Chương 1734: Thanh Dương hôm nay (2)
Phương Nguyên không muốn nhiều chuyện, bởi vậy trên đóa tường vân, trực tiếp vào Việt Quốc, đi tới trước sơn môn Thanh Dương Tông.
Xung quanh sớm có đại trận hộ sơn sinh ra cảm ứng, đệ tử tuần tra từ xa xông tới.
Khi hình dáng Phương Nguyên lộ ra, những đệ tử tuần tra kia mới giật mình kinh hãi, cùng nhau tiến lên hành lễ, Phương Nguyên chỉ nói hắn dự định trở về núi một chuyến, những đệ tử tuần tra vội lập tức chia làm hai nhóm, một nhóm đi báo tin, nhóm khác theo Phương Nguyên trở về núi.
Đi không bao xa, có chấp sự Thanh Dương Tông nhận được tin tức, tất cả các trưởng lão đều tới đón, khi đến dưới chân núi, Tông chủ Thanh Dương Tông Trần Huyền Ngang cùng Lục Thanh Quan Đạo chủ Thanh Dương Tông đời tiếp theo cũng đã đi xuống đón. Cho dù mèo trắng trên vai Phương Nguyên hay Giao Long, cũng đều được đãi như thượng khách, cung kính nghênh lên núi, sau đó thiết yến chờ đợi.
- Lần này ta trở về có việc, không cần làm hư lễ.
Phương Nguyên có thể cảm giác được thay đổi của Thanh Dương Tông càng ngày càng giống đại đạo thống, các loại lễ nghĩa, đều dựa vào đại đạo thống trong thế giới hiện tại, không chỉ có như vậy, đối với hắn càng kính nể hơn, điều này khiến người ta cảm thấy có chút ngăn cách.
Đây đều là biến hóa vô thường của cuộc đời, khiến người ta phải cảm khái, nhưng hiện tại, Phương Nguyên không có thời gian cân nhắc đến những thứ này nên thẳng thắn giải thích chủ ý của hắn.
- Ngươi muốn xem khối đá kia?
Tông chủ Thanh Dương Tông Trần Huyền Ngang nghe chủ ý của Phương Nguyên, rơi vào trầm tư.
Một khối đá thần bí, Thanh Dương Tông đã từng cho Phương Nguyên xem qua để thị uy, nhưng khi đó Phương Nguyên không hiểu thấu đáo, cũng chỉ có thể tạm thời gác lại, thậm chí mấy người Tông chủ Thanh Dương Tông cho rằng phiến đá kia có vấn đề, mãi cho đến khi Lục Thanh Quan đột nhiên xuất hiện, hiểu thấu đáo phiến đá, bọn họ mới xác định được phiến đá có huyền diệu, dị bảo có giá trị vô lượng.
Bây giờ thân phận của Phương Nguyên có chút đặc thù, muốn xem phiến đá, bọn họ cũng có chút do dự.
Phương Nguyên đang muốn nói rõ một chút, lại nghe Tông chủ Thanh Dương Tông Trần Huyền Ngang thở dài, nói:
- Không cần nhiều lời, dù như thế nào, ngươi cũng xuất thân từ Thanh Dương Tông, phiến đá ngươi có tư cách để xem, chúng ta đã cân nhắc quá nhiều, như vậy sẽ có vẻ ngăn cách!
Dứt lời, liền sai người đi bố trí cấm chế ba ngàn dặm, phong ấn ngọn núi như gặp đại địch, cho Phương Nguyên thời gian tìm hiểu phiến đá.
Thanh Dương Tông không giống với Đông Hoàng Sơn và Cửu Trùng Thiên, hai đại Thánh địa này không xem trọng phiến đá, nhưng Thanh Dương Tông lại coi phiến đá như sinh mạng, vì lẽ đó mỗi lần có người lấy ra xem, đều cẩn thận từng li từng tí, huống chi bây giờ thân phận của Phương Nguyên không phải bình thường, hắn muốn tìm hiểu phiến đá, theo Thanh Dương Tông, đây là một chuyện vô cùng lớn, bởi vậy cảnh giác đề phòng cũng không quá đáng.
Ngay sau đó, có vô số đệ tử nhanh chóng vọt ra ngoài, phong sách các vực, không cho người quấy rối.
Mà tông chủ Thanh Dương Tông và Lục Thanh Quan dẫn Phương Nguyên đi ra sau núi, vị trí của phiến đá bây giờ đã thay đổi, phòng thủ càng nghiêm ngặt, xem như bài vị tổ tông, xung quanh không biết bày xuống bao nhiêu cấm chế.
- Theo ta, với tu vi và cảnh giới hiện giờ của ngươi, bí ẩn trên phiến đá này cũng không làm khó được ngươi, nên ngươi tìm hiểu phiến đá sẽ có tác dụng khác, ta cũng không lắm miệng mà hỏi, tùy ngươi tìm hiểu, tuy nhiên vẫn có lời dặn muốn nói trước với ngươi.
Tông chủ Thanh Dương Tông Trần Huyền Ngang tha thiết dặn dò:
- Muốn tìm hiểu sao cũng được miễn đừng làm hỏng.
Phương Nguyên vô cùng bất đắc dĩ, nói:
- Ta tự hiểu được, các ngươi yên tâm đi.
Vừa nghĩ đến hai tai họa nào đó, theo thói quen lại phân phó:
- Để ý bảo khố Thanh Dương.
Tông chủ Thanh Dương Tông và Lục Thanh Quan đều đi rồi, Phương Nguyên mới ngồi xuống.
Nghĩ đến hắn đi tới hai nơi là Cửu Trùng Thiên và Nam Hải, cũng không thoải mái thuận lợi bằng Thanh Dương Tông.
Có lẽ, là vì trước giờ Thanh Dương Tông suy nghĩ chuyện tương đối đơn giản.
. . .
. . .
Không nghĩ nhiều những chuyện khác, tay Phương Nguyên nâng mảnh vỡ phiến đá, hơi ngưng thần, Tâm Ý Kiếm chém ra.
Kiếm quang hơi động, đi vào trong phiến đá, Phương Nguyên cũng như trước, tâm thần chìm vào trong giấc chiêm bao.
Từ lúc ở Nam Hải, Phương Nguyên đã thấy Huyền Hoàng nhị đế đánh bại Thiên Ma ngoại vực, làm chủ đại Tiên giới, vốn đang lo lắng không biết có tiếp tục giấc mộng đó không, nhưng rất nhanh hắn liền yên tâm, lần này, hắn vẫn nhìn thấy cảnh tượng tiếp nối.
Trong mộng, hắn nhìn thấy Huyền Hoàng nhị đế suất lĩnh chúng tiên đánh bại Thiên Ma ngoại vực, nghênh đón thời đại huy hoàng của đại Tiên giới. Trong cuộc chiến đánh tan Thiên Ma ngoại vực, các tộc nhân gian đều lập vô số công huân, được hai đế liền phong thưởng, cho các tộc nhiều lợi ích ở đại Tiên giới, thậm chí Thiên Ma ngoại vực, có mấy tộc vào lúc mấu chốt đầu nhập nhân gian, cũng được phong đất.
Thế là các chủng tộc đều ở đại Tiên giới khôi phục nguyên khí, bành trướng sức mạnh, tu vi cảnh giới tu luyện mạnh hơn. Trong tình huống như vậy, các tộc đều kiến tạo lối phi thăng giành riêng cho hậu duệ nhân gian.
Thậm chí trong giấc mộng, Phương Nguyên còn nhìn thấy cả tộc Long tộc phi thăng rầm rộ.