Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1595 - Chương 1595: Uống Rượu Ăn Thịt Ngủ Xà Cơ (1)

Chương 1595: Uống rượu ăn thịt ngủ Xà Cơ (1)
- Hơn nữa phần lớn những yêu hầu này cũng không ở trong quân đội giống ngài. Dẫn binh chỉ là yêu tướng thuộc hạ của bọn họ. Cho nên, nếu bây giờ bàn về binh lính dưới quyền, trong tất cả quân cũng chỉ có Hùng soái là trên ngài...

Phương Nguyên khẽ gật đầu, nói:

- Yêu hầu đi theo ta đều không về được, vậy tiếp nhận thủ hạ dưới quyền của bọn họ đi!

- Nếu là vậy...

Lão hồ ly nghe vậy mừng rỡ, nói:

- Dưới tay ngài đã có thể có mấy chục vạn yêu binh yêu tướng, lẽ nào chúng ta sẽ...

Báo gia bỗng nhiên ngẩng đầu, vui mừng bất ngờ:

-... Lại đoạt quyền một lần nữa?

Nhìn hai người bọn họ vừa mừng vừa sợ, Phương Nguyên khẽ gật đầu.

- Quả nhiên không hổ danh là mưu sĩ và hổ tướng đứng đầu dưới quyền ta...

Phương Nguyên nói:

- Lại nghe các ngươi, đoạt quyền của Hùng quái, để ta tới làm Yêu soái của trăm vạn Yêu Quân!

Dưới trướng của Phương Nguyên có mười vạn yêu binh thần phục, vốn là yêu đại vương có thực lực mạnh nhất trong những yêu hầu đó. Lại thêm hắn chiếm được tiên cơ, nhân lúc những người khác còn chưa biết những yêu hầu kia đã chết, lại nhanh chóng thuận lợi mời tiên phong và các tiểu yêu vương dưới trướng của các yêu hầu khác qua, sau đó lại giống như lần trước, đao kề trên cổ, ép chúng thần phục mình.

Quá trình này tuy có phức tạp, nhưng vẫn xem như hoàn thành thuận lợi.

Dù sao hắn là yêu hầu Truy Phong, đã từng có tiếng xấu nấu đầu đoạt binh quyền, hơn nữa bản thân hắn cũng là yêu hầu chân chính, dưới tay có quân mã hùng mạnh, cho nên đối với phần lớn tiểu yêu vương, hắn thật ra cũng được xem là một chỗ dựa vững chắc.

Đương nhiên, có vài kẻ không phục đã trực tiếp bị Báo gia chém đầu. Đây cũng là một nguyên nhân trong đó.

Vì vậy, sau một ngày, trong lều lớn của yêu hầu Truy Phong, Phương Nguyên nhìn gần trăm tiểu yêu vương sơn dã quỳ phía dưới, trong lòng cũng có chút xúc động. Trong một ngày, mình lại từ người đứng đầu mười vạn yêu binh biến thành đứng đầu ba mươi vạn yêu binh, hơn nữa suy nghĩ lại, mình cũng không cố ý làm chuyện gì, tất cả lại đều thuận lợi hoàn thành như vậy...

Có thể điều này căn bản là quy luật nội bộ của Yêu Vực?

Chỉ cần xuất hiện một kẻ có cảnh giới và thực lực như mình, đều sẽ bị người đứng bên cạnh đẩy lên?

Bất kể thế nào, mình cũng xem như là nắm quyền lớn trong tay. Cảm giác nắm tính mạng của ba mươi vạn yêu binh trên tay, Phương Nguyên cũng hơi áp lực.

Nhất là mình còn định mượn ba mươi vạn yêu binh này đi đoạt quyền yêu soái, càng cần phải thận trọng suy nghĩ.

Báo gia cùng lão hồ ly một trái một phải đứng bên cạnh Phương Nguyên, uy phong lẫm liệt nhìn xuống dưới, rất đắc ý.

Phương Nguyên bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, hỏi Báo gia:

- Ngươi thích làm nhất là chuyện gì?

Báo gia trả lời rất thành thật:

- Uống rượu ăn thịt ngủ Xà Cơ!

Phương Nguyên thoáng ngẩn người ra rồi cười nói:

- Không phải chém giết trên chiến trường sao?

Báo gia nói:

- Mục đích của chiến tranh chính là để có rượu uống, có thịt ăn, có Xà Cơ ngủ mà...

Phương Nguyên nghe, ánh mắt lập tức sáng lên, vỗ tay khen ngợ nói:

- Rõ rồi!

Suy nghĩ của Báo gia thật ra có thể đại biểu cho phần lớn yêu quái!

Yêu quái mặc dù lỗ mãng, vừa lên chiến máu thì máu nóng dâng trào, lại dễ dàng đánh mất lý trí, không chết không lùi, mạng không đáng bao nhiêu tiền, nhưng trước khi lên chiến trường, thật ra chúng đều biết sau khi lên chiến trường sẽ bị thương, sẽ chết người, trong lòng cũng không thích...

Chỗ khác biệt chính là chúng đã tiếp nhận chỉ có chém giết đánh nhau tới ngươi chết ta sống, mới có thể giành được thứ mình muốn mà thôi.

Trong lòng Phương Nguyên đã hiểu rõ mình nên làm như thế nào.

...

...

Trong lúc Phương Nguyên ngầm thu phục những yêu tướng vô chủ, bên ngoài cũng đang có vô số sứ giả đến đây thúc giục. Bây giờ tất cả yêu binh gần Tiểu Quân Sơn đều bị điều động đến phía tây Yêu Vực, chuẩn bị khai chiến với tiên quân Ma Biên. Nhìn thấy Phương Nguyên thu nhận yêu binh yêu tướng, trước sau không có hành động gì, Hùng nguyên soái phía trên tất nhiên càng bất mãn hơn, liên tục phái mấy vị yêu tướng chạy tới giục.

- Vậy lại nhanh qua thôi!

Phương Nguyên lại vung tay lên, bảo đám người Báo gia chém giết yêu tướng tới giục, sau đó dẫn đầu ba mươi vạn đại quân Yêu tộc chạy đi.

Bây giờ trong trăm vạn Yêu Quân, phần lớn yêu binh yêu tướng đều chạy ở phía trước, Hùng nguyên soái làm người có thân phận tôn quý nhất trong quân tất nhiên sẽ không chạy ở phía trước làm quân tiên phong. Hắn dẫn theo ba nghìn thân binh áp trận phía sau, xem ai dám lùi lại sẽ trực tiếp xông tới chém. Phương Nguyên dẫn theo ba mươi vạn yêu binh chạy tới, vốn cũng có thể bị đuổi tới phía trước, không ngờ lại trực tiếp chen vào trong đám bọn chúng.

Bây giờ đang lúc khẩn trương, Phương Nguyên bỗng nhiên làm như vậy cũng dọa Hùng Thông thống soái yêu binh không nhỏ. Hắn dẫn đầu đám thuộc hạ thân binh quay lại, ở phía trước bảy mươi vạn yêu binh, dùng kiếm chỉ vào yêu hầu Truy Phong, quát hỏi hắn rốt cuộc muốn làm gì.

Báo gia cưỡi một con mãnh hổ mặc giáp, đi ra khỏi trận, lớn tiếng trả lời thay Phương Nguyên:

- Đại vương yêu hầu Truy Phong nhà ta khống chế ba mươi hai đường tiên phong, binh mã ba mươi vạn, dựa vào đâu phải nghe cẩu hùng nhà ngươi chỉ huy? Ngươi thức thời lập tức giao vị trí nguyên soái này ra, bằng không ta sẽ thay đại vương xông qua, chém cờ soái của ngươi, cắt đầu gấu của ngươi, lập được một công lớn đấy!

Hùng nguyên soái giận tím mặt, tức giận cười ngược, đứng ở trên đỉnh núi hét lớn:

- Đám sơn dã các ngươi không biết nặng nhẹ, bây giờ là lúc nào rồi còn muốn đoạt quyền chứ? Bây giờ ta đã được bảy yêu mạch lớn ra lệnh dẫn quân tiến về phía trước quyết một trận sống mái với tiên quân Ma Biên, các ngươi đừng vội quấy rối, bằng không làm hỏng chuyện lớn, sẽ chém đầu hết đám tiểu yêu quái mạch Hô Phong Sơn các ngươi đấy!
Bình Luận (0)
Comment