Chương 1557: Câu cá lớn (2)
Trong lòng Phương Nguyên có chút bất đắc dĩ, đối mặt với một ngón tay lao đến, trong lòng của hắn cũng không bình tĩnh được!
Vào lúc này, trong lòng hắn có chút hận!
Yêu nghiệt ngang dọc thế gian, Tiên Minh còn chẳng làm gì được, tồn tại này lại có ý nghĩa thế nào?
...
...
- Tôn chủ...
Vào lúc ngón tay này của Chủ Hắc Ám sắp điểm đến mi tâm của Phương Nguyên, sứ giả Hắc Ám cao gần sau lưng Chủ Hắc Ám dường như đột nhiên ý thức được gì đó, run giọng kêu lớn. Giọng hắn quá mức hoảng loạn, đến nỗi Chủ Hắc Ám cũng hơi ngẩn người, xoay người nhìn hắn, trên mặt có chút dò hỏi.
- Vù!
Nhưng còn không chờ Chủ Hắc Ám nói gì, trên đỉnh đầu hắn đã vọng tới từng tiếng nổ vang.
Có một đường kiếm quang trực tiếp xé rách trời cao.
Vào lúc này, thế giới Thần Ma lại có thể bị người ở bên ngoài dùng kiếm chém ra một lỗ thủng lớn.
- Phần phật!
Kiếm quang này lao thẳng từ trên cao xuống. Cho dù đây chỉ là lực còn sót lại sau khi chém ra thế giới Thần Ma này, nhưng vẫn có vẻ rất đáng sợ, nó rơi nghiêng xuống, chém thẳng một góc của Đại Tự Tại Thần Ma Cung, sau đó lại rơi xuống dưới đất, chém ra một rãnh thật sâu.
Trong thế giới Thần Ma đột nhiên có ánh sáng lấp lánh, linh khí hỗn loạn tách ra.
Ngay sau đó, một người đàn ông trung tuổi mặc kiếm bào màu xanh lam, đầu đội tử quan, dáng như ngọc, trong tay cầm một thanh trường kiếm màu đồng xanh khắc hoa văn chậm rãi từ trong lỗ thủng kia đi tới, ánh mắt như kiếm. Khi đảo qua trong trời đất này, ánh mắt hắn dừng lại ở trên người Chủ Hắc Ám, trên mặt thoáng cười, nói:
- Cuối cùng đã tìm được ngươi!
Phương Nguyên nhìn bóng dáng kia và đột nhiên hơi ngẩn người ra:
- Kiếm Thủ của Tẩy Kiếm Trì?
...
...
Còn chưa nghĩ xong, không trung bên kia đột nhiên ầm ầm nổ vang, cả mảng trời cao sụp đổ, bị người ta đánh ra một lỗ lớn, sau đó chỉ thấy một người đàn ông mặc áo bào tím, đầu đội kim quan, mặt như bạch ngọc chắp hai tay sau lưng đi vào thế giới Thần Ma này. Hắn vừa xuất hiện ở đây lại giống như bao quát chúng sinh, vạn vật sinh linh cũng chỉ là con kiến hôi đối với hắn.
Tiên Hoàng của Cửu Trọng Thiên!
Xôn xao!
Gần như xuất hiện với Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên, ở trong không trung phía tây xuất hiện một hình tròn hoàn chỉnh, giống như một cánh cửa màu đen. Sau đó từ trong cánh cửa kia lại có một lão già cưỡi thiên mã chậm rãi tiến vào. Hắn mặc áo bào trắng, trong tay cầm một cây trường thương, gương mặt kiên nghị, trầm mặc ít nói, toàn thân trên dưới được bảo phủ bởi một khí tức thiết huyết, ánh mắt lạnh lùng đầy sát khí.
Thành chủ Bát Hoang thành - Bạch Bào Chiến Tiên!
- Cá chạch có trơn lắm thì cũng phải có ngày chui vào lỗ!
Cuối cùng là không trung phía nam bị xé rách, có một con cá Côn rất lớn bơi trên không trung như đang bơi ở trong nước. Mà ở trên lưng con cá Côn này lại có một bà lão lưng còng đang đứng, tuy lưng không thẳng nhưng khí thế lại dữ dằn khác thường, trong tay chống một cây trượng đầu rồng, ánh mắt rét lạnh khiếp người đảo qua, nhìn chằm chằm vào Chủ Hắc Ám, trong mắt mơ hồ có sát khí dao động.
Vào lúc này, Phương Nguyên đã không nói được lời nào nữa.
Hắn hoàn toàn không ngờ những người này sẽ bỗng nhiên xuất hiện ở đây vào lúc này!
Bất kể mèo trắng có thần kỳ thế nào, cũng không có khả năng khiến những người này chạy tới đây nhanh như vậy được!
Vậy giải thích duy nhất chính là...
- Hắc Ám Tôn Chủ, ngươi ẩn nấp ở trong bóng tối, khuấy gió đảo mưa, Tiên Minh chủ ta lấy Đại Tự Tại Thần Ma Cung làm mồi nhử, bày ra ván cờ như vậy, cuối cùng mới dụ được ngươi ra. Lần này, trong lòng ngươi rốt cuộc nghĩ như thế nào, dù sao cũng nên nói rõ với chúng ta đi...
Giọng nói cuối cùng vang lên là ba lão già với khí cơ thâm hậu.
Đó là ba vị Thánh Nhân của Tiên Minh.
Tình hình ở đó bỗng nhiên thay đổi lớn, bốn chủ Thánh Địa lớn xuất hiện, khiến cho thiên địa ở đây dường đông cứng lại.
Đây là lời nói thật, đến cảnh giới tu vi như bọn họ, đúng là muốn xé rách thế giới này thì lại xé rách, muốn cho thế giới này đông cứng lại, vậy chỉ cần đứng trong không trung là tự nhiên có thể trấn áp tất cả pháp tắc, thời gian dường như đều dừng lại.
Phương Nguyên chợt phát hiện mình nghĩ sai rồi!
Lúc trước, hắn còn đang nghĩ, Yêu Vực và Chủ Hắc Ám âm thầm tranh giành Đại Tự Tại Thần Ma Cung, hành động và tham vọng lớn như thế, hắn trơ mắt nhìn vô số ma bảo bị bọn họ cướp đi. Đại quân Ma Biên và trưởng lão Tiên Minh lại còn ở Tiểu Quân Sơn đàm phán hòa bình với bọn họ, bị bọn họ nắm mũi dẫn đi, chuyện này hoang đường tới mức nào. Cho tới hôm nay, hắn mới hiểu được, hóa ra tất cả những điều này cũng không phải là hoang đường...
Bọn họ tới nhanh hơn trong sự tưởng tượng của mình, là vì bọn họ vốn không phải chờ nhận được tin tức do mèo trắng truyền tới rồi mới đến!
Bọ ngựa bắt con ve, hoàng tước ở phía sau!
Chủ Hắc Ám lợi dụng Yêu Vực âm mưu cướp tượng Thần Ma Đại Thiên Uy cùng Táng Tiên Bia, Tiên Minh lại đang chờ Chủ Hắc Ám hiện thân, bọn họ cũng không phải không hay biết gì về chuyện này như mình nghĩ, mà xem Đại Tự Tại Thần Ma Cung thành mồi để câu cá lớn!
Vì thế, bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ.
Không chỉ có ba vị Thánh Nhân tới, còn mời cả bốn chủ thánh địa lớn tới!
Đây là hành động thật sự!