Chương 1666: Đánh Long hồn, vỡ Tiên Nguyên (1)
Nhưng lúc này khi nhìn thấy Phương Nguyên, loại cảm giác khủng hoảng kinh hãi lại xuất hiện trong đáy lòng, tràn ngập trong lòng hắn, thần hồn run rẩy.
Giống như rất lâu trước kia, hắn chỉ là một tiểu bối chờ đợi bị vận mệnh lựa chọn, mà Phương Nguyên mới là người cao cao tại thượng, mạnh mẽ đoạt lại quyền điều khiển Long hồn từ trong tay vô số tu sĩ Hóa Thần, cho hắn một cơ hội.
Rõ ràng Phương Nguyên chỉ là một Nguyên Anh mà thôi nhưng thế gian tìm đâu ra Nguyên Anh mạnh thế này chứ?
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, Phương Nguyên đã bước đi về phía trước.
Tốc độ của hắn cũng không nhanh, nhưng trong mắt tiểu nhi Lục gia thân hình hắn lại càng ngày càng cao lớn, giống như muốn tràn ngập khắp thiên địa.
- Ngươi…. Lui lại!
Lục gia Tử kia rốt cục không chịu được áp lực to lớn này, đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, pháp lực tăng vọt.
Lúc này sức mạnh Long hồn cũng được phát huy ra ngoài.
Điều này khiến mỗi một tia pháp lực quanh người hắn đều biến thành bộ dạng chân long, mà tất cả pháp lực chân long này lại tạo thành một Thần Long vô cùng lớn, bốc lên trong hư không, giơ cao nanh vuốt, khống chế lôi điện, từ xa chộp về phía Phương Nguyên, sức mạnh hung mãnh trực tiếp xé rách hư không, muốn tiếp tục xé rách Phương Nguyên!
Vào lúc này hắn không quan tâm thứ gì khác, trực tiếp hạ sát thủ.
Hắn rất sợ hãi cho nên sinh ra sát tâm.
Sức mạnh Long hồn mênh mông cuồn cuộn, dữ dội đáng sợ!
Lúc này thực lực hắn thi triển ra mạnh hơn những tiểu bối mới Hóa Thần rất nhiều!
Những người đó dù sao cũng mới có được Tiên Nguyên không lâu, lĩnh ngộ đại đạo pháp tắc có hạn, không thể phát huy ra uy lực thật sự của Tiên Nguyên. Nhưng hắn lại khác, hắn luyện hoá Long hồn, có thể mượn dùng thần uy của Long hồn, trực tiếp khởi động sức mạnh sấm chớp đáng sợ…
- Ta tặng Long hồn không phải để cho các ngươi đi theo người khác tranh giành thiên hạ!
Nhưng khi Phương Nguyên đón nhận sức mạnh Long hồn kia, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, cúi đầu nói.
Nhìn Long hồn dữ tợn đã sắp đánh tới trước mặt, thân hình hắn đột nhiên xoay chuyển, năm ngón tay đan chéo nhau chỉ về phía trước.
Không thể nào hình dung được kỹ năng nắn ấn của hắn, sức mạnh Long hồn kia dữ tợn hung ác, dường như chỉ cần tới gần cũng sẽ bị khí cơ trên người Long hồn kia xé thành từng mảnh nhỏ. Nhưng bàn tay của Phương Nguyên lại cố tình men theo khe hở của thần uy vô tận kia dò xét đi vào, giữ chặt đầu rồng.
- Phốc!
Thần Long kia đang lắc đầu quẫy đuôi, lại bị một chưởng của Phương Nguyên giữ lại trong hư không.
Thần Long bị giữ đầu rốt cục không thể bay trong không trung hay cưỡi mây bay lượn.
Lục gia Tử cảm thấy đỉnh đầu như núi, khuôn mặt hung ác điên cuồng bỗng nhiên hiện ra chút hoảng sợ.
Hắn liều mạng khởi động pháp lực muốn phản kháng, nhưng vào lúc này Phương Nguyên lại nhấn một cái, đưa tay ra nắm lấy đầu rồng, miễn cưỡng kéo sức mạnh Long hồn kia trở về, một màn này thoạt nhìn vô cùng đơn giản, giống như rút một thanh kiếm từ trong vỏ, hoặc có thể nói là rút ra một sợi gân từ trong cơ thể Giao Long.
Lục gia Tử liên tục kêu thảm thiết, chỉ có thấy thần hồn bị xé rách, pháp lực vỡ nát.
Hắn cảm giác Long hồn đang phù hợp vô cùng hoàn mỹ với thần hồn, thân thể và pháp lực của hắn lại bị rút ra ngoài.
Điều này khiến hắn vừa sợ vừa giận, liều mạng kêu to, giãy dụa, ngay cả chút khí lực phát ra tiếng cũng không có.
Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Phương Nguyên rút Long hồn của hắn, sau đó tiện tay vứt ra phía sau.
Long hồn một lần nữa bị rút ra liền mất đi thần uy Long hồn vốn có, đã tàn tạ, khí cơ khô héo, thu lại vô cùng nhỏ, sau khi bị Phương Nguyên ném ra ngoài, mèo trắng đã sớm chờ ở xa liền nhảy lên cao, há mồm ngậm lấy.
Giống như một con chim bắt cá bay nhanh đi, không biết đã chạy tới góc nào hưởng thụ rồi.
Mà thân thể Đạo Tử Lục gia nhanh chóng bị tàn phá, giống như diều đứt dây từ giữa không trung ngã xuống dưới.
…..
Mọi người nhìn thấy mà kinh sợ.
Tất cả mọi người im lặng nhìn Đạo Tử Lục gia ngã xuống từ giữa không trung, giống như túi vải bị rách thủng khí.
Khắp nơi có sấm sét hạ xuống, một đám Hóa Thần né ra phía xa, vào thời điểm này đều như mất đi dũng khí tái chiến. Không phải bọn họ không có sức tái chiến, chỉ là không ai dám xông lên mà thôi.
Bởi vì bọn họ cảm thấy bản thân nhìn không thấu Phương Nguyên.
Không hiểu rõ người này rốt cục có cảnh giới gì, lại có thực lực thế nào.
Rõ ràng chỉ là một Nguyên Anh, nhưng hiện giờ lại có bản lĩnh một người ác chiến với mười đại Hóa Thần.
- Thì ra hắn ngoại trừ luyện hoá Cửu Long Ly Hỏa còn luyện được lôi pháp cao minh thế này, Long hồn trên người Lục gia sư đệ là do hắn ban tặng, Long hồn ở trên người hắn lâu như vậy, hắn có thể tìm được nhược điểm trên người Long hồn cũng là chuyện bình thường. Tuy hắn chỉ là Nguyên Anh, lại nắm giữ sức mạnh siêu việt hơn Nguyên Anh rất nhiều, lại lĩnh ngộ thiên công sâu đậm, cho nên mới có thể chuẩn xác tìm được sơ hở của đám tu sĩ Hóa Thần khi bọn họ chưa hoàn toàn tìm hiểu được sức mạnh của mình, cường ngạnh đánh bại kẻ thù…
Nhìn thấy người bên Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn ra tay lại chật vật như thế, sắc mặt đám người thủ sơn Đông Hoàng Sơn cũng trở nên vô cùng khó coi. Hiện giờ bọn họ muốn mượn cớ bắt Hắc Ám Ma Chủ tới tấn công Lang Gia Các, không ngờ mọi chuyện đã chuẩn bị kỹ lại đột nhiên xuất hiện một tiểu bối họ Phương đứng ra cản đường đi, vô duyên vô cớ tiêu tốn nhiều thời gian như vậy.