Chương 1675: Đạo bất đồng, các bên tranh đấu (2)
Trong hoàn cảnh này, người thủ sơn Đông Hoàng Sơn tự cho bản thân là người mưu lược vô song cũng cảm thấy không biết làm sao.
Điều mấu chốt là hắn có thể cảm giác được, nguời phía bên hắn, nhân tâm tán loạn, khi nghe đến Dịch Lâu tuyên bố Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma đại trận thôi diễn hoàn thành, rõ ràng có rất nhiều người nhìn Phương Nguyên với ánh mắt thay đổi, đó là một loại ánh mắt kính phục mà cảm kích, tuy rằng rất vi diệu, nhưng đặt ở quan hệ đối địch, đây chính là một loại biến số khiến người ta không muốn nhìn thấy nhất.
Nhìn thấy tiểu bối Tần gia, Vương gia, Đạo tử xuất hiện thì bên cạnh mình, trong những cao thủ, cũng có không ít người trong lòng đang loạn, đặc biệt là người mấy người có Long hồn, thậm chí bọn họ theo bản năng trốn trong đám đông, tựa như không muốn đối mặt với ánh mắt nhìn bọn họ, bọn họ có thể đánh nhau sống chết cùng mấy người Phương Nguyên sao?
Vừa bị sức mạnh Thần Ma đại quân uy hiếp.
Thần Ma đại quân do Tiên Minh toàn lực chế tạo, thực sự quá khủng bố, không có bao nhiêu người đồng ý chính diện đụng tới!
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn trong giây phút này trong lòng loạn như ma.
Tuy nhiên, sắc mặt Tiểu Thánh sư Đông Hoàng Sơn vẫn khá bình tĩnh, sau khi nghe Phương Nguyên nói, chậm rãi nhìn về phía trước, đảo mặt nhìn mọi người bên cạnh Phương Nguyên, hắn nhìn rất chăm chú, nhưng trong ánh mắt, cũng không có ý căm ghét, sau đó nói với Phương Nguyên:
- Xem ra ta làm còn chưa đủ tốt, vì lẽ đó thiên hạ này, còn có rất nhiều người cũng không đồng ý con đường của ta!
- Có thể không phải con đường của ngươi chưa đủ tốt, mà bởi vì con đường của ngươi là sai!
Phương Nguyên nhanh chóng đón lời.
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn nói:
- Con đường của ta nhất định là đúng, ta ở Đông Hoàng Sơn từng xem điển tịch viết về vô số lần Thiên Nguyên đối kháng đại kiếp nạn, cũng phân tích qua thế cục hôm nay, ta biết lần này đại kiếp nạn đến, sẽ khủng bố cỡ nào, cũng biết bây giờ Thiên Nguyên nghênh chiến đại kiếp nạn thì sẽ xuất hiện bao nhiêu mầm họa, nên ta mới lựa chọn con đường này, đây là con đường đơn giản nhất cũng hữu dụng nhất.
Phương Nguyên lắc lắc đầu, trả lời đơn giản:
- Con đường này ta không đồng ý!
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn lạnh lẽo nhìn hắn, nói:
- Trước khi ta xuống núi, không biết ngươi, sau khi xuống núi đã từng xem những chuyện ngươi làm. Ngươi từ một người yếu ớt đi lên, có thể đi đến một bước này, đã rất đáng gờm, nhưng dù sao ánh mắt của ngươi vẫn quá thiển cận, cũng quá lý tưởng, ngươi không biết lòng người có thể xấu xa thế nào, vì thế ngươi sẽ thất vọng, các ngươi cảm giác mình đã chuẩn bị đủ tốt, nhưng trên thực tế còn chưa đủ, bây giờ ngươi ngăn cản ta, cảm giác mình làm đúng chuyện, nhưng nếu như tương lai đại kiếp nạn thật sự giáng xuống, Thiên Nguyên không chống đỡ được, như vậy cái mà các ngươi gọi là đúng chuyện, kỳ thực chính là chuyện ác trên đời.
Phương Nguyên chăm chú suy nghĩ một lúc lâu, vẫn lắc đầu.
Bỗng nhiên cảm giác được, vị Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn kỳ thực rất giống Hắc Ám Ma Chủ.
Ở khía cạnh nào đó, hắn cũng cảm thấy Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn nói rất có đạo lý, bởi vì ở một thời điểm nào đó, hắn cảm giác thế cuộc thiên hạ khiến người ta tuyệt vọng, cũng từng ở một thời điểm nào đó, trong lòng bỗng nhiên sinh ra ý niệm như vậy.
Cũng vì ý niệm này, hắn mới đi tới Ma Biên, đi tới Yêu Vực.
Có điều, hắn theo đuổi là âm thanh đồng tình của tất cả mọi người, nhưng Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn lại dứt khoát không để cho người ta lên tiếng, hắn làm càng quyết tuyệt hơn, nhưng ngay cả Phương Nguyên cũng phải thừa nhận, có lẽ Đông Hoàng Sơn như vậy càng hữu dụng hơn.
Thế nhưng, ai dám đánh cược đây?
Suy cho cùng chúng ta phải rút kinh nghiệm, sự xuất hiện của Vương triều Hắc Ám không có mang đến kết quả tốt.
- Xem ra ngươi vẫn muốn ngăn cản ta.
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đánh giá sắc mặt Phương Nguyên, nói chung cũng có chút thất vọng.
- Ngươi là một người thông minh, nhưng càng thông minh, có lúc càng đáng ghét, bởi vì người thông minh, sẽ có suy nghĩ của riêng họ, cũng sẽ có chút ngu xuẩn, giống như ngươi, ngươi nhất định phải ngăn trước mặt ta, cản đường của ta, hay là có người nói với ngươi, để ngươi đối mặt ta, ngăn cản con đường đi của ta, kéo dài tới đại kiếp nạn hàng lâm, nhưng không biết ngươi có nghĩ tới không, điều này là không đúng!
Hắn hít sâu một hơi, biểu hiện cực kỳ nghiêm túc:
- Có thể ngươi sẽ trì hoãn con đuờng của ta một quãng thời gian, nhưng vẫn sẽ bại, tất cả những người bên cạnh ngươi cũng sẽ bại, đánh đổi một cái giá cực kỳ nặng nề, kết quả chỉ khiến Thiên Nguyên càng thêm suy tàn, có câu nói có lẽ ngươi cũng hiểu rõ, dù sao ngươi cũng không phải Hóa Thần, chênh lệch giữa chúng ta càng ngày càng lớn, mỗi một ngày trôi qua, ngươi sẽ càng yếu hơn, mãi cho đến khi ngươi hoàn toàn không phải là đối thủ của ta, mà kết quả, cũng chỉ kéo dài con đường của ta mà thôi.
Lời hắn nói cũng làm cho Phương Nguyên có chút bất ngờ.
Xem ra đây cũng là một người cảm khái, ít nhất hắn cũng đoán được chuyện của lục đại Thánh địa muốn làm.
- Có vẻ ngươi rất tự tin!
Qua rất lâu, Phương Nguyên mới chậm rãi ngẩng đầu, hắn nhìn Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, trên mặt không chút sợ hãi, cũng không có vẻ gì là phẫn hận, càng không có quyết tuyệt chết vì đạo, cũng vô cùng bình tĩnh, nói:
- Ngươi nói rất có đạo lý, một số chuyện đoán cũng rất chính xác, đạo tâm cũng kiên ổn hơn ta tưởng tượng, nhưng có một việc ngươi nói sai rồi.