Chương 1669: Đại thế thiên hạ, không phải chỉ một người có thể ngăn cản (2)
Đám người người thủ sơn Đông Hoàng Sơn có chút ngạc nhiên quay đầu, khó hiểu nhìn hắn.
Ánh mắt Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đang nhìn Phương Nguyên, thản nhiên nói:
- Tuy hắn là Nguyên Anh, nhưng lĩnh ngộ thiên địa đại đạo của hắn vô cùng cao, lại luyện hoá mấy loại sức lực có thể đả thương Hóa Thần, cho nên mới có thực lực như ngày hôm nay. Trong Hóa Thần cấp thấp, chỉ sợ không có ai là đối thủ của hắn, mà nếu các ngươi ra tay với hắn, các đại Thánh địa khác cũng sẽ không đồng ý, không có lợi đối với thanh danh!
Người thủ sơn nghe xong lời này lại hơi trầm ngâm, đành phải chậm rãi tuân theo quy củ.
Mà lúc này Phương Nguyên đứng trước Lang Gia Các lại chắp tay sau lưng, bình tĩnh nói:
- Đại kiếp nạn sắp buông xuống, thế gian không nên tiếp tục phân tranh, cho nên ta tình nguyện tránh trong Lang Gia Các đọc sách còn hơn vướng vào mấy chuyện thị phi này. Nhưng các ngươi tốt nhất cũng nên một vừa hai phải, đừng làm quá nhiều, Hắc Ám Ma Chủ tất nhiên có tội, nhưng ta đã từng nói, hiện giờ hắn đã đền tội, chỉ còn chờ Tiên Minh thẩm tra và phán quyết. Cho dù uy danh Đông Hoàng Sơn các ngươi có lớn hơn nữa cũng không lớn hơn thiên hạ, vì thế vẫn nên lui lại đi, chờ Tiên Minh thẩm tra và phán quyết còn hơn!
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn nghe lời này chậm rãi lắc lắc đầu, nhưng vẫn không mở miệng.
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn biết mình nên nói chuyện khi nào, lạnh lùng mở miệng quát:
- Đạo tử Đông Hoàng Sơn chúng ta sinh ra làm Thánh, làm thầy thiên hạ, chỉ rời núi trong thời gian ngắn ngủi đã lập ra vô số công lớn cho thiên hạ, lại tạo ra một đại đạo thông thiên, tu sửa con đường tu hành của thế gian, cho nên hắn mới là người có tư cách đại diện cho thiên hạ, ngươi chỉ là một Nguyên Anh, có tư cách gì đại diện cho người trong thiên hạ nói chuyện?
Phương Nguyên vẫn không để ý tới hắn, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn.
Hắn nói:
- Ngươi vẫn muốn thiên công một lần nữa trở thành Đại Thừa?
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đưa mắt nhìn Phương Nguyên, chậm rãi gật đầu nói:
- Đây là con đường của ta, cũng là con đường của thiên hạ!
Phương Nguyên cười nói:
- Nếu ngươi tự tin với con đường của mình như vậy, vì sao lại phải cắt đứt con đường của ta?
Người xung quanh nghe lời này, thoáng chốc không biết có bao nhiêu người mang sắc mặt xấu hổ.
Nghĩ thầm: Rốt cục cũng đã nói ra, hắn vẫn rất để ý tới chuyện này....
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn nghe xong lời này cũng trầm mặc.
Rất ít người chú ý ánh mắt hắn đảo qua trên người người thủ sơn Đông Hoàng Sơn, nhưng không nói thêm gì, chỉ ngẩng đầu nhìn về phía Phương Nguyên, chậm rãi nói:
- Ta cũng không quan tâm Tiên Nguyên có phải con đường của ngươi hay không, cho dù là con đường cũng ngươi cũng là con đường bị gãy!
Phương Nguyên nghe lời này chỉ cười mà không nói.
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn chậm rãi đứng lên nói:
- Ta được sinh ra vì đại kiếp nạn, là vì dẫn dắt nhân gian vượt qua đại kiếp nạn!
Thanh âm có vẻ không chút vang dội, nhưng lại khiến tất cả người trong thiên hạ đều nghe rõ ràng:
- Ta ở trên Đông Hoàng Sơn đã suy nghĩ vô cùng rõ ràng, biết phải làm sao mới có thể vượt qua một trận đại kiếp nạn được xem là lớn nhất đối với Thiên Nguyên, cho nên ta đã định ra con đường của mình, cũng vẫn sẽ tiếp tục đi xuống, ta vô cùng tán thưởng chuyện ngươi làm, nhưng ngươi không thể ngăn cản con đường ta phải đi!
- Ta với ngươi không oán, lại càng không hận, nhưng ngươi chắn đường của ta, ta sẽ chém người!
Trong lời nói của hắn dường như ẩn chứa sức mạnh nào đó, tiến thẳng vào trong lòng người.
Thời điểm hắn nói chuyện lại chậm rãi đi từng bước tiến về phía trước.
Theo từng bước đi của hắn, tất cả cao thủ bên cạnh cùng phía sau hắn cũng đi theo vọt tới trước.
Cảm giác giống như thiên địa bỗng nhiên bước đi từng bước.
Trên không trung ba ngàn dặm của Đông Hoàng Sơn bao phủ mây mù, giống như bị cuồng phong kéo lại, lao ngược về phía sau.
Không thể nào hình dung loại cảm giác này!
Nhất là Phương Nguyên đứng trước mặt Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, cảm giác như cả thiên địa đều đang đè ép về phía mình.
Giống như bản thân đang đối kháng với cả thiên địa!
Loại áp lực này, đừng nói là hắn, cho dù Thánh Nhân như Tiên Minh, các đại Thánh địa cũng không thể chịu nổi.
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn sinh ra theo mệnh trời, lại khổ tu vô số năm, chỉ dựa vào chính mình tự đi ngộ đạo, lĩnh ngộ đại đạo của hắn chính là đại đạo chân thật nhất trong thiên hạ. Mà sau khi hắn rời núi, khí thế vô song, ngưng tụ số mệnh thiên hạ, hiện giờ đã có hình ảnh Thánh Vương. Hắn lại chăm chú nhìn Phương Nguyên bước ra từng bước như vậy, đại biểu cho đại đạo của hắn đang nghiền nát bẽ gãy tiến về phía trước....
Hắn đi từng bước về phía trước liền đại biểu cho thiên hạ đi từng bước về trước!
Cho dù ngươi đánh bại mười vị Hóa Thần thì có sao?
Cho dù ngươi đánh bại hai vị Tiểu Thánh Trung Châu thì sao?
Hắn là Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn duy nhất trên thế gian có thể tạo ra đại đạo, hắn đại biểu cho đại đạo!
Ở trước mặt đại đạo, cho dù là ai cũng không thể ngăn cản, cũng không ngăn cản được!
Phương Nguyên đối diện với loại khí thế này, chỉ có thể tránh ra, hoặc tuỳ ý để hắn nghiền áp qua người mình.