Chương 1706: Đại đạo độc hành (1)
Hắn biết những Ma Ngẫu này đang chờ thức tỉnh, cho nên không dám mạo hiểm, bởi vì nếu đúng như suy nghĩ trong đầu hắn, khi đại kiếp nạn ập đến, những Ma Ngẫu sẽ chiếm được ưu thế trước nay chưa từng có, có lẽ chưa kịp đợi tới lúc hắn hoàn thiện công pháp và thần thông của mình, những Ma Ngẫu này đã chiếm cứ nhân gian, tới lúc đó cái gọi là Tiên giới sẽ trở thành thiên hạ của người chết!
Những Ma Ngẫu này sẽ trở thành Thần ở nhân gian mới!
Bọn họ có thể sẽ chăn dắt phàm nhân, thậm chí có lẽ sẽ diệt sạch phàm nhân....
Hắc Ám Ma Chủ muốn đắp nặn một đại Tiên giới mới, không phải giúp bọn hắn tạo ra một Thần giới!
Nhưng Phương Nguyên càng nghĩ sâu, trong lòng lại như có một toà núi lớn đè ép.
Nếu Ma Ngẫu này đã muốn chuyển sang kiếp khác, sớm muộn gì vẫn sẽ thức tỉnh lại, thật ra bọn chúng đã có ý thức của chính mình, chỉ chờ đợi thời cơ tốt nhất, mà thời cơ này có lẽ chính là thời điểm đại kiếp nạn buông xuống. Đối với họ, đó chính là một trận cuồng hoan vô cùng lớn, vào thời điểm nhân gian đại chiến, phân tranh, sức mạnh tiêu hao, bọn họ liền ngư ông đắc lợi.
Đề cập tới vấn đề này, Phương Nguyên nghĩ mà sợ!
Lúc trước ở Lang Gia Các, nếu hắn thật sự đấu với Đạo tử Đông Hoàng Sơn, vậy chẳng phải là....
Dưới tình huống toàn bộ nhân gian không biết, cùng diệt tai ương, dò xét mà qua.
Những bóng ma này vẫn chưa tiêu tán!
Phương Nguyên lo lắng ngẩng đầu, nhìn Ma Tức Hắc Ám bao phủ trời cao, nhất thời tâm tư có chút tuyệt vọng.
Làm sao bây giờ?
Đại kiếp nạn cuối cùng cũng sẽ tới, thời điểm nó tới, nhân gian trước mặt có đại kiếp nạn, sau lưng có Thần Ma đang chuyển sang kiếp khác, mơ ước nhân gian, làm sao có thể chống đỡ được? Lúc trước bọn họ đều suy nghĩ rất đơn giản, còn nghĩ đại kiếp nạn sẽ giáng từ trên trời xuống như trước kia, lại không ngờ kiếp nạn chân chính bây giờ đã ẩn nấp trong nhân gian từ lâu, lúc nào cũng có thể thối quét bốn phương.
Nếu đợi tới đại kiếp nạn, trong ngoài gặp nạn, nhân gian sẽ mất.
Nhưng nếu bây giờ bắt đầu giải quyết những Ma Ngẫu này, sức mạnh nhân gian chẳng phải sẽ tiêu hao rất nghiêm trọng sao?
Cho dù nhân gian có thể thắng thảm khốc, vậy phải dùng cái gì đối kháng đại kiếp nạn?
- Ngươi cần gì phải trưng ra bộ dạng mặt chau mày ủ như vậy!
Lữ Tâm Dao nhìn thấy bộ dạng cô quạnh cùng vẻ mặt âm trầm của Phương Nguyên, trong lòng nặng nề, cố ý lãnh đạm nở nụ cười nói:
- Trước khi hắn quay về Lang Gia Các đã từng nói với ta, chỉ cần ngươi thấy Độ Kiếp Ma Ngẫu kia, lại thấy truyền thừa của hắn sẽ biết nên làm thế nào, chẳng lẽ tới bước này rồi ngươi vẫn không cam tâm, còn không chịu kế thừa con đường của hắn?
Phương Nguyên không trả lời vấn đề của nàng.
Hắn biết ý tứ của Hắc Ám Ma Chủ, thời điểm nhìn thấy Ma Ngẫu này hắn đã biết.
Hắc Ám Ma Chủ chính là thông qua Ma Ngẫu này nói cho hắn biết tai họa ngầm lớn nhất của nhân gian, để hắn tự đưa ra quyết định.
Trơ mắt tuyệt vọng nhìn cục diện, thật ra còn một con đường có thể cam đoan thế gian không bị diệt.
Đó chính là kế thừa con đường của Hắc Ám Ma Chủ, thôi diễn công pháp của hắn tới mức viên mãn, thành công hoàn thiện con đường hắn không có đủ thời gian đi hết, sau đó công khai bí mật về sự tồn tại của nhóm Ma Ngẫu này với thiên hạ, dẫn theo nhân gian phá huỷ Ma Tức Hồ, cũng trong quá trình này truyền thụ cho nhân gian công pháp mình thôi diễn được, lựa chọn người thích hợp “Thành Tiên”
Cứ như vậy nhân loại còn có một lần tranh đoạt độ kiếp với Ma Ngẫu.
Không nói tới những thứ khác, chỉ sau khi đại kiếp nạn buông xuống, ai sẽ tới lãnh đạo thế giới này!
Mà đây chắc hẳn là ý định ban đầu của Hắc Ám Ma Chủ!
Hắn vô cùng tin tưởng khi Phương Nguyên đi tới nơi truyền thừa này, sẽ làm đi theo con đường của hắn.
Nhưng.....
..... Phương Nguyên không cam lòng!
Tuy rằng con đường Hắc Ám Ma Chủ lưu lại đã là con đường duy nhất, nhưng Phương Nguyên vẫn không cam lòng.
Độ Kiếp Ma Ngẫu từ chết chuyển sang kiếp khác đều là chủng tộc người, bọn họ khi còn sống đều là anh hùng thế gian, có công lớn với thế gian, chỉ là đắm chìm vô số năm trong hắc ám, sau khi tỉnh lại lần nữa liền trở thành người khác. Tuy có rất nhiều Độ Kiếp Ma Ngẫu còn lưu giữ một chút trí nhớ lúc còn sống, nhưng bọn họ đã không còn là người, thậm chí không có quan hệ với “Người”.
Người như vậy tu luyện Ma Tức Hắc Ám, chẳng lẽ chuyển sang kiếp khác sẽ thành chủng tộc mới?
Tuy rằng Hắc Ám Ma Chủ cố ý để lại một ví dụ đặc biệt như Lữ Tâm Dao, nhưng Phương Nguyên cũng không thể tin chỉ dựa vào công pháp hắn thôi diễn ra, lúc còn sống gọi là “Tiên”, sau khi chuyển sang kiếp khác vẫn như cũ.
Một chuyện mấu chốt nhất chính là không để ý tới sống chết của đại đa số Nhân tộc, chỉ ít ỏi vài người còn sống….
Vượt qua đại kiếp nạn như vậy, có thể được xem là đã thành công vượt qua đại kiếp nạn sao?
Đủ loại vấn đề khiến Phương Nguyên vô cùng buồn rầu.
Như có vô số âm thanh nói với hắn chỉ đi mỗi con đường này, hắn vẫn không cam lòng.
Lữ Tâm Dao lạnh lùng nhìn hắn, bỗng nhiên nói:
- Ngươi định làm thế nào?
- Còn có thể làm sao?
Lông mày Phương Nguyên nhíu lại, qua thật lâu mới thấp giọng nói:
- Không phải Phương mỗ tự coi nhẹ mình, nhưng bờ vai này cũng không chắc có thể gánh đỡ cả thiên hạ như vậy, những tồn tại đó thật đáng sợ, bí mật này cũng quá đáng sợ. Nếu một Ma Ngẫu nào đó chuyển sang kiếp khác thành công, nhân gian sẽ bị diệt, mà ta cũng không muốn đi trên con đường ngày xưa của Hắc Ám Ma Chủ.