Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1728 - Chương 1729: Huyền Hoàng Nhị Đế (1)

Chương 1729: Huyền Hoàng nhị Đế (1)
Mà cùng lúc đó, Giao Long bên cạnh hắn hóa trở lại hình dáng vốn có, nằm trên mặt biển, mèo trắng thì lại nhảy đến một khối đá ngầm, mắt lạnh nhìn Phương Nguyên đang ngồi xếp bằng nhập mộng, trong ánh mắt không mong đợi điều gì, như có một chút thương hại.

Lão Quy xa xa mở mắt một lần nhưng rất nhanh lại nhắm lại.

Cách xa ngoài ba ngàn dặm, trên một hòn đảo, thập trưởng lão Ngô Phi Vong Tình Đảo phát hiện có người phá giải cấm chế bản thân bày bố, trong lòng kinh hãi, gọi ra thủy kính quan sát lại nhìn thấy Phương Nguyên đang ngồi xếp bằng bên trên tấm bia đá, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, sau đó, nàng cũng không đi quấy rối Phương Nguyên mà lấy ngọc giản truyền tin cho lão tổ tông.

Với ý niệm xa xăm, Phương Nguyên tiến vào ảo mộng.

Lúc đầu hắn còn có chút bận tâm, không biết hắn lựa chọn bia đá có đúng hay không, có nhìn thấy được lịch sử nối liền trên bia đá ở Cửu Trùng Thiên hay không? Nhưng sau khi chìm vào trong bia đá Nam Hải, hắn dần dần yên tâm. Hắn cũng không biết là do bản thân quá may mắn, lựa chọn bia đá vừa vặn nối liền nhau, hay những tấm bia đá này vốn có huyền diệu, để cho hắn từng bước nhìn thấy sự thực.

Hắn ở bên trong tấm bia đá Nam Hải nhìn thấy cảnh các Tiên nhân trốn về Thiên Nguyên, Thiên Ma ngoại vực thế lớn, như mây đen bao phủ trên không Thiên Nguyên, nhân gian lúc này đã rơi vào trong tuyệt vọng khủng hoảng cùng cực.

Mộng đẹp phi thăng bị đánh vỡ, Thiên Ma ngoại vực đáng sợ nhìn chằm chằm, lúc trước các đệ nhất Tiên nhân trải qua không biết bao nhiêu khổ cực, tiêu hao quá nhiều nhân lực, vật lực chế tạo ra lối phi thăng, bây giờ lại trở thành con đường Thiên Ma ngoại vực nhòm ngó đến nhân gian.

Có thể phi thăng tiến nhập Tiên giới đều là tu sĩ đứng đầu thế gian.

Ngay cả bọn họ cũng bị Thiên Ma ngoại vực tàn sát, không đỡ nổi một đòn, huống chi là nhân gian?

Không biết có bao nhiêu người tuyệt vọng, bao nhiêu người khủng hoảng, cho rằng thiên địa sắp bị tiêu diệt, lẳng lặng chờ thời khắc thiên địa diệt vong.

Thậm chí, đã có người bắt đầu nghiên cứu tính cách, thói quen của Thiên Ma ngoại vực, bọn họ cân nhắc có nên nương nhờ vào Thiên Ma ngoại vực hay không, làm nô lệ cho bọn họ, biết đâu khi Thiên Ma ngoại vực chân chính thống trị nhân gian thì có thể đổi lấy một cơ hội sống sót.

Nhìn cảnh tượng như vậy, cảm nhận lịch sử trong này khiến Phương Nguyên một lần nữa cảm thấy tuyệt vọng.

Từ trong lịch sử xa xăm, hắn lại nhìn thấy từng hình ảnh khiến bản thân cảm thấy quen thuộc.

Những thứ này, có phải là khởi nguồn của đại kiếp nạn hay không?

Tuy nhiên, trong lúc Phương Nguyên sinh ra ý nghĩ tuyệt vọng, cũng là lúc hắn nhìn thấy hình ảnh đáng vui mừng.

Trong hoàn cảnh tuyệt vọng như vậy đã có người tiếp thu vận mệnh, có người chuẩn bị sẵn sàng làm nô lệ, có người nghĩ có thể sống được ngày nào hay ngày đó nên tranh thủ cướp đoạt, còn có người trực tiếp từ bỏ Thiên Nguyên, chạy về phía tinh không khác, bọn họ muốn thử vận may, xem có thể sống sót ở chỗ khác không, để Thiên Nguyên lại cho Thiên Ma ngoại vực.

Nhưng bên trong cục diện đó lại có người đưa ra lựa chọn khác biệt.

- Tận lực thủ Thiên Nguyên, tiếc gì thân thể tàn phế?

Có một vài người dưới uy áp đáng sợ của Thiên Ma ngoại vực, dù ý thức được tình thế tuyệt vọng cũng vẫn quyết định liều mạng chiến một trận, bọn họ tụ tập lại, canh giữ bên cạnh lối phi thăng, thiết lập đại trận, xây dựng thành trì, mang theo ý niệm dù có chết cũng phải giữ nhân gian này.

Bọn họ không có quyết tâm thắng lợi, chỉ quyết định Thiên Ma ngoại vực tới là giết, dù có chết ở nơi này cũng được.

Đối mặt với một đám người này, thế gian cũng có nhiều người được bọn họ cảm hóa, gia nhập vào đội ngũ, có người thì lại sợ bọn họ làm Thiên Ma ngoại vực tức giận nên ngang ngược chỉ trích, thậm chí suất binh đến thảo phạt, muốn giết chết những người đang kiên định thủ vững này, để Thiên Ma ngoại vực thuận lợi làm chủ nhân gian, chỉ có như vậy mới có thể bảo đảm Thiên Ma ngoại vực không tức giận lan tràn, để bọn họ có cơ hội sống sót.

Dưới tình huống trong ngoài đều khốn đốn, quả nhiên Thiên Ma ngoại vực cũng đến rồi.

Một đám người thủ nhân gian trong trận chiến kia tử thương cực kỳ nặng nề, bọn họ đều dùng hết tính mạng, không chút hi vọng thắng lợi mà ác chiến tới cùng, trận chiến này đã không phải vì đánh để thắng, mà vì một niềm tin thủ vững được quê hương.

Tình hình trận chiến khốc liệt tới cực điểm, không biết có bao nhiêu tu sĩ chết đi, máu tươi thấm đẫm nhân gian.

Phương Nguyên ở trong trận đại chiến, theo những tu sĩ kia chém giết mà cảm thấy phấn chấn, hắn nhìn thấy một người cầm trong tay Kiền Thích Chiến thần, người đứng bên cạnh hắn đã chết sạch, hắn liền một mình vọt vào trong đám Thiên Ma ngoại vực vui vẻ chiến đấu, đầu của hắn bị chém xuống, dùng ngực làm mắt, dùng rốn làm miệng, tiếp tục chém giết, mãi đến tận sau bảy ngày bảy đêm, thi thể Thiên Ma ngoại vực bên cạnh hắn xếp thành núi lớn.

Cuối cùng, hắn đổ bên trên toà núi thây kia, trở thành đỉnh một ngọn núi.

. . .

. . .

Vừa bắt đầu, không ai nghĩ nhóm người thủ nhân gian sẽ thắng.

Bởi vì đệ nhất các Tiên nhân cũng đã bại, có thể thấy được Thiên Ma ngoại vực cường đại thế nào.

Nhưng chẳng ai nghĩ tới lần này nhân gian lại thủ vững.

Mãi đến khi đám người đánh đổi một cái giá cực kỳ thê thảm, nhân gian mới phát hiện, Thiên Ma ngoại vực lại thối lui.
Bình Luận (0)
Comment