Chương 1680: Con đường của ngươi rất tốt (1)
Vốn thế gian không ai có thể lại đoạt đi hào quang của hắn!
Nhưng không ngờ tới, Phương Nguyên lại đi ra mà không cần Tiên Nguyên vẫn có thành tựu Hóa Thần.
Hai con đường này, như Phương Nguyên hỏi ai cao hơn ai?
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn vẫn không trả lời, một tiếng nói kinh hoàng vô tận bỗng nhiên vang lên:
- Giết hắn, nhanh giết hắn!
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn vô cùng sợ hãi, liều mạng hét lớn:
- Nếu con đường của hắn thành công, con đường của ngươi thì sao?
Người thủ sơn quát to một tiếng, không biết bao nhiêu người từ trong mộng thức tỉnh.
Lúc đầu chúng tu còn có chút mơ hồ, thực sự lời Phương Nguyên nói, chuyện hắn làm được quá mức kinh người, trước nay chưa từng có chuyện không mượn Tiên Nguyên mà Hóa Thần, khiến mọi người trong lòng sợ hãi đến cực điểm, trong lòng muốn hiểu chuyện gì đang xảy ra, không có suy nghĩ ý nghĩa sau lưng, cũng không có suy nghĩ con đường này có mối quan hệ gì với Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng, dù sao bọn họ có hai mục tiêu, một là Hóa Thần, một cái là Đại Thừa, trước sau có khác biệt, tựa như không có gì mâu thuẫn.
Thế nhưng một câu người thủ sơn Đông Hoàng Sơn đánh trúng trọng điểm.
Trọng điểm không ở chỗ bọn họ hai người ai có thành tựu cảnh giới cao hơn, ý nghĩa ở hai con đường.
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn phải tiếp tục con đường tu hành vốn có, lĩnh ngộ đại đạo thiên địa mới, làm cho thế gian xuất hiện Đại Thừa!
Mà Phương Nguyên lại đi tới một con đường hoàn toàn mới, dù hắn không có Tiên Nguyên, vẫn có thành tựu Hóa Thần, điều quan trọng hơn là hắn lại có thể điểm hóa người khác có thành tựu Hóa Thần, điều này không phải nói rõ hắn có thể để người khác lên đại đạo Hóa Thần, mà cũng không ai biết điểm hóa này có hạn chế hay không, có yêu cầu nghiêm khắc gì không, nếu không có, vậy…
Không biết có bao nhiêu thế gia, người tu hành, vừa nghĩ tới điểm này trong lòng đều hồi hộp.
Bọn hắn đều là người có công phu dưỡng khí cực kỳ tốt, nhưng lúc này trái tim cũng như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Một chỉ điểm hóa người thành tựu Hóa Thần, ai dám nghĩ?
Mà có một tầng ý nghĩa cao hơn, là con đường này của Phương Nguyên trước nay chưa từng có, như vậy, nếu như đi theo con đường của hắn, khi đạt đến Hóa Thần đỉnh cao, muốn lên Đại Thừa có cần lĩnh ngộ thiên công hay không?
Nếu không cần thì chuyện này thật đáng sợ.
Hắn sẽ dẫn dắt một con đường tu hành hoàn toàn mới.
Thiên hạ Hóa Thần đều không cần lĩnh ngộ thiên công, như vậy Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn muốn có thành tựu Đại Thừa, còn ý nghĩa gì không?
Vì suy nghĩ như vậy, người thủ sơn Đông Hoàng Sơn như điên lên.
Cho nên hắn vừa hét lớn, vừa vội vã đạp về phía trước, pháp lực cuồn cuộn bay lên, làm cho trong đất trời, xuất hiện từng đạo bóng mờ như núi lớn, toàn bộ đất trời, cũng giống như bị núi lớn vô tận trấn áp lại, tất cả mọi người ở trong vùng thế giới này, đều không thể vận chuyển pháp lực, thậm chí hô hấp cũng có chút không thông, mà phong mang chỉ thẳng về phía Phương Nguyên.
Cùng lúc đó, sau lưng Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn cũng có vô số lão quái đồng thời kinh động, sát khí bốc lên.
Bọn họ đều là Hóa Thần lâu năm, phản ứng nhạy bén, nhận thức thiên hạ cực kỳ rõ ràng, trong lòng bay lên vô số ý nghĩ.
Có mấy Hóa Thần Đông Hoàng Sơn lâu năm tâm niệm thay đổi thật nhanh, vội vã thầm nghĩ "Nếu hắn thật sự đi ra con đường như vậy, Hóa Thần trên thế gian chẳng còn đáng giá sao? Chúng ta khổ sở tranh Tiên Nguyên, thành tựu Hóa Thần cao cao tại thượng, trong mắt ngươi lại trở thành cái gì? Nếu thật sự bị hắn khai sáng một phương đại thế, vậy chúng ta. . . Nhất định sẽ bị vứt bỏ!"
Càng nhiều người dã tâm bừng bừng, chủ thế gia đã quen vị chức vị cao vẻ mặt tức giận nói:
- Bố cục thiên hạ phải biến đổi, nếu tu sĩ không mượn Tiên Nguyên để có thành tựu Hóa Thần, như vậy thế gia đạo thống nắm giữ tài nguyên ưu thế sẽ bị suy yếu, thế gian sẽ nhanh chóng có thêm nhiều tu sĩ cấp cao, chắc chắn cấu trúc ban đầu sẽ bị phá vỡ, hơn nữa chúng ta đã quen với cấu trúc hiện tại, nếu thay đổi, thế gian sẽ có một cuộc tranh chấp, chúng ta không chắc sẽ nắm đuợc ưu thế, vì thế…mạng của hắn không thể giữ lại.
Những thế gia nghĩ đơn giản hơn:
- Tuy chúng ta được thừa kế Long hồn, nhưng cũng lựa chọn Đông Hoàng Sơn, ba mươi hai Cổ tộc đã chia làm hai nhóm người, một nhóm lựa chọn chống lại họ Phương, tiền đồ vô lượng, chúng ta cũng đã trở thành tử thù của hắn. Mà từ trước đến giờ, hắn là người có thù tất báo, sao có thể ngồi nhìn hắn lần nữa quật khởi, trấn áp thế gia chúng ta trong tương lai?
- . . .
- . . .
Vô số ý nghĩ, vô cùng hỗn loạn.
Thật sự không thể tưởng tượng ra, đằng sau vẻ mặt đằng đằng sát khí của những kẻ đáng giận này lại ẩn chứa ý niệm khác nhau.
Cạnh Phương Nguyên, trên một đoàn mây xanh, vẻ mặt mấy người Thiên Khôi Thánh Nhân và Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên vô cùng ngạc nhiên.
Thật sự bọn họ cũng không nghĩ tới ở trước mặt nhiều người Phương Nguyên lại có thể đạt thành tựu Hóa Thần, đi ra bước đi này, đối với Thánh địa bọn hắn mà nói cũng là một đả kích không nhỏ, nhưng nhìn sát khí cuồn cuộn bên người Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, bọn họ vội vàng phản ứng lại, liếc mắt nhìn nhau, nhanh chóng đưa ra quyết định, dù như thế nào, cũng phải che chở Phương Nguyên rời khỏi nơi này.