh Nhân Tiên Minh đặc biệt chạy tới bắt hắn. Có lần nào không phải Yêu Vực ta giúp hắn, trước sau có bao nhiêu cao thủ của chúng ta bị hắn liên lụy, có thể nói là chúng ta đã hết lòng quan tâm giúp đỡ. Trong hành trình tới Đại Tự Tại Thần Ma Cung lần này, hắn vốn hứa sẽ bồi thường chúng ta, đến bây giờ, các ngươi cũng muốn đổi ý à?

- Chuyện ở Long Tích và Ma Biên...

Phương Nguyên nghe được những lời này, âm thầm gật đầu, sát ý ngầm tăng lên.

Tuy trước đây mình đã biết việc này nhưng bây giờ mới nghe được Yêu Vực chính xác thừa nhận.

Việc này vốn không khó đoán nhưng chung quy phải có một lời làm chứng, giết mới thuận lý thành chương.

Những người này tất nhiên không biết Phương Nguyên suy nghĩ gì, thậm chí vào lúc này bọn họ còn không chú ý tới Phương Nguyên đã bước vào điện thứ chín. Mấy người mặc áo đen này chỉ nhìn Hoang Viên, sau khi nghe lời hắn nói lại không nhịn được cười, người mặc áo đen có dáng vẻ hơi mập nói với đồng bạn bên cạnh:

- Xem ra tôn chủ nói không sai, yêu ma đúng là yêu ma, vừa ngốc lại còn ngu, nuôi mãi không thân!
Bình Luận (0)
Comment