Chương 1677: Lấy thiếu luyện đủ, từ không luyện có (2)
Vô tận Ly Hỏa phù văn đột nhiên bay về phía Chu Tước Lôi Linh, từng cái từng cái quấn quanh Chu Tước, trong mắt chúng tu chỉ thấy ánh lửa chói mắt, giống như hóa thành thái dương to lớn, rực sáng, treo lơ lửng giữa không trung.
Rất nhiều người tu vi thấp, mắt bị lóa lên, nhìn mọi thứ một cách mơ hồ.
Chờ đến khi thanh tỉnh đã phát hiện Chu Tước thay đổi.
Thân thể sinh ra lân hỏa, đầu mọc sừng rồng, móng rồng sinh gai, bên người còn có chính long ảnh hiển hiện, lay động thần uy tập cuốn tứ vực.
Chu Tước đã hóa thành Long Tước.
Phương Nguyên lại lấy Ly Hỏa chân ý, tu luyện tiến vào trong cơ thể Chu Tước, khiến đạo Lôi Linh có sức mạnh tăng đến cực hạn, người ngoài nhìn vào đã không thể phân biệt được Long Tước này là do thần thông biến ảo, nó tồn tại chân thực như một sinh linh.
- Cuối cùng hắn…
Người bên ngoài không hiểu, chỉ ngưng thần dò xét.
Phương Nguyên vô cùng căng thẳng, một khắc không ngừng, sau khi luyện xong, vươn ngón tay ra xa, bên cạnh hắn một con Thanh Lý to lớn bay ra, xem hư không là hồ lớn, bơi qua bơi lại quanh đầu Phương Nguyên, hơi nước lan tỏa khắp hư không.
Mà một tay khác của Phương Nguyên vạch ra trên không trung, theo ngón tay của hắn, một đạo phù văn từ không trung hiển hóa ra ngoài, không trung bỗng nhiên xuất hiện một con sông lớn, lao nhanh đáng sợ, âm u đầy tử khí, hoành rơi trong hư không. Chúng tu xung quanh nhìn thấy phía dưới một đầu Minh Hà to lớn, trước đây Phương Nguyên đã từng mượn dùng Minh Hà Thủy để ngăn địch.
Tương tự như Ly Hỏa, Minh Hà này cũng tồn tại như bán bộ Tiên Nguyên.
Không thể dùng đến Hóa Thần nhưng đồng dạng có thể thương tổn Hóa Thần và tu sĩ cảnh giới cao.
Trước đó Phương Nguyên hiểu thấu đáo Ly Hỏa, bây giờ cũng hiểu thấu đáo Minh Hà, đồng thời lấy phù văn hiển hóa như thế.
- Ta lấy Minh Hà luyện Thanh Lý…
Dưới điều động pháp lực của Phương Nguyên, Minh Hà này lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được quấn quanh Thanh Lý, từng chút một rót vào trong Thanh Lý, sau đó biến hóa ra pháp tắc vô tận, bên ngoài Thanh Lý lại hóa ra hư ảnh đỏ rực, truy đuổi bơi lội cùng Thanh Lý, một con là thủy thần thiên hạ, tích tụ thần quang, một con là ma quang mãnh liệt, mang theo huyết khí, đầu đuôi tương giao.
Phía trước là Thanh Lý, phía sau là Tử Lý không ngừng du động quanh nguời Phương Nguyên, tựa như Thái Cực Đồ to lớn. Phương Nguyên ở trong vị trí trung tâm Thái Cực Đồ, trên người thần quang quấn quanh, giống như vị thần trên Thái Cực.
Những người xung quanh nhìn được màn quỷ dị này, hoa mắt chóng mắt.
- Ta lấy Lôi Thụ luyện Thần Liễu…
Pháp ấn trên tay Phương Nguyên nhìn khá chậm chạp nhưng kỳ thực rất nhanh, một bước tiếp một bước, nước chảy mây trôi.
Luyện hóa Thanh Lý, phía sau hắn liền xuất hiện một hư ảnh Bất Tử Liễu, bây giờ theo pháp tắc tăng trưởng, hư ảnh Bất Tử Liễu cũng cao lớn hơn nhiều lần, như muốn đỉnh thiên lập địa, lôi điện vạn thiên rủ xuống, quét tới quét lui trong hư không.
Một gốc Bất Tử Liễu rất huyền diệu, nhưng trong mắt chúng tu xung quanh vẫn còn thiếu chút thần tính.
Vào lúc này, Phương Nguyên vẫn đưa tay viết phù văn.
Từng đạo phù văn huyền diệu, thế mà hóa thành một fốc cây nhỏ, cây nhỏ này như thật như ảo, chỉ cao hơn bảy thước, phía trên quấn quanh lôi điện, giống như có một vài vần điệu tuyệt vời có thể hòa hợp cùng thiên địa.
Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên thấy gốc cây nhỏ, hơi ngẩn người, nghĩ tới điều gì, trong lòng thầm tính “Hồng Nhi xử lý chính sự không được, lại hiểu được cách lấy lòng, ta cũng không biết lúc nào nó đưa Thất Bảo Lôi Thụ cho tiểu tử này tìm hiểu không biết.”
Một ý niệm thoáng lên trong đầu, Phương Nguyên đã nhập những phù văn đó vào trong thân Bất Tử Liễu.
Trong giây phút đó, đột nhiên Bất Tử Liễu lại tăng vọt, cành liễu lôi điện rủ xuống trở nên đa dạng gấp trăm lần.
Từng đạo lôi điện từ gốc mà lên, dọc theo thân cây chảy đến ngọn cành liễu, lại vẩy ra xung quanh Phương Nguyên, giống như thiên địa tuần hoàn không thôi. Mỗi một lần tuần hoàn, sinh cơ Bất Tử Liễu tăng lên một đoạn, tới cuối cùng cho người ta một loại cảm giác huyền diệu không cách nào hình dung được, như trở thành bất tử bất diệt chân chính, tương hỗ vô hạn, được đến Đông Phương Mộc Linh chân đế.
- Sau khi lấy Thất Bảo Lôi Thụ luyện Bất Tử Liễu, cũng chỉ còn lại…
Phương Nguyên cảm ứng được biến hóa của Bất Tử Liễu, trong lòng có chút thỏa mãn, lại lần nữa chỉ ra ngón tay.
Ầm.
Bỗng nhiên, trong thanh khí lưu chuyển, một con Kim Cáp cực lớn xuất hiện dưới chân hắn, Kim Cáp này cao chừng trăm trượng, ngồi xổm nơi đó, tựa như một tòa núi lớn, toàn thân trên dưới kim quang mãnh liệt, như muốn thôn thiên nuốt địa.
Không ít tu sĩ nhìn Kim Cáp, hoa mắt mà thốt lên:
- Thật uy phong!
Phương Nguyên nhìn Kim Cáp, đánh rơi một tia thanh khí, thấp giọng nói:
- Ngươi nuốt Thần Ma thiên địa lâu như vậy, nên luyện hóa đi.
Cô cô.
Trong cơ thể Kim Cáp như có tiếng sấm vang dội.
Toàn thân nó như biến thành hơi mờ, chúng tu có thể nhìn rõ thân thể nó, bên trong có một vùng thế giới vô cùng to lớn, thế giới này chính là thế giới Ma Đạo Thần Ma, trọng tâm Ma Đạo Thần Ma chính là Đại Tự Tại Thần Ma Cung, mà Đại Tự Tại Thần Ma Cung lại là ma kim hiếm thấy trong thiên địa luyện thành, mà hiện tại ma kim cùng thân thể Kim Cáp tan ra một chỗ.
Ầm ầm ầm ầm!
Tứ đại Lôi Linh được luyện thành, khí thế hoàn toàn khác biệt, như trở thành một loại thần vật khác.