Chương 1634: Sinh ra làm Thánh (1)
Nên những lo lắng lúc đầu của các trưởng lão Tiên Minh rằng sợ khi có người đối mặt với Tiên Nguyên sẽ mất đi lý trí đến tranh cướp đều chưa từng xuất hiện, dù sao cũng không ai ngốc, ai dám tới khiêu chiến với những người không dễ trêu chọc này. Nếu bảo vệ Tiên Nguyên chỉ có một hai người thì còn có người sinh ra tâm tư đến cướp, nhưng lại có nhiều người như vậy bảo vệ, ai dám!
- Ha ha, chúng ta lo xa rồi!
Chư lão trên đỉnh Côn Luân Sơn nghe được tin tức từ trong bí cảnh truyền đến cũng có chút an tâm.
- Người trong thế gian đều nghe nói qua tên tuổi của hắn, cũng thừa nhận đại công của hắn nên mới có người nghe Tiên Nguyên là của hắn liền không đi tranh cướp, có người nghe nói là Tiên Nguyên của hắn liền tự nguyện ở bên bảo vệ, nói chúng ta sắp xếp người giúp hắn lưu lại một đạo Tiên Nguyên chẳng bằng nói chính tên tuổi của hắn đã bảo vệ Tiên Nguyên cho chính hắn, có vẻ lúc Phương tiểu hữu xuất quan cũng là lúc phong Thánh.
Thánh Nhân và trưởng lão Tiên Minh, thấp giọng đùa giỡn, vẻ mặt ung dung.
Chỉ cần giúp Phương Nguyên lưu lại Tiên Nguyên, bọn họ không còn gì lo lắng.
Nhìn thấy càng ngày càng ít người tiến vào mật địa, mà rất nhiều người đi ra khỏi bí cảnh, bọn họ cũng biết tranh đấu Tiên Nguyên lần này đã sắp kết thúc, lo lắng trong lòng cuối cùng cũng giảm bớt.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên phía đông bắc trong hư không truyền đến tiếng chuông du dương.
Chúng tu khẽ giật mình, ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy phương xa trong hư không có một dòng tiên hà bốc hơi giữa không trung, trong tiên hà chịu ảnh hưởng của pháp lực, có thể thấy được tiên hạc bay lượn, dị thú nhảy quanh, các loại dị tượng lộ ra. Mơ hồ còn có thể nghe tiếng Thánh Nhân tụng kinh, quay xung quanh bốn phía, vô số đồng nhi tiên cơ xinh đẹp chen chúc mây xuống thánh liễn, bay thẳng về phía Côn Luân Sơn.
- Trời hiện dị tượng, vang lên âm nhạc và nghi lễ cổ xưa, lẽ nào người đến là. . .
Nhìn thấy dòng tiên hà kia, Thiên Khôi Thánh Nhân Tiên Minh, Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên giật mình kinh hãi.
Với thân phận của bọn họ, dù thiên địa vỡ ngay trước mặt cũng không biến sắc, nhưng lúc nhìn thấy tiên hà lại thay đổi sắc mặt.
Ánh mắt bọn họ vô cùng lo lắng, nhìn thánh liễn đi tới trên không Côn Luân Sơn, bên cạnh thánh liễn, một lão tu thân hình cao lớn đi ra, người này mặc áo bào trắng, tinh thần rạng rỡ, tóc bạc chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ, áo bào trên người thẳng tắp, chậm rãi đạp lên hư không mà đến. Có thể thấy mây gió xung quanh đều bị thân hình của hắn khuấy động, như quần long múa tung mãnh liệt, chậm rãi đi tới trước mặt những Thánh Nhân của Tiên Minh, cười ha ha, chắp tay nói:
- Các vị bạn cũ, đã lâu không gặp.
- Đây chính là. . .
- . . . Bái kiến Tôn giả thủ sơn.
Nhìn thấy lão nhân cao lớn đạp lên tiên hà mà đến, mọi người trên Côn Luân Sơn đều kinh ngạc, có người biết lão giả, cũng có người chưa từng gặp, chỉ kinh ngạc vì lão giả có tu vi cao cường, lại không thua gì các vị chủ Thánh địa và người đứng đầu Tiên Minh là Thiên Khôi Thánh Nhân. Tuy kinh ngạc, nhưng sau khi nhìn thấy các vị chủ Thánh địa đều tiến lên hành lễ, miệng hô "Tôn giả thủ sơn", tất cả mọi người liền đều phản ứng lại, vội vội vàng vàng tiến lên bái kiến, trong lòng có chút hoảng sợ.
Tôn giả thủ sơn, chính là một người thủ sơn.
Thân phận của người thủ sơn cũng không cao gì, nhưng phải xem là hắn thủ núi nào.
Trong thiên hạ chỉ có một ngọn núi có người thủ sơn đáng để Tiên Minh Thánh Nhân và chủ Thánh địa xem trọng, đó chính là Đông Hoàng Sơn!
Người này chính là người đứng đầu bảy đại thánh địa, người thủ sơn Đông Hoàng Sơn.
. . .
. . .
Thiên hạ có bảy đại thánh địa, Tẩy Kiếm Trì Tuyết Nguyên, Bát Ma Thành Ma Biên, Dịch Lâu Đông Hải, Vong Tình Đảo Nam Hải, Lang Gia Các Trung Châu, Cửu Trùng Thiên Hoàng Châu, các cứ một vực, gốc gác sâu vô cùng, nhưng nếu bàn về sự thần bí thì chính là thiên hạ chí tôn Đông Hoàng Sơn!
Truyền nhân đại thánh địa thỉnh thoảng còn hiện thân, nhưng Đông Hoàng Sơn thì hầu như chưa từng xuất hiện.
Mỗi một kiếp nguyên Đông Hoàng Sơn chỉ có một truyền nhân, xưa nay không bước chân ra thế gian.
Bọn họ sẽ chỉ hiện thân khi đại kiếp nạn xuất hiện, ngăn cơn sóng dữ.
Mà hơn ngàn năm trước Chí Tôn Chủ Đông Hoàng Sơn đã vẫn lạc trong đại kiếp nạn ở Côn Luân Sơn, chỉ còn lại một truyền nhân, hắn rất ít xuất hiện, hầu như không bận tâm đến bất cứ chuyện gì trong thế gian, nếu không phải có người luôn nhắc đến "Thất đại thánh địa" chắc mọi người cũng không còn nhớ đến trên thế gian này lại có một thánh địa thần bí như Đông Hoàng Sơn.
Ngay cả Hồng Thiên Hội ở Nam Hải trước đó, truyền nhân Đông Hoàng Sơn cũng không hề lộ diện.
Nhưng dù người bình thường có thể quên Đông Hoàng Sơn nhưng lục đại thánh địa và Tiên Minh vĩnh viễn không thể quên.
Bởi vì hầu như mỗi đại kiếp nạn giáng xuống, Đông Hoàng Sơn đều thống lĩnh thiên hạ chống lại sự tồn tại của nó.
Mà vì đối kháng đại kiếp nạn, Đông Hoàng Sơn cũng đã trả giá vô cùng đắt.
Trên kiếp nguyên Đạo Nhất Tiên Tổ làm chủ Đông Hoàng Sơn, vì chống đỡ đại kiếp nạn mà chết, mà kiếp nguyên Hồng Mông làm chủ Đông Hoàng Sơn cũng ở ngàn năm trước, vì suất lĩnh thiên hạ thôi diễn phương pháp giải quyết vĩnh viễn đại kiếp nạn nên gặp phải kiếp số Côn Luân Sơn mà chết đi. Từ trước, Đông Hoàng Sơn luôn mang trọng trách về sự tồn tại của người trong thiên hạ, chỉ vắng bóng trong một ngàn năm mà thôi.