Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1678 - Chương 1679: Luyện Hóa Thiên Lôi Thành Tiên Nguyên (2)

Chương 1679: Luyện Hóa Thiên Lôi thành Tiên Nguyên (2)
Nói xong, đột nhiên hắn dùng sức kéo mạnh một cái, một đoàn lôi khí hóa thành một con Lôi long, vượt qua hư không, xuyên qua đường đi, đánh nát từng đạo pháp tắc, nhưng lại làm cho pháp tắc hồi sinh, những tia sấm chớp cuối cùng, vắt ngang sau đầu Phương Nguyên, như một đạo thần hoàn, lưu lại rất lâu, dẫn thiên địa đại đạo mơ hồ sinh ra cộng hưởng.

Khí cơ trên người Phương Nguyên cũng phát sinh biến hóa vô tận.

Cơ thể hắn như biến mất ở vùng thế giới này, khi xuất hiện trở lại như hòa cùng thiên địa.

Khí tức trên người hắn tăng vọt với tốc độ không thể hình dung, khí huyết ầm ầm, pháp lực ngập trời, trong mắt những chúng tu xung quanh, đã xuất hiện một loại biến hóa khó có thể hình dung, thoát thai hoán cốt, bước vào cảnh giới hoàn toàn mới.

Hóa Thần!

Đến giờ phút này, Phương Nguyên đã trở thành một Hóa Thần chân chính.

. . .

. . .

Hư không vắng vẻ, lặng yên không hề có một tiếng động.

Mỗi người đều nhìn ra, Phương Nguyên bây giờ đã bước vào cảnh giới hoàn toàn mới.

Hắn không còn là tu vi Nguyên Anh, mà là Hóa Thần.

Nguyên Anh quá khác Hóa Thần, khác đến bất kỳ người nào cũng có thể phân biệt được.

Nguyên Anh, thực lực mạnh đến đâu, bản thân không cách nào hợp đại đạo.

Mà Hóa Thần, thì lại đã bắt đầu chứa đựng pháp tắc, bước vào trong thiên địa, chưởng ngự pháp tắc, mượn sức mạnh to lớn của thiên địa.

Từ một điểm này có thể nhìn ra được Phương Nguyên đang ở cảnh giới Hóa Thần.

Nhưng mọi người cũng khó mà tin tưởng những chuyện diễn ra trước mắt, vì nó quá không hợp lý.

Rõ ràng hắn không có Tiên Nguyên, làm sao có khả năng có thành tựu Hóa Thần?

Lẽ nào cõi đời này thật sự có gọi là thiên đạo Hóa Thần?

. . .

. . .

Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đột nhiên đứng lên, con ngươi co rút, lạnh lùng nhìn Phương Nguyên.

Mà vào lúc này Phương Nguyên lại lẳng lặng đứng trong đất trời, sau lưng một tia sét, vượt qua thiên địa, làm cho một thân pháp tắc của hắn không ngừng xuất hiện cộng hưởng cùng đại đạo thiên địa, pháp tắc biến ảo vô tận. Xung quanh hư không, biến ảo ra ảo giác khiến người nhìn thấy thiên địa hủy diệt và trọng sinh, tinh thần chết đi và cây cỏ sinh trưởng, đầm nước khô cạn và mưa to tràn đầy.

Trên vách đá cách đó không xa, có một cây cỏ nhỏ, ngoan cường sinh trưởng, một khối nham thạch trên đỉnh động, xoẹt một tiếng, nham thạch từ trên vách đá rơi xuống, nát bấy, cỏ nhỏ lại được tắm ánh sáng mặt trời, sinh cơ vô tận.

. . .

. . .

- Ngươi tự phong mình là Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, muốn lĩnh ngộ đại đạo chỉ có một con đường.

Phương Nguyên đón cái nhìn của Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, tiếng nói bình tĩnh, nhưng ám hợp cùng pháp tắc xung quanh, làm cho tiếng nói của hắn vang vọng lan rộng khắp nơi, như vang ở bên tai:

- Con đường ta đi không giống ngươi, ngươi đoạt hết Tiên Nguyên, muốn thay tu sĩ Hóa Thần thế gian, đi ra một con đường Đại Thừa, ta lại là Nguyên Anh, đi ra một con đường không cần Tiên Nguyên để Hóa Thần.

Phương Nguyên nói vô cùng nhẹ nhàng, rồi sau đó nhẹ nhàng kêu:

- Vân Chu!

Sau người Phương Nguyên, trong ba ngàn cấm chế Lang Gia Các, một nam tử thanh tú đi ra, hắn đến trước người Phương Nguyên, quỳ xuống, nhẹ nhàng lạy, vẻ mặt ngại ngùng lại có mấy phần kiên nghị, ngẩng đầu nhìn Phương Nguyên, ánh mắt vô cùng trong sáng.

Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn nhíu mày, hắn còn nhớ, người này là tiểu tướng Ma Biên ở Côn Luân Sơn hắn đã từng thấy.

Lúc trước ở Côn Luân Sơn, người tên Vân Chu này không có được Tiên Nguyên, lại vì giữ Tiên Nguyên cho Phương Nguyên, bị pháp tắc của hắn phản phệ, bị thương nặng, hắn còn tưởng người này đã chết rồi, không nghĩ tới, hắn lại yên lành xuất hiện ở đây, như người thường.

Phương Nguyên nhìn người tuổi trẻ kia, nói:

- Ta cho ngươi tạo hóa, giúp ngươi có thành tựu Hóa Thần!

Vừa nói chuyện, hắn hơi điểm nhẹ, một ánh chớp hỗn độn đánh vào mi tâm Vân Chu.

Thân hình Vân Chu chấn động, từng đợt ánh chớp từ trong cơ thể hắn phát tán ra, trong lúc đó, pháp tắc xung quanh đại biến, hiện ra một sợi dây như sợi dây dạng xích, chuyển tới bên cạnh hắn, thoáng chốc mặt hắn ngẩn ra, tiếp đến lại vui vẻ vô tận, chậm rãi đứng lên, thử nắm chặt quả đấm của chính mình, bên người Phong Lôi Thủy Hỏa đồng thời xuất hiện.

- Không…cần Tiên Nguyên cũng có thành tựu Hóa Thần?

Có người lên tiếng, giọng nói run rẩy như đang thấy quỷ.

Trên thực tế, dựa vào cảnh giới của chúng tu có mặt ở đây, thấy quỷ cũng không biết sợ, quỷ sợ bon họ cũng nên.

Nhưng bọn họ vẫn sợ.

Người sợ quỷ là bởi vì không biết quỷ thế nào.

Bây giờ, bọn họ liền nhìn thấy cảnh giới không biết rõ, không biết sức mạnh, không biết thần thông pháp môn, cho nên cảm thấy sợ hãi vô cùng.

Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, vẻ trong sáng trên mặt đã biến mất.

Hắn nhìn Phương Nguyên, bỗng trở nên mê man, trong nháy mắt vừa đố kị lại vừa bội phục.

Phương Nguyên nhìn hắn hỏi:

- Con đường của ta so với con đường của ngươi thì thế nào?

. . .

. . .

Trong đất trời, hoàn toàn yên tĩnh.

Ánh mắt của mọi người, đều tập trung trên người Phương Nguyên và Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, vừa ngạc nhiên vừa cảm thấy quái lạ.

Hai người đều từng có tên Tiểu Thánh Sư, có điều bước đi của Phương Nguyên khi sắp chứng thực tên Tiểu Thánh Sư, đột nhiên lại xuất hiện Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn khiến hắn rơi vào thế yếu, thậm chí lại bị người ta gọi là "Phương Nguyên sư đệ", mà Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, khi bắt đầu xuất thế, tỏ vẻ kiêu căng, chiếm hết tiên cơ, đồng thời cũng đoạt luôn con đường tu hành của hắn, tập hợp đại thế thiên hạ vào người, lại lập chí muốn vì tu sĩ Hóa Thần trong thiên hạ, đi ra một con đường có thể thành Đại Thừa.
Bình Luận (0)
Comment