Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1696 - Chương 1697: Truyền Thừa Hắc Ám Ma Chủ. (2)

Chương 1697: Truyền thừa Hắc Ám Ma Chủ. (2)
Rời khỏi Lang Gia Các, đứng phía trên một ngọn núi nhỏ hẻo lánh, trong lòng Phương Nguyên thầm nghĩ:

- Rốt cục cái này có bí mật gì, lại có liên hệ như thế nào? Hy vọng Lang Gia Các chủ để lại đáp án cho ta…

Hắn xòe hai bàn tay, trong lòng bàn tay có một khối ngọc bội đang trôi lơ lửng.

Đây là một mĩ ngọc thoạt nhìn rất tinh xảo, trải qua tỉ mỉ điêu khắc, đường nét phía trên mờ mờ ảo ảo, tạo thành một trận văn huyền bí phức tạp, vô cùng khôn khéo. Nhưng dù sao cũng là do Hắc Ám Ma Chủ lưu lại, cho nên liếc mắt một cái liền cảm thấy sâu trong khối mỹ ngọc này ẩn chứa chút khí tức khiến người ta kinh hãi, Phương Nguyên do dự một lúc mới đưa pháp lực vào trong.

Phía trên ngọc bội tràn ra một luồng bạch quang nhẹ nhàng, ở giữa không trung hiện ra một dòng suối xuyên qua núi, thoạt nhìn như một bản đồ, trong bạch quang còn có một tơ hồng giống như rắn nhỏ, nhìn dáo dác, chỉ về một vị trí trên bản đồ.

- Thì ra là ở trong này.

Trong lòng Phương Nguyên khẽ động, sau đó vỗ nhẹ vào người mèo trắng đang ngồi trên vai hắn.

Mèo trắng lười biếng đứng dậy liếc mắt nhìn bản đồ phía trên ngọc bội kia, nhảy dựng lên từ trên vai Phương Nguyên, sau đó chậm rãi xoay người nhìn Giao Long một cái. Giao Long biết ý nó liền thu nhỏ người lại, hóa thành bộ dạng một người cao lớn, lúc này Mèo trắng mới bước ra vòng quanh hai người bọn họ ba vòng, pháp tắc đột nhiên xuất hiện trong thiên địa, đồng thời ba người biến mất không thấy.

Chỉ có cỏ hoang xung quanh bị gió thổi bay, lại chậm rãi hạ xuống giống như chưa hề phát sinh chuyện gì!

- Thần thông này của Miêu huynh thật huyền diệu tới cực điểm!

Khi bọn hắn xuất hiện lần nữa đã tới một nơi vô cùng xa lạ.

Mà phía trên ngọc bội trong tay Phương Nguyên vẫn còn lẩn quẩn hào quang, tơ hồng bên trong chỉ về một nơi cách đó cực gần. Phương Nguyên nhẹ nhàng thở ra, mặc mèo trắng lại lần nữa đi tới nằm úp sấp trên vai hắn.

Trong lòng cảm khái, trước kia hắn cũng biết Mèo trắng có thần thông này, nhưng sau khi hắn bước vào cảnh giới Hóa Thần mới ý thức loại thần thông này không chỉ kinh người, mà còn mang theo đạo lý đại đạo rất khó có thể hình dung.

Bản thân đã Hóa Thần lại vẫn không nhìn ra điều kỳ diệu của thần thông này, vậy nói lên điều gì?

Có lẽ thần thông của mèo trắng đã tới cảnh giới Hóa Thần, thậm chí là cảnh giới Đại Thừa!

Mà cẩn thận ngẫm nghĩ, bí mật trên người Miêu huynh này rất nhiều, nhưng điều khiến người ta không biết nói gì chính là con Mèo trắng này cố tình không nói, cũng chưa bao giờ dùng thần niệm trao đổi với hắn, hỏi nó vấn đề gì đều hờ hững, bộ dạng không muốn nói…

Thu hồi tâm tình cảm khái, Phương Nguyên nhìn xung quanh.

Phía trên ngọc bộc Hắc Ám Ma Chủ lưu lại không có bất kỳ điểm đánh dấu nào, nhưng từ sông núi Phương Nguyên biết mình hiện giờ đang ở trong Cửu Châu, là một U Châu hoang vắng nhất. Châu này thiếu khuyết tài nguyên, đạo pháp không đủ, chỉ là một Châu có thực lực yếu nhất ở trong Cửu Châu, còn không bằng Vân Châu, cho tới giờ cũng không nghe nói nơi này có thứ gì đó thần bí, khiến người ta vô cùng kinh ngạc.

Hắn thật sự không ngờ tryền thừa của Hắc Ám Ma Chủ lại ở đây.

Theo bản đồ phía trên ngọc bội chỉ dẫn đi tới, hắn cũng có chút tò mò, Hắc Ám Ma Chủ đã bỏ bí mật ở đâu.

Chưa đi bao xa, Phương Nguyên nhất thời ngây người, dừng bước lại.

Trong đoàn quang hoa kia, hồng tuyến thẳng tắp chỉ về phía trước, nói lên truyền thừa đang ở ngay phía trước.

Mà trước mặt hắn lại không có bất kỳ đồ vật gì, nơi này là một sơn cốc vô cùng lớn, trong cốc tràn ngập hắc vụ vô tận, dường như có thể thấy bên trong hắc vụ lúc nào cũng loé lên một trận quang quỷ dị, giống như có vô số tiếng ma rống truyền ra từ trong sơn cốc, mang theo một loại rung động khiến lòng người băng giá, chung quanh đều là hoang thổ, đừng nói có người ở, ngay cả sinh linh cũng không thấy một cái.

- Ma Tức Hồ?

Phương Nguyên hơi nhíu mày.

Không ngờ bản đồ này lại dẫn hắn tới trước một Ma Tức Hồ, chẳng lẽ truyền thừa của Hắc Ám Ma Chủ ở ngay bên trong?

- Này, lão Phương, chẳng lẽ ngươi muốn đi vào?

Giao Long bên cạnh dọc đường đi thăm dò đánh giá một chút, nói:

- Đây cũng không phải ý tốt, bất kể tu vi cao thấp, chỉ cần dính vào một chút, như vậy xương cốt sẽ sinh giòi. Ngươi mới Hóa Thần không lâu, pháp tắc không ổn, nếu bị thứ này dính vào sẽ khiến một thân đạo hạnh bị phá hỏng, ngay cả lão nhân gia có tu vi như ta đây đi vào cũng không thể lơ là....

- Ta thật sự không sao, có thể đi vào!

Phương Nguyên lắc lắc đầu, ý bảo Giao Long không cần lo lắng.

Từ khi hắn đạt tới cảnh giới Luyện Khí đã từng luyện hoá Ma Tức Hắc Ám vào trong pháp lực, sau đó lại trải qua cảnh ngộ khiến hắn có khả năng chống đỡ với Ma Tức Hắc Ám, vượt xa người thường, đây cũng là một bí mật trong lòng hắn không thể để cho người ngoài biết.

Thấy hắn không thèm để ý, Giao Long bĩu môi nhìn Mèo trắng nói:

- Vậy vị đại gia này thì sao?

Mèo trắng quay đầu mặc kệ hắn.

Phương Nguyên nói:

- Lần đầu tiên ta gặp Miêu huynh chính là ở trong Ma Tức Hồ Việt Quốc, nó sẽ không sợ nơi này!

Giao Long đột nhiên chết lặng.

Phương Nguyên và mèo trắng quay đầu nhìn về phía Giao Long:

- Ngươi sợ sao?
Bình Luận (0)
Comment