Chương 1572: Sứ giả Hắc Ám số một (2)
Một dòng Minh Hà tăng vọt, uốn ngang ra xung quanh, chặn cả Phương Nguyên, Tôn quản sự và những thuộc hạ cùng mình tiến vào thế giới Thần Ma ở bên ngoài, Chung Lão Sinh lại nhanh chóng bố trí ở bên cạnh Táng Tiên Bia, chân đạp Cương Bộ, tay cầm Thất Tinh chạy quanh tấm bia, sau đó đánh từng đạo pháp lực tới trên tấm bia, trên gương mặt dần hiện ra vẻ điên cuồng.
- Mượn pháp!
Theo hắn đánh pháp lực vào, khí tức Hắc Ám ẩn chứa trong tám cờ trận được hắn bày ra trước đó cũng rót hết vào bên trong Táng Tiên Bia. Chỉ thấy phù ấn màu đỏ trên Táng Tiên Bia sáng rực, một tiếng nổ lớn vang lên, một ánh sáng màu đen bắn thẳng vào trong trời đất, sau đó tản ra xung quanh. Bên cạnh Táng Tiên Bia đã hình thành một pháp trận cực kỳ khổng lồ.
Theo tiếng hét này của hắn, rất nhiều bức tượng Thần Ma bên trong Đại Tự Tại Thần Ma Cung đều dâng lên từng đạo ma ý, phát ra từng tia sáng quấn lấy Táng Tiên Bia, khiến cho Táng Tiên Bia càng phát ra ánh sáng mạnh hơn...
Bên cạnh pháp trận có một phù văn bị thắp sáng, sau đó tới phù văn thứ hai.
Theo những phù văn này sáng lên, mặt đất xung quanh Táng Tiên Bia dường như bị sụp đổ.
Trong hố có từng tia ma khí Hắc Ám bốc lên giống như sương mù màu đen bao phủ nhân gian.
...
...
- Chung trưởng lão hắn... Hắn lại có thể thật sự muốn mở ra một lối đi, dẫn kiếp nạn lớn sớm hạ xuống nhân gian!
Mọi người xung quanh đều giật mình kinh ngạc, ai nấy đều xông tới. Nhưng có một dòng Minh Hà chảy ngang xung quanh, phát ra thần uy vô tận, không ai có thể tới gần. Phần lớn mọi người đánh thần thông hoặc pháp bảo về phía Minh Hà, đều trực tiếp bị nước sông kia nhấn chìm, thậm chí ngay cả bọn họ cũng bị cuốn lấy. Chỉ cần bị nước sông kia dính vào, bọn họ lại chết không còn tiếng động!
Bọn họ hoảng loạn lại khủng hoảng, nhưng lúc này có thể làm được gì?
Càng đáng buồn là bên ngoài lúc này vẫn có vô số yêu binh yêu tướng thông qua đại trận truyền tống ở Lạn Thạch Sơn của mạch Bàn Sơn tới Đại Tự Tại Thần Ma Cung, kẻ nào kẻ đấy đều hung dữ lẫm liệt, đằng đằng sát khí, đánh thẳng về phía bọn họ.
Ở trong cảnh hỗn loạn này, người bên ngoài không biết bên trong đã xảy ra biến cố gì, nữa là những người mới tới?
Trước có Minh Hà, sau không ngừng có yêu binh đánh tới, càng khiến bọn họ trước sau đều có địch, khổ không thể nói hết.
...
...
Pháp trận xung quanh Táng Tiên Bia có tổng cộng sáu mươi bốn phù văn.
Bây giờ đã sáng lên tám phù văn.
Lối đi đang thành hình, càng lúc càng có nhiều khí tức Hắc Ám bốc lên.
Vào lúc này, ngoài thế giới Thần Ma, trăm vạn đại quân Yêu Vực đang giằng co với tiên quân Ma Biên, không để bọn họ bước vào Yêu Vực.
Bốn chủ Thánh Địa lớn còn đang đuổi theo Chủ Hắc Ám, còn chưa đoán được quỷ kế của Chủ Hắc Ám.
Người kỳ lạ kia còn đang bước chậm rãi trên một con đường nhỏ, vô tâm với chuyện khác.
Trong lòng mấy lão yêu quái mạnh nhất trong Yêu Vực đang kinh sợ, ngoan độc phát ra tiếng chửi bới Tiên Minh, chửi bới Nhân tộc, dù sao biết chủ Thánh Địa đã xuất hiện, cho nên bất kể bọn họ chửi ngoan độc thế nào đi nữa, cũng không dám tự mình đến trong thế giới Thần Ma, chỉ có thể đưa vào càng nhiều yêu binh yêu tướng, cũng hung hăng cảnh cáo bọn họ, bất kể bên trong xảy ra chuyện gì đều phải cố gắng cướp càng nhiều ma bảo, giết càng nhiều người hơn.
Trong thôn nhỏ bị bỏ quên của Yêu Vực, một đám cầu lông đang vây quanh bên cạnh cái cối xay, rung đùi đắc ý đọc sách!
Không ai biết kiếp nạn lớn đã từng bước hạ xuống nhân gian.
- Sư đệ Phương Nguyên, chúng ta căn bản không vào được!
Mà ở bên trong thế giới Thần Ma, bên ngoài một dòng Minh Hà, Tôn quản sự cũng đang sốt ruột kêu to.
Ở bên cạnh hắn là Phương Nguyên cũng có vẻ mặt nghiêm trọng, nhìn chằm chằm vào dòng Minh Hà này. Chính là dòng Minh Hà này đã ngăn cản tất cả đám người bọn họ ở bên ngoài, cũng bảo vệ tốt cho Chung Lão Sinh ở bên trong. Chỉ có phá vỡ dòng Minh Hà này, bọn họ mới có thể thật sự tổn thương được Chung Lão Sinh, nhưng hết lần này tới lần khác bọn họ không làm được. Dòng Minh Hà này quá khủng khiếp, lực lượng tu sĩ Hóa Thần cũng quá mạnh mẽ.
Phương Nguyên luyện hóa Cửu Long Ly Hỏa ở Ma Biên, lực lượng đã vượt qua cảnh giới Nguyên Anh, có thể tổn thương đến Chung Lão Sinh, nhưng không có cách nào vượt qua được nước Minh Hà, hơn nữa cho dù chém ra, nước sông cũng sẽ lập tức lấp đầy, vẫn không thể làm gì được Chung Lão Sinh...
- Miêu huynh!
Ở dưới tình huống như vậy, Phương Nguyên bỗng nhiên cắn chặt hàm răng, gọi to.
Ở nơi hẻo lánh nào gần đó, mèo trắng nhảy ra ngoài. Có thể nhìn ra được, lúc này nó hơi mệt mỏi. Vừa rồi nó từ trong thế giới Thần Ma ra ngoài, giúp Phương Nguyên gọi viện binh, lại mang những viện binh đó trở lại thế giới Thần Ma, thật sự tiêu hao không ít lực lượng của nó. Nhưng vào lúc này, nó nhìn thấy ánh mắt Phương Nguyên, vẫn lập tức hiểu rõ ý của hắn, con ngươi co lên.
- Meo!
Nó phát ra một tiếng kêu khàn khàn và đột nhiên vọt ra ngoài. Lúc này, nó xông về phía Lý Bạch Hồ. Lý Bạch Hồ đang chiến đấu ác liệt với thiếu chủ của mạch Tầm Bảo, kiếm quang lạnh thấu xương, lại chém một phần thân máu của Yêu tổ phía sau thiếu chủ Tầm Bảo tộc xuống. Nếu vào thời điểm bình thường, một phần thân máu này sẽ lập tức trở lại trên thân máu của Yêu tổ, nhưng mèo trắng lại lao qua ngậm lấy và bỏ chạy.
Nó vừa chạy, vừa cố gắng nuốt một phần thân máu này xuống.
Sau khi nuốt xong, tinh thần nó có vẻ khá hơn trước. Nó chui qua đám người, vọt tới trước mặt Phương Nguyên, sau đó đi quanh hắn cùng Tôn quản sự hai vòng. Vẻ mặt Phương Nguyên nghiêm trọng, gọi nó:
- Miêu huynh, có thể mang thêm những người kia vào không?