Chương 1603: Hắn là yêu (1)
Mưu thần dưới trướng của hắn là lão hồ ly dẫn người tới yết kiến, chỉ nói Truy Phong yêu vương đã từng để lộ rõ bản tướng, một hơi nuốt lấy ba nghìn yêu vương, thanh danh không tốt đã lan xa, không nhất thiết phải theo cách gọi của đại vương Hô Phong nữa.
Quan trọng nhất là cái tên yêu vương Truy Phong này không sánh được với bá nghiệp của hắn ở Yêu Vực.
Cần phải có một tên vương khác xứng hơn mới tiện khống chế Yêu Vực, uy hiếp các tộc.
Phương Nguyên gật đầu, vì vậy danh hiệu yêu của hắn lại được gọi là "Thôn Thiên Yêu Vương", doanh trại lại thiết lập tại Tiểu Quân Sơn.
Khi Phương Nguyên hoặc nói Thôn Thiên Yêu Vương, theo Thanh Khâu hồ vương, Kim Ô vương Trục Nhật chạy tới trên Ngọc Tỉnh Sơn ở phía tây Tiểu Quân Sơn, đại biểu cho Yêu Vực và Tiên Minh ký kết hiệp nghị cùng tiến cùng lùi, liên thủ chống đỡ tai kiếp, cục diện lại trở nên đặc biệt náo nhiệt.
Người đứng ra bên phía Tiên Minh chính là Lộc Xuyên Thánh Nhân, nhìn Phương Nguyên được một đám yêu tướng đi theo, uy phong lẫm liệt đại biểu Yêu Vực bước vào đại điện, sắc mặt của hắn cũng rất kỳ lạ. Nhất là khi hai bên thảo luận nghiên cứu xong, nhìn Phương Nguyên Trịnh cầm pháp ấn mới được khắc bốn chữ "Thôn Thiên Yêu Vương" lên trên hiệp ước liên minh này, hắn suýt nữa đã nắm đứt mấy sợi râu của mình.
Không chỉ là hắn, tất cả người xem lễ, bao gồm cả đám người Bạch Bào Chiến Tiên – chủ Thánh Địa của Bát Hoang thành, Tiên Hoàng của Cửu Trọng Thiên, Kiếm Thủ của Tẩy Kiếm Trì, lão tổ tông đảo Vong Tình, còn có Lý Bạch Hồ, Khất Nhi của Khương gia, công chúa Hồng Tích, còn có vô số tướng sĩ Ma Biên biết dáng vẻ của Phương Nguyên đều lộ ra gương mặt vô cùng kỳ lạ.
Trong giờ phút có ý nghĩ sâu xa lại vô cùng người chú ý, mọi người nhịn cười rất cực khổ.
Ký hiệp nghị xong, Phương Nguyên lại trở về Tiểu Quân Sơn, hắn tốn ba tháng ở Tiểu Quân Sơn để thực hiện một ít bố trí.
Nếu bây giờ mình đã là một trong ba người đứng đầu Yêu Vực, đương nhiên cũng phải làm chút việc cho Yêu Vực.
Mặc dù trước đây mình hận nhất yêu ma, nhưng bây giờ suy nghĩ lại, đầu sỏ là mạch Bàn Sơn nghìn năm trước xâm nhập Vân Châu đã bị Tiên Minh trừ tận gốc, bảy yêu mạch lớn tham vọng bừng bừng cũng bị mình dẫn người phá Thánh Sơn, thù lớn đã báo trong lòng vui mừng tràn trề, tiếp theo lại phải làm một vài chuyện mình nên làm, xem như để cho Yêu Vực sống tốt, hai mươi năm sau Thiên Nguyên độ kiếp cũng tốt, lúc đó trong lòng mình cũng vui. Việc này nên làm, vậy nhất định phải làm thật tốt mới được.
Bắt đầu từ khi bước vào Yêu Vực, Phương Nguyên thấy nhiều chuyện lạ lùng, hung tàn bạo ngược, trong lòng vẫn nghĩ phải làm thế nào dẫn dắt Yêu Vực, đây không phải vì hắn có thiện cảm với Yêu Vực, mà theo bản năng đang chứng minh đạo của mình.
Phương Nguyên đã sớm suy nghĩ cẩn thận một vấn đề, đại đạo trong lòng cũng không chỉ có tu hành.
Thậm chí so sánh với đại đạo, tu hành trái lại không quá quan trọng.
Quan trọng vẫn là phải xem phương pháp!
Sau khi suy nghĩ, lên kế hoạch thật lâu, Phương Nguyên lại bắt tay vào làm.
Bước đầu tiên hắn làm là thành lập đạo chính thống. Hắn là Thôn Thiên Yêu Vương dĩ nhiên là tôn chủ, mà ở dưới tôn chủ lại thiết lập Tử, Hữu hộ pháp, do lão hồ ly và Báo gia đảm nhiệm. Dưới Tả, Hữu hộ pháp lại có bốn đại yêu hầu do bốn yêu vương tu vi Nguyên Anh cao nhất dưới tay hắn đảm nhiệm, trấn giữ bốn phương. Bốn đại yêu hầu lại chỉ huy trăm yêu vương nhỏ lần lượt chia nhau ra trấn giữ các núi.
Bước thứ hai phải làm là đặt ra luật pháp cho Yêu Vực này, mạnh mẽ phổ biến, trong đó lại có các quy định như không được tự giết lẫn nhau, không được chinh phạt lẫn nhau, không được tùy ý đoạt quyền, đoạt đồ của người khác. Đương nhiên, một điều quan trọng nhất là không được ăn con người.
Hắn quyết định pháp luật đều rất đơn sơ, không giống với nhân gian, phải đặt ra luật pháp càng tỉ mỉ càng tốt. Bởi vì Phương Nguyên đã cẩn thận suy nghĩ qua. Nơi ngu si như Yêu Vực, luật pháp quá tường tận ngược lại sẽ khiến bọn họ không biết theo cái nào, ngược lại không bằng đơn giản một chút, chậm rãi mở ra.
Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn phải quán triệt.
Cho nên sau khi định ra pháp luật, Phương Nguyên lại từ những yêu vương sơn dã thần phục mình lựa chọn ra một người có thực lực mạnh nhất. Người này không làm chuyện gì khác, chỉ chuyên dò xét các trong lãnh địa của Thôn Thiên Yêu Vương, hễ có người không tuân theo luật pháp của Thôn Thiên Yêu Vương, bất luận là ai đều chém không tha. Yêu vương này vốn là một con lươn thành tinh, trước đây cũng thường bị khinh bỉ, bây giờ nghẹn một bụng tức, lại phát huy tác dụng lớn.
Sau khi làm xong hai chuyện này, Phương Nguyên lại định ra phương pháp cho bốn đại yêu hầu, để bọn họ định kỳ đưa yêu quái lợi hại đi tới Ma Biên.
Trước đó Phương Nguyên cũng nhìn ra được, nội bộ Yêu Vực hỗn loạn là có nguyên nhân.
Vừa tới là mười yêu mạch lớn cố ý làm vậy để vững chắc địa vị bá chủ của mình.
Thứ hai cũng là vì Yêu tộc sinh trưởng quá nhanh, Nhân tộc cần phải trăm năm, thậm chí mấy trăm năm mới có thể có một nhóm Kim Đan, nhưng Yêu Vực chỉ cần mấy chục năm lại sẽ sinh ra một nhóm, giằng co, tài nguyên không đủ, đương nhiên lại phải chém giết...
Bây giờ Phương Nguyên mạnh mẽ định ra luật pháp, lại khiến cho lực lượng trung cấp của Yêu Vực tăng vọt. Ở dưới tình huống như vậy, sắp xếp cho bọn họ một lối ra lại có thể tránh cho bọn họ xuất hiện tình trạng chém giết lẫn nhau, cắt giảm số lượng.
Sau khi làm xong những chuyện này, Phương Nguyên lại bắt đầu làm chuyện quan trọng nhất.
Giáo hóa!
Lần này công phá bảy yêu mạch lớn, đoạt được không ít tài nguyên và công pháp của Yêu tộc, Phương Nguyên lấy Thiên Diễn Thuật thôi diễn, tập trung những công pháp này thành một pháp môn.