Chương 1698: Con đường thăng tiên (1)
Giao Long khinh thường hừ một tiếng:
- Ta sợ sao?
Vừa nói thân hình vừa chuyển động, thu nhỏ tới mức vô cùng lợi hại, từng cái vảy trên người tinh mịn tới cực điểm bao phủ lại với nhau, cuối cùng cả người trở nên chỉ cao ba roi, hai bàn chân sau nắm chặt, một cái đuôi nho nhỏ cũng theo hạ thân hướng về phía trước che chở phía dưới, cả người giống như được bao phủ chặt chẽ bởi một tầng khôi giáp màu đen, kín không kẽ hở.
Đầu nhoáng lên một cái, vô cùng đắc ý nói:
- Còn coi thường Long đại gia không, đi thôi!
Phương Nguyên không ngờ hắn còn có bản lĩnh này, bất đắc dĩ cười cười, sau đó đi từng bước vào trong Ma Tức Hồ.
Thế gian có vô số Ma Tức Hồ, đều do đại kiếp nạn lưu lại, bị cao nhân thế gian phong lại một chỗ để tránh vỡ rộng ra, nhiều loạn nhân gian, mà Ma Tức Hồ cũng là nơi quỷ dị hắc ám nhất trên đời, đã có rất nhiều tiểu bối giới tu hành tới thí luyện, cũng là nơi tràn ngập sắc thái thần bí, bất kể tu vi cao thấp thế nào, nếu không cần thiết sẽ không ai muốn tới nơi quỷ quái này.
Hắc Ám Ma Chủ giấu truyền thừa ở nơi này thật có chút hợp lý.
Nếu đổi lại người bên ngoài, muốn tiến vào Ma Tức Hồ phải dựa vào Vân Thai Truyền Tống, nhưng hiện giờ Phương Nguyên đã bỏ qua được bước này, trong mắt hắn, đại trận bên ngoài Ma Tức Hồ vô cùng đơn giản, hoàn toàn có thể dễ dàng đi vào dưới tình huống không phá hư đại trận.
Ma Tức cuồn cuộn, ám ảnh lây động.
Tiếng gió gào thét chung quanh, giống như có vô số Yêu Ma khe khẽ nói nhỏ bên tai.
Tiến vào nơi quỷ quái cỡ này, ngay cả mèo trắng cũng không ngủ gà ngủ gật, nâng cao tinh thần, ngẩng đầu lên, cái đuôi thật dài chỉ về phía trước chỉ đường cho Phương Nguyên. Mà thời điểm này Giao Long cũng không dám thả lỏng, nhắm mắt đi theo phía sau Phương Nguyên, không phải nó sợ Ma Vật ở đây, mà lo lắng Hắc Ám Ma Chủ lưu lại thứ gì đó lợi hại.
Chung quanh có rất nhiều Ma Vật đang tới, nhưng đều là Hắc Ám Ma Vật đơn giản nhất, Phương Nguyên tiện tay quét tới liền tạo thành một đống lớn.
Khác với Ma Tức Hồ của Việt Quốc, Ma Tức Hồ ở U Châu này lại bao phủ một trấn nhỏ bên trong, bởi vậy Ma Vật nơi này hầu như đều là Ma Vật hình người, mọi con đường, ngỏ hẻm đều phủ kín một tầng bóng dáng quỷ dị. Đoàn người Phương Nguyên chậm rãi đi tới ngõ tắt nhỏ, rất nhanh liền đi tới cuối trấn nhỏ, sau đó thấy được phía trước có một miếu thờ nho nhỏ.
Phía trước miếu thờ có một người mặc áo choàng màu đen đứng chờ, đang cho mấy con Ma Vật hình người xung quanh ăn một ít thịt thối, ngay khi cảm giác đám người Phương Nguyên xuất hiện, người này liền xoay người lại cới áo choàng ra.
Môi đỏ mọng đỏ sẫm, tiếng cười trong suốt nói:
- Ngươi tới rồi?
- Hắn nói để lại một người chờ ta chỗ này, thì ra là ngươi!
Phương Nguyên nhìn người trước mắt, mày khẽ nhíu lại nói:
- Đã lâu không gặp, lão cùng trường!
Lang Gia Các chủ từng nói, hắn để lại một người ở nơi có truyền thừa, sẽ giúp đỡ Phương Nguyên biết hắn phải đi đường nào. Phương Nguyên vốn nghĩ hắn sẽ thu nạp một kẻ tay sai nào đó, không ngờ lại là người quen của hắn. Là Lữ Tâm Dao từng cùng học ở Thái Nhạc Thành Tiên Tử Đường, sau lại có vài lần giao đấu với nhau, hết lần này tới lần khác chạy thoát khỏi tay hắn….
Một lần cuối cùng gặp Lữ Tâm Dao chính là lúc ở Nam Hải Long, tam đại Hắc Ám Sứ Giả thuộc hạ của Hắc Ám Ma Chủ đều bị chém chết trong chiến dịch kia, chỉ có Lữ Tâm Dao không rõ sống chết, sau đó không phải không có người tra xét, nhưng nàng đã hoàn toàn biến mất.
Thì ra nàng vẫn trốn trong Nam Hải Long.
Mà lúc đó Hắc Ám Ma Chủ bị dụ dỗ hiện thân ở Đại Tự Tại Thần Ma Cung, bản thân bị trọng thương, mà Chung Lão Sinh mai phục bên cạnh Tiên Minh cũng đã chết, sau đó Tiên Minh chủ động xuất kích, liên tục nhổ mấy cứ điểm của Hắc Ám Ma Chủ, thu hết tay chân của hắn, cũng tử thương vô số, mãi tới cuối cùng, cho dù bản thân Hắc Ám Ma Chủ cũng bị Đông Hoàng Sơn Tiểu Thánh Sư thôi diễn ra vị trí, hủy đi sào huyệt cuối cùng của hắn, đi tới đường cùng phải tự sát hiến đầu ở trong Lang Gia Các.
Mà trong quá trình này thủ hạ của hắn đã chết sạch.
Phương Nguyên cũng không ngờ Lữ Tâm Dao, Sứ Giả Hắc Ám cuối cùng lại còn sống.
Cố nhân gặp lại vốn nên vung đao xuất kiếm, nhưng Phương Nguyên chỉ nhìn Lữ Tâm Dao, lại không vội vã ra tay.
Hắn có thể cảm giác được, lúc này gặp lại, Lữ Tâm Dao đã có biến hoá vô cùng lớn.
Hiện giờ cả người nàng bao phủ trong hắc bào giống như Yêu Ma, khuôn mặt trắng tới không có chút huyết sắc, giống như tờ giấy trắng, duy nhất chỉ có đôi môi đỏ sẫm như muốn chảy ra máu, sợi tóc rũ xuống bên cạnh áo choàng cũng là một màu trắng, thậm chí ngay cả đồng tử như cũng bịt kín một tầng sương trắng. Ngồi ở nơi đó, mười ngón nhỏ và dài còn nắm một ít thịt thối, Ma Vật vây xung quanh nàng đánh bạo tiến tới cắn thịt thối trong tay nàng, nhưng lại không có chút ý niệm công kích nàng.
Lúc này thoạt nhìn nàng quả thật giống như một Ma Vật Hắc Ám.
Phương Nguyên bỗng nhiên nhớ tới lúc trước từng nghe một chuyện, sau khi Đạo tử Đông Hoàng Sơn tra ra sào huyệt của Hắc Ám Ma Chủ, thấy được trong sào huyệt kia có rất nhiều nửa người nửa ma, sống sót trong khí tức Hắc Ám…
Hiện giờ Lữ Tâm Dao thì thế nào?