Chương 1584: Cóc kêu to một tiếng, đánh thức thiên địa (2)
Những ý nghĩ này dường như trực tiếp chui vào trong đầu Phương Nguyên, đang thúc giục hắn, vây quanh hắn, muốn hắn nhanh chóng tiếp nhận những ý niệm này, trở thành truyền nhân thật sự của thế giới Thần Ma, đánh tỉnh vô số Thần Ma, chinh chiến thiên hạ, bao quát thiên hạ này...
Muốn tất cả mọi vật, muốn leo lên vị trí cao nhất!
Đây không phải bởi vì bọn họ có mục đích gì đó, mà là ý định ban đầu của ma!
Ý định ban đầu của ma liền sinh ra trong dục vọng, vạn vật sinh linh chỉ vì dục vọng của bản thân ép buộc, có ý định cắn nuốt tất cả, nắm giữ tất cả trong tay, thèm muốn tất cả, người không hề kính nể sợ hãi thiên địa này đều vì ma, vì nó là ma cho nên loại lực lượng dục vọng này vô cùng mạnh mẽ, nhưng nếu theo đuổi tất cả, vậy cuối cùng ma này sẽ chôn vùi vạn vận, chỉ để lại một ý niệm của mình tồn tại vĩnh viễn.
Ngẫm lại xem, vạn vật trong thiên địa này đều hóa thành hư vô, vĩnh viễn chỉ có một ý niệm của mình tồn tại là cảm giác trống rỗng tới mức nào.
Điều này có thể không phải là ý ban đầu của ma nhưng do ma sinh ra, bao giờ cũng sẽ nghênh đón kết quả này.
Ma quyết định hướng đi của kết quả này!
Hơn nữa trước sau không hối hận.
Bây giờ, những ma niệm này tập trung lại, ảnh hưởng đến tâm chí của Phương Nguyên.
Mà đối với Phương Nguyên, bây giờ hắn chỉ cần hơi buông lỏng tâm tư, lại có thể nhận được những ma niệm gia tăng, trở thành chủ nhân thế giới Thần Ma, cũng có thể dẫn dắt thế giới này phong ấn lại lối đi đã đánh thông với kiếp nạn lớn...
Trước đó, Tôn quản sự và Quan Ngạo đều nghĩ như vậy.
Ai thừa kế thế giới Thần Ma này, người đó có thể hi sinh bản thân, hóa thân kiếp nạn lớn.
Cho nên trước đó bọn họ tranh nhau chính là một cơ hội hy sinh!
Nhưng bọn họ không tranh được với Phương Nguyên, bởi vì bọn họ dự định hy sinh, Phương Nguyên lại không phải.
- Ta sẽ trở thành chủ nhân thế giới Thần Ma!
Mà ở dưới vô số ma niệm quấy nhiễu, lúc này vẻ mặt Phương Nguyên bình tĩnh lạ thường, hắn dường như đang nói với biển máu, lại dường như đang nói với đám ma ẩn sau biển máu, càng giống như đang nói với mình hơn, giọng nói bình tĩnh kiên định.
- Nhưng ta sẽ không bị những ma niệm này ép buộc!
- Ta sẽ dùng thế giới Thần Ma này, phong ấn lối đi của kiếp nạn lớn!
- Nhưng ta cũng không tính hi sinh bản thân...
-...
-...
Điều này giống như một thái độ, cũng giống như một lực lượng, lại có thể ép những ma niệm kia phải lùi lại.
Nhưng theo đó, những ma niệm trở nên hỗn loạn, sự hỗn loạn này như hình thành rất nhiều giọng nói đang chê cười hắn.
- Ha ha, muốn có được thế giới Thần Ma lại không chịu kế thừa ma niệm...
- Giống như muốn phải leo lên vị trí của vương nhưng không chịu giết người...
- Giống như muốn ngủ một mỹ nhân lại không đồng ý cởi bỏ trang phục của nàng...
- Ngu ngốc...
- Cuồng vọng...
- Nực cười...
-...
-...
Trong vô số ma niệm đó, xung quanh biển máu có từng sợi xích sắt rất lớn quấn qua, mỗi sợi dây xích đều do pháp tắc biến thành, không phải thật, càng không thể phá hủy như thật, chúng từ bốn phương tám hướng, vô cùng vô tận đều bay về phía Phương Nguyên, quấn chặt lấy người hắn như muốn hắn và thế giới này hoàn toàn nối liền thành một thể.
Lực lượng của Phương Nguyên hiện nay căn bản không thể chống lại pháp tắc vô tận này.
Cho nên quả thật giống như những ma niệm kia chê cười vậy, lời hắn nói lại giống như một chuyện nực cười.
...
...
- Ta không phải trò cười!
Phương Nguyên mặc cho những dây xích sắt quấn lấy mình, cũng không giãy giụa, chỉ thản nhiên nói:
- Ma mới nực cười!
- Ma từ nhỏ đã nhất định chạy về phía hủy diệt, không phải nực cười thì là gì?
Nói đến đây, bên cạnh hắn bỗng nhiên bay lên một trăm lẻ tám thẻ trúc Tam Sinh, những thẻ trúc này xanh tươi ướt át, ở trong thế giới đỏ như máu này có vẻ không hợp, sinh ra sức sống vô tận, vẽ ra từng quỹ tích có thể hết sức huyền ảo.
- Ta không có cách nào chống lại lực pháp tắc, nhưng ta tìm hiểu hết chín phần Thiên Công, lại có thể hiểu được lực pháp tắc!
Giọng nói Phương Nguyên trong sáng mãnh liệt, mỗi khi mở miệng luôn có thể áp chết tất cả ma niệm:
- Ta có thẻ trúc Tam Sinh có thể trợ giúp ta thôi diễn lực pháp tắc, quan trọng hơn là ta có Đạo Nguyên Chân Giải giữ vững đạo tâm, Thiên Diễn Thuật diễn sinh vạn vật!
-...
-...
- Bất kể ngươi có gì, cũng không thể từ chối ma niệm, kế thừa đạo chính thống của Thần Ma...
Dường như Phương Nguyên bình tĩnh, hết lần này tới lần khác bị rất nhiều ma niệm quấn lấy, vẫn kiên trì giữ vững đạo tâm, đã chọc giận một vài tồn tại trong thế giới màu đỏ này. Chúng hét to, trở nên rất nôn nóng, giọng nói vô tận vang vọng trong thế giới biển máu ngập trời này, quét ra xung quanh, đánh Táng Tiên Bia ra, cũng đánh cả Phương Nguyên ra, giống như tham lam, muốn cắn nuốt hết vạn vật thế gian.
- Thế gian không có tuyệt đối!
Giọng nói Phương Nguyên vẫn bình tĩnh:
- Thiên Diễn năm mươi, một phần bỏ chạy!
- Trời đất còn không viên mãn, huống gì là mà càng không trọn vẹn?
Vừa nói chuyện, Phương Nguyên vừa nhìn về phía Táng Tiên Bia.
Trên Táng Tiên Bia có rất nhiều chữ triện Thái Cổ, đó là một loại chữ viết đã thất truyền.
Phương Nguyên đọc được những chữ viết này.
Cho nên hắn biết trên tấm bia này ghi lại, chính là một trang tên là "Thái Cổ Ma Chương".
Hắn phát động thần thức, bên cạnh có một trăm lẻ tám rễ thẻ trúc Tam Sinh bay lượn. Cùng lúc đó, trong lòng hắn cũng phát động Thiên Diễn Thuật, nó khiến thần quang trên toàn thân hắn tăng vọt, hình như có vô số chữ viết màu vàng bay quanh hắn, mở ra đại đạo ảo diệu...
- Ta không tu luyện công pháp Ma đạo của các ngươi, cũng không chấp nhận ma ý của các ngươi...
-... Ta biến thế giới Thần Ma trở thành một vấn đề khó giải!