Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1638 - Chương 1639: Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn (2)

Chương 1639: Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn (2)
Bây giờ kỳ thực trong giới tu hành có rất nhiều người, đặc biệt là người không có kỹ năng tu luyện cũng không biết.

Bây giờ Thiên Nguyên không có Đại Thừa!

Tu sĩ Đại Thừa trước đây không hề thiếu, tuy rằng hiếm thấy, nhưng mỗi một kiếp nguyên cũng đều có mấy người.

Như trước kiếp nguyên thế gian có tu sĩ Đại Thừa không dưới mười người.

Mà kiếp nguyên thứ nhất, thế gian cũng có ít nhất bốn, năm vị tu sĩ Đại Thừa, nhưng sau cơn hạo kiếp đến Côn Luân Sơn, tất cả những người này chết đi, thế gian vẫn có không ít tu sĩ đứng đầu, giống như các vị chủ Thánh địa, như Thánh Nhân của Tiên Minh, mọi người đều cảm giác bọn họ có hi vọng đạt được thành tựu Đại Thừa, chỉ là vẫn đề sớm hay muộn mà thôi, không có gì phải lo lắng.

Nhưng mọi người lại không biết, thật sự không có!

Những Thánh Nhân này cũng xem như bản thân có thể có được thành tựu Đại Thừa, nhưng vẫn không làm được.

- Thế gian chắc vẫn có tu vi Đại Thừa, như những người lánh đời kia.

Lộc Xuyên Thánh Nhân chậm tãi nói một câu.

Nhưng người thủ sơn nlại liếc mắt nhìn hắn, lắc đầu nói:

- Không có! Các ngươi vẫn cảm thấy trong những lão quái kia sẽ có người có được tu vi Đại Thừa, mới không để ý đến sự tồn vong của thiên hạ, nên các ngươi không dám đi khuyên bảo, nhưng lão phu có thể nói cho các ngươi một chuyện, trong bọn họ cũng không có Đại Thừa, cho dù trước đây là Đại Thừa, bây giờ. . . Cũng đã hạ xuống!

Câu nói này thốt lên khiến trong lòng mọi người chấn động mạnh mẽ, trên mặt lộ ra vẻ khó có thể hình dung.

Cảnh giới cũng có thể hạ xuống?

Đặc biệt là tu sĩ Đại Thừa mà còn hạ cảnh giới xuống?

Chuyện này chẳng khác nào nói mơ giữa ban ngày.

Rốt cục cũng có người run giọng hỏi:

- Nguyên nhân do đâu…

Khi vấn đề này được hỏi ra, có không biết bao nhiêu ánh mắt nhìn về phía người thủ sơn Đông Hoàng Sơn.

Đây là một đề tài mà mọi người không nghĩ đến, cũng là vấn đề mọi người quan tâm nhất, cho nên khi người thủ sơn nhắc đến bọn họ đều chăm chú nhìn người thủ sơn, vô cùng trịnh trọng lại có chút lo lắng.

- Kỳ thực vấn đề này rất đơn giản.

Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn lắc đầu cười nhẹ nói:

- Đại đạo thiên hạ này đã bị thay đổi.

- Cái gì?

Tất cả mọi người như hóa đá, vẻ mặt không thể tin nổi.

- Ngàn năm trước, Côn Luân Sơn gặp phải trường hạo kiếp hậu quả nghiêm trọng hơn các ngươi tưởng.

Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn thấp giọng thở dài.

- Xem ra, người bình thường chỉ biết có vô số cao nhân chết đi, hủy đi vô số tài nguyên và bí pháp độ kiếp tích lũy biến mất không còn một mống, nhưng cũng không ai hiểu rõ, trong cơn hạo kiếp kia hậu quả nghiêm trọng nhất kỳ thực chính là thiên địa đại đạo,đều xuất hiện biến hóa, con đường lên Đại Thừa của mọi người bị cắt đứt.

Trong ánh mắt kinh ngạc của vô số người, hắn lắc lắc đầu, cười khổ.

Nhìn ánh mắt các chủ Thánh địa, hắn thấp giọng than thở:

- Tu sĩ Đại Thừa, người lĩnh ngộ đại đạo hoàn chỉnh…

- Muốn bước ra thành tựu Đại Thừa, cần lĩnh ngộ thiên công hoàn chỉnh mới có thành tựu Đại Thừa!

- Nhưng hiện tại đại đạo đã thay đổi, các ngươi dựa vào thiên công vốn có, lại làm sao có thể bước đến bước kia?

- . . .

- . . .

Chúng tu có mặt đều kinh ngạc vô cùng, vẻ mặt cực kỳ phức tạp.

Chuyện này bọn họ chưa từng nghĩ tới, nhưng nghĩ qua lại thật sự giải thích được nghi vấn của bọn họ.

Thiên công mỗi một thánh địa đều là tiền nhân lĩnh ngộ đại đạo mà viết lại, nên những hậu nhân như bọn họ mới có thể căn cứ vào lĩnh ngộ thiên công, từng bước tăng cao tu vi, tiếp theo nắm giữ thiên công hoàn chỉnh. Mà nếu sự thật đúng như người thủ sơn nói, thiên địa đại đạo đã sửa, như vậy thiên công vốn có đều xuất hiện sai lầm, bọn họ sẽ không có cách nào bước ra bước đi kia…

Quan trọng hơn chính là, bọn họ đều là những người đứng đầu thế gian, người gần đến Đại Thừa trong lòng tự có cảm ứng.

Trong không gian vắng lặng, Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên hơi hiểu ra, tự nói:

- Mỗi khi ta tìm hiểu Cửu Ngũ thiên công cuối cùng, đúng là đều cảm giác không phù hợp cùng thiên địa, ta lại tưởng ta lĩnh ngộ có vấn đề, không lẽ thật sự vùng thế giới này xảy ra vấn đề?

Không ai có thể trả lời hắn, lúc này mọi người rất bối rồi.

Thiên địa đại đạo trước mặt thoáng chốc mất toàn cảnh, bọn họ không ai có thể nói được gì.

Vào lúc này, Bạch phu nhân Lang Gia Các, người có tu vi hơi yếu hơn một chút lại có thể duy trì chút thanh tỉnh, nàng như ý thức được cái gì, ngẩng đầu nhìn người thủ sơn Đông Hoàng Sơn hỏi:

- Nếu ngươi nói được nơi xảy ra vấn đề, vậy cũng có phương pháp giải quyết chứ?

Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn nhìn nàng trả lời:

- Đương nhiên biết!

Lập tức, mọi người xung quanh đều nhìn hắn.

Người thủ sơn:

- Chỉ cần có một người, dựa vào lĩnh ngộ đại đạo mới của chính mình, bước ra được một bước kia, sau đó quay lại, giúp đỡ các ngươi sửa chữa thiên công, vậy các ngươi có thể cộng hưởng cùng thiên địa đại đạo bây giờ, cũng bước ra bước cuối cùng kia.

Đây thực sự là một câu trả lời rất hữu hình, nhưng vấn đề then chốt là ai có thể bước ra bước cuối cùng kia?

- Đây chính là nguyên nhân Đông Hoàng Sơn ta cần nhiều Tiên Nguyên như vậy.

Đón nhận ánh mắt mọi người, người thủ sơn Đông Hoàng Sơn chỉ cươi cười, giơ tay chỉ về một đạo tinh khí thông thiên, nặng nề nói:

- Tiểu Thánh Sư sơn ta chính là người có thể bước ra con đường này.
Bình Luận (0)
Comment