Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1556 - Chương 1556: Câu Cá Lớn (1)

Chương 1556: Câu cá lớn (1)
- Ta cũng không muốn ra tay với người như vậy...

Trong lòng Phương Nguyên rất bất đắc dĩ nghĩ:

- Nhưng ai bảo mình xui xẻo như vậy, vừa lúc gặp được?

Hắn không hối hận vì mình rút kiếm, vì vậy cũng rất nhanh quên đi những cảm xúc không cần thiết, mà tập trung tất cả tâm thần, trong lòng nhanh chóng lên kế hoạch, hắn không biết Chủ Hắc Ám trước mặt này đã có tu vi cao đến cảnh giới gì, nhưng bất kể thế nào mình đều phải chống đỡ lâu một chút, không nhất thiết phải chịu chết, có thể giữ hắn lại một lát, mới là quan trọng nhất!

Trận đạo, kiếm đạo, thần thông...

Các loại ý nghĩ không ngừng hiện ra, hình thành cách đối phó.

- Xem ra ngươi không chỉ muốn tỏ thái độ chết ở dưới tay ta...

Chủ Hắc Ám dường như vừa nhìn đã phát hiện ra tâm tư này của Phương Nguyên, hắn cười, tuy không nhìn thấy rõ gương mặt nhưng có thể nhìn thấy ý cười trong đôi mắt trong suốt của hắn:

- Ngươi vẫn muốn kéo dài thời gian, đợi đến khi những người kia chạy tới. Nói vậy khi ngươi rút kiếm, trong lòng đã sớm suy nghĩ tốt cách ứng phó sau đó. Nhưng ta vẫn cảm thấy điều này không có tác dụng lớn lắm...

Vừa nói chuyện, hắn vừa bước một bước về phía trước, cười nói:

- Để cho ta xem thử bản lĩnh của ngươi!

Một câu vừa nói ra khỏi miệng, hắn lại điểm ngón tay tới!

Đó là một điểm có thể làm Yêu tổ mạch Bàn Sơn bị thương nặng, thậm chí trực tiếp giết chết.

Phương Nguyên đối mặt với một ngón tay thoạt nhìn bình thường này, bên trong quả thật lại giống như ép thiên địa một phương!

Trong một thoáng này, nhiệt huyết, pháp lực đều đang điên cuồng dâng trào.

Suy nghĩ trong đầu chưa từng hoạt động nhanh như vậy!

- Vù!

Hắn cầm thanh kiếm nâng cao ngang trước ngực, rạch một kiếm quanh người.

Đây chính là một kiếm mà hắn bắt đầu luyện sớm nhất, cũng để lại dấu ấn sâu nhất trong thần hồn.

Thiết Tỏa Hoành Giang!

Ở dưới Kiếm Kinh không sứt mẻ phát động, một kiếm này chắn ngang trước ngực lại giống như tách ra một thế giới!

Hắn không thi triển tâm ý kiếm, bởi vì Tâm Ý Kiếm chủ yếu là tấn công, hơn nữa mỗi lần thi triển sẽ có tiêu hao rất lớn đối với tâm niệm. Với tu vi của Phương Nguyên bây giờ, hắn cũng không xác định được mình toàn lực thi triển ra Tâm Ý Kiếm có thể tổn thương được Chủ Hắc Ám không, nhưng có thể xác định sau khi thi triển ra một kiếm này, sợ rằng trong khoảng thời gian ngắn mình sẽ không có cách nào tập trung tâm niệm nữa.

Hắn chỉ có thể mặc cho Chủ Hắc Ám giết chết.

Cho nên một kiếm này của hắn là thế phòng thủ!

Một khắc sau, Phương Nguyên phát động pháp lực, bên cạnh bỗng nhiên xuất hiện chín con rồng lửa màu trắng, những con rồng lửa này lướt ngang qua không trung, tràn ngập trong thiên địa, lượn quanh rồi lao thẳng về phía Chủ Hắc Ám, chính là lực lượng Ly Hỏa mà hắn luyện hóa ở Ma Biên!

Trong phút chốc, bên cạnh Phương Nguyên lại có một trăm lẻ tám thẻ trúc màu xanh, chúng lập tức hình thành từng tầng trận lực.

Như vậy còn chưa hết, bên cạnh Phương Nguyên lại có lôi quang điên cuồng phun ra, trên đỉnh đầu có mây đen tập trung, một con cá chép xanh cực lớn nhảy lên không trung, gọi ra từng màn nước, bơi qua bơi lại ở trước người hắn, Chu Tước Lôi Linh hung hăng nhất bay lên trời, cuốn theo lửa vàng cao vạn trượng quét dài tới vạn dặm, phía sau có một gốc Liễu Bất Tử lại lập tức được phát động đến mức cao nhất, lúc nào cũng chuẩn bị rót lực sinh mạng vô tận vào bên trong cơ thể Phương Nguyên!

Một con cóc màu vàng uy phong lẫm liệt lại nhảy tới trước người Phương Nguyên!

...

...

Hắn lấy ra hết bản lĩnh trên người, có thể kéo dài được lúc này hay lúc ấy!

Bản thân Phương Nguyên hiểu rõ, mình rút kiếm không phải để chịu chết, chỉ để kéo dài thời gian!

- Vù!

Cũng vào lúc Phương Nguyên lấy ra từng thủ đoạn của mình, một ngón tay của Chủ Hắc Ám cũng điểm qua.

Một ngón tay này tới rất nhanh, nhẹ nhàng điểm xuống đã nghiền nát một kiếm vây của Phương Nguyên.

Không phải đạo kiếm vây này của Phương Nguyên không đủ mạnh, mà ngón tay này mạnh quá mức tưởng tượng, cho dù một kiếm kia của Phương Nguyên thật sự ngăn ra thế giới, cũng sẽ bị một ngón tay này lập tức đâm thủng...

Chỉ là vào lúc ngón tay kia điểm một cái phá kiếm vây, Phương Nguyên vừa vặn thi triển ra chín con Ly Long Hỏa.

Đối mặt với lực lượng Ly Hỏa cuồng bạo vô biên này, ngay cả Chủ Hắc Ám, cũng không dám trực tiếp dùng cơ thể cứng rắn đỡ lấy, cho nên hắn lắc người, thoạt nhìn đơn giản lại ngầm có sự kỳ diệu của trời đất, tránh qua khẽ hở giữa chín con Ly Long Hỏa.

Một ngón tay kia vẫn không dừng lại, tiếp tục điểm về phía trước.

Vào lúc này, Phương Nguyên vừa muốn phát động một trăm lẻ tám thẻ trúc, bày ra từng tầng trận lực, nhưng lực lượng của một ngón tay này quá mạnh mẽ, trận lực chưa thành hình đã bị đánh cho rơi đến bốn phần năm, một trăm lẻ tám thẻ trúc chấn động tới mức bay về bốn phương tám hướng, không thấy hình bóng.

Lại sau đó, Phương Nguyên thi triển Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, tất cả lực lượng thần thông của hắn nối tiếp nhau đánh ra, dưới sự phát động của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, hắn lấy thần thông Phù Đạo Ngự, trong đầu vừa thoáng nghĩ, thần thông tự hiện ra, vốn đã nhanh hơn người khác rất nhiều, nhưng bây giờ, vẫn chậm hơn Chủ Hắc Ám. Cá chép xanh, Chu Tước, liễu Bất Tử mới lộ ra hình bóng, ngón tay của Chủ Hắc Ám đã đến trước mặt.

Điểm thẳng về phía mi tâm của Phương Nguyên!

Vào lúc này, Phương Nguyên thậm chí có thể nhìn thấy nụ cười trên mặt Chủ Hắc Ám.

Nụ cười kia đang nói cho hắn biết, bất kể mình đang suy nghĩ gì, đang chuẩn bị làm gì, đều không có tác dụng.

Một ngón tay này của Chủ Hắc Ám sẽ lấy đi tính mạng của mình!

Ban đầu hắn rút kiếm ra không phải tự tìm chết, bây giờ nhìn lại, có lẽ chẳng khác biệt lắm...
Bình Luận (0)
Comment