Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1684 - Chương 1685: Truyền Thừa Cho Người Trong Thiên Hạ (2)

Chương 1685: Truyền thừa cho người trong thiên hạ (2)
Phương Nguyên trực tiếp cắt ngang lời người thủ sơn Đông Hoàng Sơn, nói:

- Mà sau khi Lang Gia Các phát hiện thân phận của hắn đã bắt hắn lại, sau đó đưa tin tố cáo với ta. Hiện giờ Hắc Ám Ma Chủ đã tự sát, cũng coi như Lang Gia Các đại nghĩa diệt thân, những chuyện Hắc Ám Ma Chủ làm còn phải đợi điều tra, nhưng Lang Gia Các xác thật không phải đồng phạm với Tiền Các chủ!

Chúng tu xung quanh nghe xong lời Phương Nguyên liền trầm mặc.

Mãi tới lúc này bọn họ mới nhớ tới ngay từ đầu Phương Nguyên đã đứng ra ngăn cản bọn họ. Từ đầu hắn đã nói đã bắt Hắc Ám Ma Chủ, cũng muốn y chịu thẩm lý cùng phán quyết, nhưng không thể công phá Lang Gia Các vì nguyên nhân này.

Chỉ có ở phía Đông Hoàng Sơn, một vài thế gia đứng đầu không cam lòng, cười lạnh nói:

- Ngươi nói Lang Gia Các không biết thì không biết sao?

Phương Nguyên trực tiếp nhìn về phía phát ra thanh âm, nói:

- Đúng!

Thế gia đứng đầu kia nhất thời nghẹn lời.

Dựa vào thân phận của Phương Nguyên, hắn quả thật có thể nói những lời này.

- Ngoại trừ chuyện này ta còn có một câu!

Phương Nguyên quay đầu nhìn chúng tu, rõ ràng còn rất nhiều ngươi chưa tiêu giận, cho dù là hắn cũng chỉ có thể tạm thời áp chế cơn tức giận của những người này mà thôi, vì thế hắn hơi trầm ngâm nói:

- Chuyện này cũng là mục đích ta tới Lang Gia Các, ta muốn đi ra một con đường không cần dùng Tiên Nguyên mà Hóa Thần, bởi vậy có cầu Lang Gia Các, Lang Gia Các mở ra tất cả điển tịch cho ta, trợ giúp ta ngộ đạo, hơn nữa có người trong Lang Gia Các trợ giúp ta hoàn thiện một quyển đạo pháp này, mà nay ta thành công Hóa Thần, như vậy công pháp này cũng sẽ...

Bá bá bá

Theo câu nói này của Phương Nguyên, ánh mắt vô số người đều vội vàng lướt qua đây.

Tuy rằng có rất nhiều chuyện xảy ra, nhưng chúng tu vẫn có thể phân rõ nặng nhẹ.

Ngày hôm nay bọn họ chứng kiến rất nhiều chuyện, nhưng chuyện được chú ý nhất chính là việc Phương Nguyên Hóa Thần, hơn nữa lại có thể thoải mái làm ra việc kinh thiên động địa khiến người khác Hóa Thần, ai có thể nói không liên quan tới công pháp chứ?

Trên thực tế vốn đã có rất nhiều người vô cùng kích động, chuẩn bị tìm Phương Nguyên cầu pháp.

Không ngờ tới lúc này Phương Nguyên lại chủ động nói ra.

Phương Nguyên ngừng một chút mới tiếp tục nói:

- Cũng đã tới lúc công bố khắp thiên hạ!

- Chuyện này...

Bốn vực bát phương, hàng vạn hàng ngàn tu sĩ bỗng nhiên choáng váng, giống như hoá thạch.

- Ta để bản thảo đạo pháp này trong Lang Gia Các, sau này tu sĩ thiên hạ có thể tiến vào Lang Gia Các mượn đọc, tìm hiểm thu hoạch thuộc về mình, không cầu lưu danh thiên hạ, chỉ cầu có thể giúp những tu sĩ thiếu khuyết Tiên Nguyên có con đường của riêng mình, đây cũng xem như một chuyện nhỏ mà Phương mỗ cùng Lang Gia Các làm cho Thiên Nguyên tràn ngập nguy cơ này....

.....

Phương Nguyên đã nói xong lời muốn nói, nhưng chung quanh lại không hề có thanh âm nào.

Không biết lúc này có bao nhiêu người đã dại ra, miệng như nhét đầy bảy tám trứng chim!

Lời nói của Phương Nguyên chẳng khác nào như nói mơ giữa ban ngày.

Chúng tu đều nhìn rõ cảnh tượng hắn không dùng Tiên Nguyên, thiên đạo Hóa Thần, cũng biết lúc trước hắn chưa từng Hóa Thần lại không hề thất bại khi Hóa Thần, dùng đầu ngón chân cũng có thể biết một quyển đạo pháp này thần dị thế nào. Mà đạo pháp này được xưng là bí mật bất truyền của Thánh địa thiên hạ cũng không quá, tầm quan trọng không hề thua kém thiên công, cho dù Phương Nguyên giấu làm của riêng cũng sẽ không ai dám nói gì

Bởi vì thế nhân vốn là như vậy.

Nhưng không ai ngờ lúc này Phương Nguyên lại dễ dàng nói muốn công bố đạo pháp này khắp thiên hạ?

Tiểu tử thật giàu có!

Điều này cũng khiến chúng tu không biết nên nói cái gì, trong lòng cảm giác có chút hoang đường!

Chuyện về Lang Gia Các đã bị vứt tới chín tầng mây.

Không biết bắt đầu từ ai, không ai nói một lời chắp tay thi lễ với Phương Nguyên.

Rất nhanh liền có rất nhiều người làm theo, trầm mặc không nói, chắp tay hành lễ với hắn.

Sau đó từng đám người hành lễ với Phương Nguyên.

Không chỉ có đám người bên phía Phương Nguyên, còn có rất nhiều người nhất mạch Đông Hoàng Sơn, không có cách nào, Phương Nguyên làm ra chuyện thế này, hiện giờ người muốn nhìn thấy cuốn đạo pháp này đều hành lễ với hắn. Nếu bây giờ không hành lễ, sau này muốn tìm xem, không nói tới việc người khác không chỉ điểm, bản thân cũng sẽ cảm thấy hổ thẹn trong lòng.

Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn trơ mắt nhìn vô số người bên hắn hành lễ với Phương Nguyên, tâm thần phẫn nộ tới cực điểm.

Hắn không cam lòng, xoay người nhìn về phía Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, chỉ thấy Tiểu Thánh Sư kia cũng đã khom mình hành lễ.

- Đạo tử, ngươi lại để hắn làm như vậy sao?

Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn cảm giác hoang đường, lại cảm thấy không cam lòng, thất thanh hỏi.

- Ta đã thua!

Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đứng thẳng người, trả lời vô cùng tự nhiên:

- Tên Thánh Sư này ta không thể đoạt được từ hắn!

Mặt người thủ sơn thất lạc, thậm chí có chút tức giận, gấp giọng nói:

- Ngươi... ngươi sao có thể như thế, ngươi cũng biết một khi bại, toàn bộ kế hoạch sẽ bị huỷ hoại trong chốc lát, thế nhưng ngươi lại chỉ vì một câu của hắn liền bị ép rời khỏi Lang Gia Các. Thế nhân xưng tụng hắn là Thánh Nhân, ngươi.... hắn vốn nên là hòn đá kê chân của ngươi, mọi người khắp thiên hạ nên là đá kê chân ngươi, nhưng hôm nay ngươi lại dễ dàng buông tha như vậy, vậy ngươi... ngươi sẽ thành hòn đá kê chân để hắn bước trên con đường Thánh Nhân...
Bình Luận (0)
Comment