Chương 1676: Lấy thiếu luyện đủ, từ không luyện có (1)
Mặt Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn trầm xuống, ngẩng đầu nhìn Phương Nguyên.
- Đạo của ngươi cũng không phải là đạo duy nhất, cũng không cường đại như tưởng tượng.
Phương Nguyên nhìn hắn, chậm rãi nói.
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn đã nghe đến mặt mày tức giận.
Mà Phương Nguyên lại nhẹ nhàng lắc đầu, tiếp tục nói:
- Nói ra cũng có chút đáng tiếc.
- Từ khi ngươi xuống núi, ta rất cảm kích những việc ngươi làm, làm người ngay thẳng chính trực, nắm giữ đại thế, thậm chí dù có thừa dịp ta ở Dịch Lâu bế quan, muốn đoạt thiên hạ đại thế này, đoạt tên Thánh Sư, ngươi cũng đều dựa vào bản lĩnh thật sự của chính mình mà đoạt, nếu thật sự đoạt được, ta không có gì để nói, nhưng ngươi ngàn vạn lần không nên có tâm tư xấu, cắt đứt tiên lộ nhập Côn Luân Sơn của ta.
Vừa nói chuyện, hắn vừa bước về phía trước, tiếng nói hơi trầm xuống:
- Huống chi, ngươi căn bản còn không nhịn được.
- Rầm rầm…
Phương Nguyên bước lên một bước, trong thiên địa cuồng phong nổi lên.
Áo bào hắn bị cuồng phong thổi bay lên, âm thanh như ẩn chứa một loại đạo uẩn nào đó, tay áo tung bay đánh tiếng vang dội đủ để vùng thế giới này nghe rõ, vang vọng bên tai.
Mà tinh thần khí cả người hắn cũng liên tiếp tăng vọt, giống như có một cái thang dưới chân hắn, từng bậc từng bậc tăng lên, đưa hắn đến trời cao. Thần uy vô tận gào thét, đạt đến cân bằng cùng thiên địa.
Một loại cảm giác không cách nào nói rõ từ trên người Phương Nguyên bay ra, tất cả mọi người từ xa nhìn hắn, giống như hắn trở thành trung tâm thiên địa.
- Hắn đang làm gì thế?
Trên một đóa đằng vân bên cạnh, mấy người Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên, Thiên Khôi Thánh Nhân, Lão tổ tông Vong Tình Đảo sắc mặt đại biến, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Ngay cả ở cảnh giới này như bọn họ, cũng không nhìn ra việc hiện tại Phương Nguyên muốn làm.
Đối diện với Phương Nguyên, trong vạn quân, người thủ sơn Đông Hoàng Sơn sắc mặt vô cùng kinh hãi.
Hắn nhanh chóng gỡ mọi chuyện cần thiết trước sau một lần, thiên hạ đại thế, vinh quang danh vọng, các loại bố trí trong thiên địa, chỉ có Tiểu Thánh Sư mới có thể đi thông con đường, trái tim mới chậm rãi trầm xuống.
Miệng phun ra một ngụm trọc khí, hắn cười lạnh:
- Mặc kệ ngươi mê hoặc thế nào, cũng chỉ là chuyện cười mà thôi.
Muốn vào trong thiên địa, Tiên Nguyên đã không còn, trong thế gian Nguyên Anh đã là cảnh giới tối cao, cũng chính Phương Nguyên cũng không biết khi nào mới tiếp cận Hóa Thần.
Dưới loại tình huống này, có lẽ hắn có thể lực áp bách Hóa Thần, triển lộ thực lực kinh ngươi, nhưng cảnh giới của hắn vĩnh viễn không đạt được cảnh giới Hóa Thần chân chính. Một người vĩnh viễn không đạt đến được cảnh giới Hóa Thần, dù xuất sắc thế nào cũng không thể làm nên chuyện.
Không thể cùng đẳng cấp với Tiểu Thánh Sư nhà hắn.
Lúc trong lòng hắn lóe lên những ý niệm này, Phương Nguyên đang kết ấn trên không trung.
Lúc này, toàn thân Phuơng Nguyên có tầng tầng thần quang nhấp nhô, duờng như cả nguời hắn được phủ thêm một tầng thần quang mỏng. Dưới áo bào xanh lưu động, hai mắt phun ra nuốt vào, vạn vật thiên địa bị thần quang trên người hắn chiếu rọi, xuất hiện một đạo ánh sáng pháp tắc mắt trần có thể thấy được. Những pháp tắc kia giống như vô số thiết liên, xuyên qua thiên địa, cũng xuyên qua vạn vật trong thiên địa.
- Ta thực sự không biết, một người thông minh như ngươi sao có thể ra hôn chiêu để cắt tiên lộ của ta.
Thần quang hai mắt Phương Nguyên khuấy động, vào lúc này nhìn về phía Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn.
Vẻ mặt của hắn như cười như không, mang theo chút tiếc hận, không hiểu nói:
- Chẳng lẽ người giống như ngươi đều không hiểu đạo lý vậy sao? Con đường của ta ở trong lòng ta, không phải ở Côn Luân Sơn, ngươi đánh gãy con đường của ta ở Côn Luân Sơn thực chất cũng đánh mất con đường của mình.
Giải thích xong cũng là lúc pháp ấn thứ nhất kết thành.
Ầm ầm.
Trước người hắn xuất hiện một con Chu Tước Lôi Linh to mười mấy trượng, trên người lôi điện quấn quanh chói mắt, hai cánh xòe to, bay lượn trong hư không, khiến cả phiến hư không xuất hiện lôi điện dày đặc, lưu hỏa khắp nơi trên mặt đất.
Đây chính là Phương Nguyên tu luyện Thiên Cương Ngũ Lôi dẫn luyện ra Chu Tước Lôi Linh.
- Ta lấy Ly Hỏa luyện Chu Tước.
Phương Nguyên nhìn bản thân trước Chu Tước Lôi Linh, nhẹ nhàng phất tay chỉ.
Lấy trời làm sách viết xuống vô số phù văn.
Những phù văn, hắn đột nhiên viết xuống là là Ly Hỏa Thần Uẩn, còn Cửu Long Ly Hỏa thì hắn luyện hóa đã lâu, lĩnh hội thấu đáo, bây giờ hạ bút mà viết xuống liền hóa thành từng đạo thần ý, so với Ly Hỏa không sai chút nào, khiến người ta vô cùng ngạc nhiên.
Cửu Long Ly Hỏa đốt nướng thiên địa, uy lực vô tận, có danh xưng là bán bộ Tiên Nguyên.
Đương nhiên, mặc dù chỉ là bán bộ nhưng cách biệt một trời một vực so với Tiên Nguyên chân chính, cái có thể hại người, cái có thể làm cho chính mình bước ra một cảnh giới, không thể so sánh. Dù thế, Phương Nguyên vẫn có thể tham ngộ được uy lực Ly Hỏa đầy đủ, đồng thời viết tiếp phù văn, bỗng dưng hắn dẫn xuất, trong mắt chúng tu là hành vi kinh người.
Có điều chúng tu không hiểu, Phương Nguyên vốn có Ly Hỏa chân chính, vì sao chỉ lấy thần ý?
Còn chưa nghĩ rõ ràng, đã thấy Phương Nguyên viết những phù văn sau cùng, tay áo phất lên.