Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1551 - Chương 1551: Tung Tích Của Hắc Ám Tôn Chủ (2)

Chương 1551: Tung tích của Hắc Ám Tôn Chủ (2)
Đến lúc này, lại nhìn ra được thực lực của những thiếu chủ yêu mạch này, quả nhiên không hổ danh là yêu tôn tương lai của một mạch, thực lực đều không tệ. Phần lớn bọn họ đều là cảnh giới Nguyên Anh, trong đó có hai con thậm chí còn mơ hồ chạm tới ngưỡng Nguyên Anh chí tôn, nhưng không phải Nguyên Anh chí tôn thật sự, nhưng bọn họ lại có thêm lực lượng yêu mạch mạnh hơn người tu hành bình thường, không thua gì Nguyên Anh chí tôn.

Đánh một đòn có thực lực như thế, đối mặt với hai vị kia sứ giả Hắc Ám đã gần như phân ra cao thấp.

Hai người bọn họ đều là cảnh giới Nguyên Anh, cho dù mạnh mấy đi hơn nữa, có thể chống đỡ thế nào?

- A, yêu ma đúng là yêu ma!

Nhưng đối mặt với đòn đánh hung dữ như vậy, hai vị sứ giả Hắc Ám lại cười lạnh, sứ giả Hắc Ám mập lùn căn bản không ra tay, chỉ có sứ giả Hắc Ám cao gầy đột nhiên chém ra một mảnh kiếm quang, mỗi đường kiếm quang đều lập tức hóa ra trăm nghìn đường, hình thành một thác nước kiếm, từng đợt một che phủ hư không.

Trong đám thuộc hạ phía sau bọn họ cũng đột nhiên có chín người áo đen nhảy ra, giống như con rối được điều khiển bằng sợi dây, lao tới giữa không trung, phía sau mỗi người đều mơ hồ hóa ra một khí tức Ma Thần. Chín khí tức Ma Thần này dung hợp lại với nhau, trên đỉnh đầu chín người bọn họ hiện ra một đài sen màu xanh, trên đài sen có một lão già béo mập ngồi xếp bằng một.

Trên mặt lão già kia chỉ có hai mắt, không có mũi không có miệng, trên bụng lại có một cái miệng há to.

- Xôn xao!

Trong miệng lớn phun ra một khí tức đạo ma, làm đất rung núi chuyển.

- Là thích khách của Cửu U cung?

Các thiếu chủ yêu mạch vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, bọn họ tranh nhau bao vây, chém giết không dừng, nhưng thực lực của đối phương quả thật đáng sợ, chắc hẳn là tồn tại đã đạt đến Nguyên Anh đỉnh phong, chỉ kém một đạo Tiên Nguyên, nhưng có thể lấy thành tựu Hóa Thần, lại thêm một bí thuật Cửu U cung này lại càng khó đối phó. Cho dù tám người bọn họ liên thủ, nhất thời cũng không có cách nào giành thắng lợi, hơn nữa bên phía đối phương còn có một người chưa ra tay?

- Đêm dài lắm mộng, không thể nương tay!

Bàn Sơn Hoang Viên là người đầu tiên đưa ra quyết định. Có lẽ thấy người mập lùn đã chắp tay sau lưng đi về phía Táng Tiên Bia, hắn cũng không để ý tới chuyện khác nữa, đột nhiên cắn răng rời khỏi cuộc chiến, hai tay vượn vỗ mạnh vào ngực mình.

- Các ngươi thật sự tưởng Yêu Vực đều là một đám ngốc, mặc cho các ngươi trêu đùa sao?

Trong một thoáng, sâu trong đôi mắt của hắn bắn ra ánh sáng đỏ như máu, giọng nói vạng vọng giống như hai âm thanh đang đồng thời hét lên:

- Thật sự tưởng chúng ta bước vào Đại Tự Tại Thần Ma Cung này lại không có chuẩn bị gì sao?

- Hả?

Người mặc áo đen cao gầy phát hiện ra khí cơ của hắn trầm xuống, kiếm quang chợt chém ra "Vù" một tiếng.

Nhưng trong một thoáng này, trên thân Bàn Sơn Hoang Viên đã đột nhiên bốc lên sương máu, trong nháy mắt xông lên trên không trung. Trong sương máu có tiếng lầm bầm, như có người đang thì thầm, nói mớ, lại giống như có người ngốc cười điên điên khùng khùng, đến cuối cùng, những lời này lại đều ngưng tụ lại thành một câu nói chấn động cả hư không:

- Sinh ra như giấc mộng, chết dài chỉ cầu yên...

Bàn Sơn Hoang Viên quát chói tai:

- Cung kính mời Yêu tổ hiển thánh!

- Xôn xao...

Mảnh sương máu kia ngưng tụ ở phía sau hắn, hóa thành một con vượn lớn rất hung dữ, quanh người tản ra ánh sáng đỏ linh động, lại có yêu khí rất tinh thuần quấn quanh, khóa ở phía sau lưng Bàn Sơn Hoang Viên, liên kết với cơ thể của hắn.

Con vượn hung dữ này dường như mới vừa từ trong giấc mơ tỉnh lại, lười biếng ngáp một cái.

Sau đó, ánh mắt của hắn chậm rãi nhìn về phía trước.

Ánh mắt dường như vô hình lại ẩn chứa lực lượng khó có thể hình dung.

Trong tầm mắt của hắn có thể nhìn tới hình như có những ngọn núi lớn ép xuống, hư không liên tục nổ nát...

Phương Nguyên bỗng nhiên biến sắc.

Trước đó hắn đã từng nghĩ, mấy lão yêu quái Yêu Vực đều là kẻ đa mưu túc trí, tuy bản thân bọn họ không dám đến Đại Tự Tại Thần Ma Cung, nhưng nhất định sẽ chuẩn bị chút ít để lại cho đám tiểu bối này, để tránh sinh ra biến cố lại không có cách nào ứng phó được.

Cho tới lúc này, hắn mới hiểu được sự chuẩn bị này lớn tới mức nào.

Đối phương lại có thể trực tiếp mời được Yêu tổ hiển thánh.

Chết vốn là một lần an nghỉ, bọn họ lại mời Yêu tổ đang an nghỉ tỉnh lại, thay mình ngăn chặn kẻ địch.

Đương nhiên, điều này cũng cần trả giá rất lớn.

Chắc hẳn trước khi chết, Yêu tổ đã từng trải đau đớn cực lớn, sau đó cắt lấy thần hồn của mình, tiếp nhận sự cung phụng của các thế hệ, hơn nữa không biết cung phụng bao nhiêu mới có thể khiến bọn họ tỉnh lại một lần. Bàn Sơn Hoang Viên mời được Yêu tổ hiển thánh một lần, sợ rằng nội tình hai ba ngàn năm của mạch Bàn Sơn kiếp này đều hết sạch, giống như lấy hết tất cả của cải của mình ra liều mạng với đối phương...

Trong lòng Phương Nguyên đã tính toán rất nhanh.

Sợ rằng lần này Chủ Hắc Ám sẽ lại phải ngã ở đây...

... Chữ "Lại" này ở đâu ra?

...

...

- Nếu các ngươi bắt ta mời Yêu tổ hiển thánh, vậy tất cả đều không cần nói nữa!

Vào lúc này, giọng Bàn Sơn Hoang Viên có vẻ thâm trầm đáng sợ, lạnh lùng đi tới.

Mỗi bước hắn đi, mặt đất lại run rẩy như có búa lớn đánh xuống mặt đất.

Cho dù là các thiếu chủ yêu mạch khác ở xung quanh cũng khủng hoảng, lui về phía sau, không dám tới gần hắn. Ánh mắt hắn nhìn hai vị sứ giả Hắc Ám đầy khinh thường, giọng điệu ngang ngược:

- Táng Tiên Bia và tượng Thần Ma Đại Thiên Uy đều là của tộc ta!

- Vù vù!

Hắn vừa nói chuyện, bàn tay to mở ra, hung hăng chộp về phía trước.
Bình Luận (0)
Comment