Chương 1566: Chỉ là bùn loãng không trát được tường (2)
- Ngươi có biết tại sao hắn gửi gắm kỳ vọng cao vào ta không? Bởi vì tất cả biểu hiện của ta đều giống như hắn muốn vậy, ta giết chết mười huynh đệ của mình mới làm cho hắn hoàn toàn thoả mãn, cho nên hắn muốn truyền y bát cho ta, nhưng hắn đúng là hài lòng, ta lại không...
-...
-...
Tôn quản sự vừa nói chuyện và vừa trút giận. Tuy thấy Đại Thiên Ma Tông chủ điều động rất nhiều Ma Thần tàn khuyết nhào về phía mình, hắn cũng không thể muốn nhẫn nhịn nữa, vội vàng tụng ra ma âm:
- Tát luật quả, đảo hải thánh công, kỳ la ngật hồ, ba luân ba...
Âm tiết kỳ lạ vang vọng trong hư không, hình thành một loại lực lượng cổ quái tản ra khắp nơi.
Lực lượng này lan đến chỗ nào, những Ma Thần tàn khuyết đều thành bột mịn. Pháp lực trước người Đại Thiên Ma Tông chủ đều bị lực lượng này quét sạch. Đúng lúc này, ma ấn mà hắn cầm trong tay cũng vỡ ra. Hắn nhanh chóng lui về phía sau, vẻ mặt hoảng sợ:
- Ngươi... Ngươi xem lại mình đi, ngươi vừa học đã hiểu được thần thông cao cấp như Đại Thần Ma Âm, còn nói mình không phải là truyền nhân Ma đạo trời sinh à?
- Không cần khen ta nữa đi?
Tôn quản sự cắn răng, trút ra cơn giận, trong nháy mắt liên tục đánh ra mấy nghìn kiếm về phía Đại Thiên Ma Tông chủ, cuối cùng đánh tan lực lượng toàn thân của hắn, sau đó một kiếm đâm vào ngực hắn, giọng điệu đầy bi thương thảm thiết:
- Ta biết giết người, am hiểu giết người, nhưng ta hết lần này tới lần khác lại không thích giết người!
Lúc Đại Thiên Ma Tông chủ sắp chết, bi thương nhìn Tôn quản sự, trên gương mặt đầy thất vọng:
- Bùn loãng... không trát được... Tường!
Vẻ mặt Tôn quản sự càng bi thương căm phẫn hơn hắn:
- Ta lại bằng lòng ở dưới chân tường, ai nhờ các ngươi nâng ta lên?
-...
-...
Chém giết Đại Thiên Ma Tông chủ xong, Tôn quản sự cũng thở dài, quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy Phương Nguyên gần như lấy sức một mình chống được đòn tấn công như vũ bão của ba vị thiếu chủ yêu mạch, trong lòng cũng cảm thấy kinh hãi. Hắn vội vàng xông tới trợ giúp, còn không quên phất tay chụp lấy Táng Tiên Bia. Chỉ tiếc là Táng Tiên Bia đã cắt đứt liên hệ với thế giới Thần Ma này nhưng vẫn nặng như vạn quân, không dễ lấy được.
Hắn không thể trực tiếp thu ma bảo như vậy vào túi Càn Khôn, trong khoảng thời gian ngắn cũng rất sốt ruột.
- Tạm thời mang theo Táng Tiên Bia rời đi đã. Ma bảo khác, từ từ đoạt lại sau...
Hắn vội vàng hét lớn và xông về phía trước, thay Phương Nguyên đỡ lấy một phần những đòn tấn công của các thiếu chủ yêu mạch đã mời được Yêu tổ hiển thánh.
Vừa vặn mèo trắng dẫn đến một đám người giúp đỡ như lão chấp sự đảo Vong Tình, ba vị lão ma Tuyết Nguyên, Lý Hồng Kiêu, Lý Bạch Hồ vân vân. Lúc này tất cả đã tập trung bên cạnh Phương Nguyên và Táng Tiên Bia, chậm rãi lùi về phía bên cạnh. Chỉ là trong lúc hỗn loạn, không có ai phát hiện Quan Ngạo dũng mãnh thiện chiến đang chiến đấu kịch liệt với thiếu chủ Bạch Phong tộc đã chợt cảm ứng được khí cơ nào đó...
Ánh mắt hắn có phần mờ mịt, ma khí trên thân tăng mạnh, ép cho thiếu chủ Bạch Phong tộc phải lui lại, sau đó lao về phía Đại Tự Tại Thần Ma Cung.
Thiếu chủ Bạch Phong tộc vốn bị Quan Ngạo đánh cho toàn thân đổ mồ hôi. Thấy hắn bỏ mặc mình rời đi cũng thở phào nhẹ nhõm, lại quay đầu muốn đi cướp đoạt Táng Tiên Bia, ngược lại bỏ mặc Quan Ngạo, kệ hắn đần độn đi về phía nơi đang kêu gọi hắn...
Trong trận chiến ác liệt, đám người Phương Nguyên đều không phát hiện ra ngay, bởi vì bọn họ đều bị người khác thu hút sự chú ý.
- Giết...
Lúc này, ở vị trí pháp ấn Bàn Sơn Hoang Viên để lại, tinh binh cường tướng của Lạn Thạch Sơn đều chạy tới. Áp lực của bọn họ nhất thời càng lớn hơn trước. Trong lúc áp lực nơi đây đã quá lớn, trong hư không phía bắc, nơi lỗ thủng bị Kiếm Thủ của Tẩy Kiếm Trì chém qua một kiếm bỗng nhiên lại bị xé ra. Có người dẫn theo mấy trăm tên cao thủ trong Tiên Minh cuối cùng đã chạy tới...
Dẫn đầu chính là một người đàn ông khí phách tao nhã. Hắn đảo mắt nhìn qua, lại nhìn thấy đám người Phương Nguyên đang canh giữ ở giữa, không cho các thiếu chủ Yêu Vực môn đoạt đi Táng Tiên Bia. Hắn khẽ cười và lao thẳng xuống, tay áo tung bay chạy về phía bọn họ.
- Ta là thủ tọa Động Minh đường của Tiên Minh, bây giờ các ngươi có thể nhường lại ma bảo này cho ta...
Hắn đi tới trước mặt đám người Phương Nguyên, tiện tay đánh văng hai vị thiếu chủ yêu mạch ra, mở miệng nói rất đương nhiên và chậm rãi đi về phía Phương Nguyên.
Thủ tọa Động Minh đường?
Phương Nguyên nghe được tên của người này, trong lòng có một cảm giác rất kỳ lạ.
Lúc trước, hắn đã đoán được Tiên Minh nhất định thu xếp cho người tới thu những ma bảo này, cũng biết chủ Thánh Địa có tu vi thông thiên, tới nhanh, những người tiếp nhận ma bảo nhất định sẽ tới chậm hơn mấy vị chủ Thánh Địa kia. Bây giờ, thời gian không chênh lệch nhiều với suy đoán của mình. Những người này đã xuất hiện, bọn họ cũng chính là người đến từ Tiên Minh, thực lực và số lượng người đều không tệ...
Chỉ là bây giờ những người này vừa xuất hiện, đã trực tiếp đòi mang Táng Tiên Bia đi, mình có nên nhường không?
...
...
- Vèo.
- Vèo.
- Vèo.
Trên không trung Thiên Nguyên có mấy đạo khí cơ vừa lóe lên đã biến mất, trời đất cũng rung chuyển theo.
Mấy đạo khí cơ này xuất hiện từ đầu phía bắc Yêu Vực và trải dài mấy vạn dặm.
Đừng nói là người phàm, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh cũng không thể nhìn rõ được bóng dáng của mấy người này.
Trong ý thức của bọn họ, chỉ có thể cảm nhận được khí cơ rất đáng sợ liên tục xuất hiện, trời đất chợt co lại, ép cho người ta không thở nổi, mới xuất hiện đã biến mất, lúc chạy tới trên không trung xem, chỉ thấy một mảnh vân khí mênh mông, chậm rãi lấp đầy mấy vết tích.